Chạm để tắt
Chạm để tắt

KHÔNG CHỨA NỔI HẠT CÁT - C33

Cập nhật lúc: 2024-08-15 10:00:55
Lượt xem: 2,765

Tôi bình tĩnh ngồi trên ghế, cười khẽ:

 

“Đừng nóng vội, còn nhiều thời gian. Ngày kết hôn cô vẫn phải từ Cố gia gả ra ngoài, cũng không thể đoạn tuyệt quan hệ với Cố gia cả đời được.”

 

“Hơn nữa, ngày nào đó tôi gả cho anh hai cô, chúng ta vẫn còn là thân thích nữa.”

 

“Giữa họ hàng phải đi lại nhiều đúng chứ, ví dụ như cô tới nhà tôi chơi, tôi đến nhà đi dạo một chút.”

 

"Đứa nhỏ này liều lĩnh, vạn nhất ngày nào đó không cẩn thận rơi xuống bể bơi, hoặc là từ trên cầu thang ngã xuống, ai có thể nói rõ đây?"

 

Bất kỳ một người phụ nữ có thai nào cũng không thể nghe được loại lời nói gi*t người này.

 

Cố Nhược Đồng tự nhiên cũng không ngoại lệ, một cái tát vung tới.

 

Bạn đang đọc truyện của nhà Cam edit. Chúc bae đọc truyện zui zẻ nhaaa 🍊.

Lại bị tôi hắt qua trước một ly cà phê.

 

Cô ta che mặt hét chói tai.

 

Tôi đặt ly xuống, giọng nói lạnh lẽo:

 

“Cố Nhược Đồng, tặng cô một câu, luật nhân quả không chừa một ai.”

 

“Chỉ cần tôi vào được cửa lớn Cố gia, Đại La thần tiên cũng không cứu được cô.”

 

Đồng tử của cô ta hiện lên một tia sợ hãi, nhưng lập tức biến mất.

 

“Cô muốn thế nào?”

 

“Yêu cầu của tôi rất đơn giản, mạng đổi mạng.”

 

“Không thể nào." Cô ta đột nhiên gầm nhẹ, ánh mắt hung ác nham hiểm như một con quái vật.

 

“Đây không phải là điều cô có thể định đoạt.”

 

Hai mắt Cố Nhược Đồng đỏ bừng, ánh mắt như cắn người:

 

“Triệu Mẫn Mẫn, cô đừng ép tôi. Tương lai cô gả cho Cố Tây Châu, cũng sẽ nối dòng nối dõi cho nhà họ Cố.”

 

"Nếu cô làm gì con tôi, tôi sẽ mặc kệ sao?"

 

“Oan oan tương báo bao giờ mới dứt, cô hẳn là hiểu được đạo lý này.” 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/khong-chua-noi-hat-cat/c33.html.]

 

*“冤冤相报何时了”: thường dùng thuyết phục mọi người buông bỏ hận thù và trả thù, đồng thời ủng hộ sự khoan dung và hòa giải để giải quyết mâu thuẫn, tranh chấp….

 

Nghe vậy, tôi cười càng thêm thoải mái:

 

“Cố Nhược Đồng, cô sẽ không cảm thấy tôi đối với anh hai cô vẫn còn tình cảm đấy chứ.”

 

“May mà ngày đó cô ép anh ta chọn một trong hai, từ đó về sau, Cố Tây Châu ở trong mắt tôi ngay cả một con ch.ó cũng không bằng.”

 

"Cô nghĩ tôi sẽ sinh con cho một con ch.ó sao?"

 

Sắc mặt Cố Nhược Đồng trắng bệch.

 

Không khó để nghe ra, đây là những lời nói phát ra từ tận đáy lòng.

 

Nhìn bộ dạng hoảng sợ của cô ta, tôi thật sự rất vui vẻ.

 

"Cố Nhược Đồng, cảm giác bị một chiếc boomerang ba năm trước mình ném đi đột nhiên đánh trúng vào giữa mi tâm như thế nào?"

 

Cô ta sợ hãi lắc đầu:

 

“Tôi muốn nói cho anh hai tôi biết, cô căn bản không yêu anh ấy.”

 

“Đi đi, anh ta bây giờ yêu tôi muốn ch, chỉ cần tôi đồng ý quay lại, anh ta hận không thể quỳ xuống ấy chứ, xem anh ta có nghe lời cô hay không.”

 

Trạng thái của Cố Nhược Đồng cuối cùng cũng sụp đổ, chậm rãi lui về phía sau, thì thào mắng:

 

“Cô đúng là người phụ nữ lòng dạ rắn rết, cô sẽ gặp báo ứng.”

 

Tôi từ từ tiến về phía trước, khóe môi nhếch lên một nụ cười lạnh:

 

“Gặp báo ứng à? Tôi xem cuộc sống của cô không phải tốt lắm sao, còn sắp được gả vào hào môn rồi, báo ứng ở đâu đây?"

 

Cô ta bị nghẹn.

 

Hẳn là không thể tự bào chữa nữa.

 

Tôi thở dài, yên lặng gật đầu:

 

“Đúng là sẽ gặp báo ứng, bởi vì báo ứng của cô chính là tôi, cứ chờ đi.”

 

 

Loading...