Chạm để tắt
Chạm để tắt

KHÔNG CHỨA NỔI HẠT CÁT - C18

Cập nhật lúc: 2024-08-15 09:41:14
Lượt xem: 3,458

Đầu óc Cố Tây Châu ong ong, trong lòng một mảnh hỗn loạn.

 

Hắn cầm lấy điện thoại di động, phát hiện tay mình đang run rẩy.

 

Mất hơn nửa ngày sức lực mới thành công bấm số điện thoại của Triệu Mẫn Mẫn, nhưng lại là một giọng nói quen thuộc thông báo: 

 

Điện thoại ngài gọi đã tắt máy.

 

Hắn không cam lòng mở wechat, nhắn tin.

 

Phát hiện mình đã bị đối phương kéo vào danh sách đen.

 

Lần này, Cố Tây Châu hoàn toàn mất bình tĩnh.

 

Hắn vọt tới bãi đỗ xe khởi động xe, vừa lái ra liền đụng vào cây cột ven đường.

 

Hắn tức giận đến mức đ.ấ.m thẳng vào tay lái.

 

Cố Tây Châu cố gắng trấn an bản thân.

 

Sau đó gọi điện thoại bảo tài xế trong vòng mười phút chạy tới nơi này.

 

“Không, năm phút, lập tức, lập tức.”

 

Hai mươi phút sau, cuối cùng hắn cũng tới được tập đoàn Lâm thị.

 

Lâm Vĩ Nghiệp tươi cười nịnh nọt, cười như một con ch.ó pug: "Cố tổng đại giá quang lâm, thật sự làm cho công ty nhỏ này của chúng tôi tỏa sáng..."

 

”Triệu Mẫn Mẫn đâu?”

 

Cố Tây Châu đi thẳng vào vấn đề, không nói bất cứ điều vô nghĩa nào.

 

Đối phương hơi sửng sốt: "Mẫn Mẫn, không phải ở cùng một chỗ với ngài sao?”

 

Cố Tây Châu lạnh lùng nhướng mày: "Ở cùng một chỗ với tôi, tôi còn có thể tới tìm ông sao?

 

Lâm Vĩ Nghiệp lau trán:

 

“Không giấu gì Cố tổng, một tuần rồi tôi không gặp hai cô gái nhỏ nhà tôi, tôi còn tưởng hai đứa nó đang ở nhà ngài.”

 

Trong lòng Cố Tây Châu nảy ra một ý nghĩ không tốt lắm.

 

Hắn trầm tư một lát: "Dẫn tôi đến nhà ông.”

 

Cố Tây Châu chỉ đơn giản nhìn lướt qua đồ đạc trong phòng, hắn cơ bản có thể xác định Triệu Mẫn Mẫn đã rời đi.

 

Cô ấy là một người yêu cái đẹp, không thể không có một chút đồ dưỡng da và mỹ phẩm nào trên bàn trang điểm. 

 

Lâm Vĩ Nghiệp tựa hồ cũng hiểu ra, vội vàng chạy tới phòng Sầm Sương Sương xem xét.

 

Quả nhiên cũng biến mất rồi.

 

Lâm Vĩ Nghiệp tức giận đến mức muốn mắng chửi người, nhưng ngại Cố Tây Châu ở chỗ này, kiên quyết nhịn xuống.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/khong-chua-noi-hat-cat/c18.html.]

 

"Có khả năng trở về chỗ mẹ cô ấy không?"

 

Cố Tây Châu đột nhiên nói.

 

Lời này nhắc nhở Lâm Vĩ Nghiệp, ông ta vội vàng lấy điện thoại di động ra:

 

“Cố tổng chờ một chút, bây giờ tôi sẽ hỏi.”

 

Kết quả thu được là không có.

 

Đối phương nói một tuần trước, Triệu Mẫn Mẫn chuyển cho bà 2 triệu, nói muốn đi một nơi, tạm thời vài năm cũng không trở về, sau đó không liên lạc được nữa.

 

Lâm Vĩ Nghiệp nghe xong, mặt tối sầm lại.

 

Đợi thêm vài năm nữa, *rau cúc cũng nguội rồi.

 

*“再等个几年,黄花菜都凉了”: ý nói nếu tiếp tục chờ đợi lâu sẽ bỏ lỡ cơ hội tốt nhất, mọi việc sẽ trở nên vô nghĩa…

Bạn đang đọc truyện của nhà Cam edit. Chúc bae đọc truyện zui zẻ nhaaa 🍊.

 

Hai nha đầu thối này.

 

Ông ta nhớ tới Sầm Sương Sương, vội vàng gọi cho mẹ cô ấy.

 

Câu trả lời nhận được không kém nhiều lắm.

 

Lâm Vĩ Nghiệp lúc này thật sự tức giận rồi.

 

Hai người thua cuộc tốt xấu gì mỗi người cũng chuyển cho mẹ hai triệu, đến chỗ ông ta một xu cũng không có.

 

Lúc trước ông ta còn tưởng rằng hai nha đầu này có thể làm cho tập đoàn Lâm thị hoàn toàn xoay người, hiện tại xem ra ông ta thật sự đúng là bị mù.

 

Đúng là tức ch rồi.

 

Cố Tây Châu không ở lại nữa, xoay người rời đi.

 

Lâm Vĩ Nghiệp hấp tấp đuổi theo:

 

“Cố tổng, Cố tổng, hạng mục khoa học kỹ thuật sinh thái kia có thể suy nghĩ một chút về Lâm thị chúng tôi hay không, chúng tôi thật sự rất có thành ý.”

 

Giọng điệu của đối phương lạnh thấu xương:

“Tìm Triệu Mẫn Mẫn về đây, tôi sẽ cân nhắc.”

 

Cố Tây Châu về đến nhà, gọi hai cuộc điện thoại.

 

Không lâu sau nhận được hồi âm.

 

Quả nhiên, Triệu Mẫn Mẫn trước đó đã đem tất cả đồ hắn tặng bán hết đi, bao gồm phòng ở, xe, còn có sợi dây chuyền hắn tặng trong buổi đấu giá.

 

Rõ ràng, đối phương không phải tạm thời sinh ra ý nghĩ muốn chạy trốn.

 

Mà là đã có kế hoạch.

 

Về phần kế hoạch bắt đầu từ khi nào, hắn không biết.

 

Loading...