Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

KHÔNG BAO GIỜ GẶP LẠI NỮA - C7

Cập nhật lúc: 2024-09-08 02:42:24
Lượt xem: 1,537

Hắn xoay người đi đến tủ lạnh, lấy ra một chai nước khoáng lạnh rồi uống một hơi gần hết, như muốn cố ý chống đối tôi.

 

Sau khi uống xong, tôi liền biết dạ dày hắn lại bắt đầu đau.

 

Hắn ôm bụng trên, đau đến nỗi trán đổ đầy mồ hôi.

Bạn đang đọc truyện của nhà Cam edit. Chúc bae đọc truyện zui zẻ nhaaa 🍊.

 

Hắn qua quýt tìm thuốc, tốn rất nhiều thời gian nhưng không biết nên uống loại nào.

 

Dù sao, trước đây tôi là người chuẩn bị cho hắn.

 

Hắn khó có thể tự chăm sóc bản thân.

 

Lục Từ tức giận ném hộp thuốc xuống đất, lại cầm điện thoại lên, do dự rồi gọi điện.

 

Bên kia có người trả lời điện thoại, giọng điệu không chắc chắn: “Lục Từ.”

 

“Ôn Tình có ở cùng cô không?” Lục Từ chịu đựng cơn đau ở bụng hỏi.

 

Đối phương cười lạnh mấy tiếng: “Anh tìm Ôn Tình, gọi điện thoại cho tôi làm gì?”

 

Người trả lời điện thoại là Trịnh Dao, bạn cùng phòng thời đại học của tôi.

 

“Hai người không phải là bạn bè sao?” Lục Từ lạnh lùng nói.

 

“Bạn bè?” Trịnh Dao càng cười mỉa mai hơn: 

 

“Anh vẫn biết tôi và Ôn Tình là bạn à? Nhưng khi tôi nhờ anh giúp đỡ, tại sao anh lại từ chối tôi?”

 

“Tôi làm việc theo đúng quy định pháp luật, công bằng ngay thẳng.”

 

Tôi nghe xong, cười một tiếng.

 

Công bằng ngay thẳng?

 

Trước đây tôi thật sự cho rằng hắn là người ngay thẳng nên khi em trai của Trịnh Dao bị bắt vì đánh nhau, tôi đã hy vọng Lục Từ có thể giúp em trai cô ấy giải quyết. Khi hắn từ chối, mặc dù rất xấu hổ nhưng tôi cũng không trách móc hắn.

 

Vì việc này mà tôi và Trịnh Dao không còn chơi với nhau nữa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/khong-bao-gio-gap-lai-nua/c7.html.]

 

Nhưng bây giờ thì sao?

 

Hắn không chỉ giúp bạch nguyệt quang tìm người chống lưng, mà còn có thể đi ngược lại lương tâm của mình, đưa ra lời khai sai sự thật.

 

Hắn không cao thượng đến thế, chỉ là hắn sẽ không làm hoen ố “sự thánh thượng” của mình đối với tôi mà thôi.

 

“Đúng vậy, luật sư Lục là người ngay thẳng, người nhỏ mọn như chúng tôi làm sao có thể leo cao như vậy.” 

 

Trịnh Dao quái gở nói: “Cho nên tôi đã tuyệt giao với Ôn Tình từ lâu rồi. Ôn Tình không nói với anh sao?”

 

Lục Từ không nói gì.

 

Hắn căn bản chẳng biết gì về tôi cả.

 

Hắn không biết rằng Trịnh Dao là người bạn duy nhất của tôi.

 

Hắn không biết rằng khi tôi theo đuổi hắn ở trường đại học, bị mọi người coi thường, chỉ có Trịnh Dao động viên ủng hộ tôi.

 

Nhưng vì hắn mà tôi và cô ấy đã tuyệt giao.

 

Tôi hiểu Trịnh Dao.

 

Nếu là tôi, tôi cũng sẽ không thể chấp nhận việc chồng của bạn thân mình lại không giúp một chuyện đơn giản như vậy.

 

Tôi biết cô ấy không trách tôi, nhưng vì bản chất con người, cô ấy không thể giả vờ làm bạn với tôi như chưa có chuyện gì xảy ra được nữa.

 

“Lục Từ, tôi không biết chuyện gì xảy ra giữa anh và Ôn Tình. Tôi chỉ muốn nói cho anh biết, nếu anh thật sự làm cô ấy thất vọng, anh sẽ hối hận cả đời.” 

 

Trịnh Dao hung tợn nói: “Anh thậm chí còn chẳng biết Ôn Tình đã hy sinh bao nhiêu cho anh.”

 

“Chuyện giữa tôi và Ôn Tình không cần cô nhắc nhở.” Lục Từ sắc mặt âm trầm.

 

Trịnh Dao cười khẩy: “Đúng là không xứng với Ôn Tình.”

 

Vừa dứt lời, cô ấy đã cúp máy của Lục Từ.

 

 

Loading...