Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

KHÔNG BAO GIỜ GẶP LẠI NỮA - C18-end

Cập nhật lúc: 2024-09-08 02:50:57
Lượt xem: 2,902

Đây là tầng 22.

 

Nếu rơi xuống, chắc chắn sẽ ch.

 

Cũng sẽ ch một cách xấu xí.

 

"Không, Lục Từ, không muốn... đừng mà, em sai rồi, em thật sự biết mình sai rồi, đừng gi*t em..."

 

Lục Từ cười lạnh.

 

Hắn nói: “Khi Ôn Tình cầu xin cô, cô đã làm gì cô ấy?”

 

"Tôi đã vì cô mà để Ôn Tình ch không nhắm mắt.”

 

"Bây giờ việc cô nên làm, là mạng đổi mạng."

 

Khoảnh khắc tiếp theo.

 

Lục Từ buông ra.

 

Lâm Miểu Miểu rơi từ tầng 22 xuống.

 

Một tiếng "rầm" vang lên.

 

Trên mặt đất có một đống máu, cảnh tượng vô cùng kinh khủng.

 

 

15.

 

Lục Từ trở lại phòng tang lễ của tôi.

 

Hắn đã tắm rửa và thay bộ quần áo đẫm m.á.u ra.

 

Hắn đứng trước quan tài băng giá của tôi, nhìn t.h.i t.h.ể tôi và nói: "Ôn Tình, xin lỗi."

 

Bạn đang đọc truyện của nhà Cam edit. Chúc bae đọc truyện zui zẻ nhaaa 🍊.

Xin lỗi?

 

Nhưng bây giờ tôi không quan tâm đến điều đó nữa.

 

Tôi không quan tâm đến lời xin lỗi của hắn.

 

Tôi không quan tâm đến hắn nữa.

 

"Thật ra anh... thích em." Lục Từ nói: "Nếu anh không thích em thì anh sẽ không cưới em, giữa chúng ta chưa bao giờ có sự tạm bợ."

 

Còn Lâm Miểu Miểu thì sao?

 

Tôi chỉ thấy buồn cười.

 

Bây giờ dù hắn có nói gì đi nữa thì tôi cũng khó có thể xúc động.

 

"Anh thừa nhận rằng anh đã từng rất thích Lâm Miểu Miểu, vì vậy khi cô ta một lần nữa xuất hiện trước mặt anh, anh không thể từ chối sự chủ động của cô ta. Nhưng anh thật sự chưa bao giờ nghĩ đến việc phản bội em, anh chỉ, anh chỉ..."

 

Lục Từ không nói được nữa.

 

Có lẽ việc ăn trong bát nhìn trong nồi hắn không biết biện minh thế nào.

 

Hắn nói: "Ôn Tình, anh hối hận, anh thực sự hối hận rồi! Anh hối hận đã đối xử với em như vậy, anh hối hận đã nghe Lâm Miểu Miểu nói dối. Anh hối hận, cho đến bây giờ anh mới biết người anh yêu nhất chính là em..."

 

Nước mắt hắn rơi xuống quan tài băng của tôi.

 

Nếu có thể làm giả một cái xác, tôi sẽ thật sự đứng dậy, bảo hắn tránh xa tôi ra.

 

Đừng làm vấy bẩn con đường tái sinh của tôi.

 

“Ôn Tình, anh sẽ sớm ở bên cạnh em. Từ nay về sau chúng ta sẽ không bao giờ xa cách nữa, được không?"

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/khong-bao-gio-gap-lai-nua/c18-end.html.]

Không muốn!

 

Tôi lớn tiếng từ chối, nhưng hắn lại không thể nghe thấy tôi.

 

Nếu có kiếp sau, tôi chỉ mong Lục Từ đừng bao giờ xuất hiện trong thế giới của tôi nữa.

 

Bẩn mắt tôi.

 

Không lâu sau.

 

Cảnh sát tới đây.

 

Họ còng tay Lục Từ.

 

Hắn không có phản kháng.

 

Khi rời đi, hắn chỉ nói với t.h.i t.h.ể tôi: "Đợi anh."

 

Không đợi.

 

Sẽ không đợi lần nữa.

 

Kiếp này, tôi đã chờ đợi đủ rồi.

 

Vậy mà linh hồn tôi vẫn ở bên cạnh hắn.

 

Tôi nhìn thấy hắn bị cảnh sát còng tay, đi đến xe cảnh sát.

 

Đúng lúc này, một chiếc xe tải lớn lao tới trên đường.

 

Lục Từ đột nhiên dùng hết sức đẩy viên cảnh sát ra rồi lao về phía đường cái.

 

"Két!"

 

Một tiếng phanh gấp dữ dội vang lên, Lục Từ bị nghiền nát dưới bánh xe.

 

Thậm chí còn tệ hơn vẻ ngoài của tôi lúc ch.

 

Cũng vào lúc này.

 

Tôi cảm nhận được điều gì đó, linh hồn tôi đang dần tan biến.

 

Hóa ra chỉ sau khi hắn ch tôi mới có thể tái sinh.

 

Nhưng vào lúc hoàn toàn tan biến, tôi chợt nhìn thấy Lục Từ.

 

Hắn dường như đã biến thành một quả bóng linh hồn.

 

Có vẻ cũng nhìn thấy tôi.

 

Hắn chạy như điên về phía tôi: “Ôn Tình, làm ơn, đừng rời xa anh, làm ơn…”

 

Tôi chưa bao giờ thấy bộ dạng hèn mọn đó của Lục Từ.

 

Ai nói là không thỏa mãn chút nào chứ? 

 

Nhưng nó không quá quan trọng.

 

Vì kiếp sau sẽ không còn Ôn Tình nữa…

 

[HOÀN]

 

🍊: Tr oii SE từ đầu đến cuối. Em không hiểu sao chị editor có thể đủ can đảm edit được bộ này nữa. 

 

Cam mới chị beta bộ này thôi mà vừa tức vừa run, mồm chửi dm suốt từ đầu đến cuối truyện. Cái tay nó run rẩy dữ dội mãi không gõ được chữ :(( 

 

 

Loading...