Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Khoe Mẽ - 12

Cập nhật lúc: 2024-08-13 16:57:17
Lượt xem: 2,454

"Không... không phải vậy, là Điềm Điềm cướp hộp bút của Quân Quân..." Cô giáo sợ hãi run rẩy giải thích. 

"Chỗ này không phải là chỗ cô nói chuyện!" Hiệu trưởng lườm giáo viên chủ nhiệm một cái.

"Ông Triệu đã quyên tặng cho trường chúng ta một dãy tòa nhà, khi con gái ông ấy nói chuyện cô đừng có lập tức ngắt lời!" 

"Hả?!" Giáo viên chủ nhiệm quay đầu nhìn mẹ của Quân Quân: "Không phải cô nói chồng cô quyên tặng tòa nhà sao?" 

Mẹ Quân Quân cúi đầu xấu hổ, không nói một lời. 

"Bố ơi, họ thật xấu, họ vu khống con ăn cắp còn muốn đuổi học con." Điềm Điềm càng nói càng tủi thân. 

Chồng tôi là người luôn không biểu lộ cảm xúc nhưng giờ đã lộ rõ vẻ giận dữ: "Kiểm tra camera giám sát!" 

Một câu nói của chồng tôi như mệnh lệnh. 

Trước đó dù tôi có nói thế nào, giáo viên chủ nhiệm cũng không cho kiểm tra. Nhưng bây giờ, camera giám sát đã có thể xem. 

Lúc này, trong phòng giám sát. 

Đoạn video màu cho thấy Quân Quân ăn cắp hộp bút của tiểu Điềm, khi bị Điềm Điềm phát hiện, thằng bé đã chuyển sang cướp trắng trợn. Điềm Điềm muốn cướp lại, nhưng bị Quân Quân đánh. Tay và chân của tiểu Điềm bị đánh bầm tím, trong lúc phản kháng, cô bé cũng cào vài vết trên người Quân Quân. Trong quá trình đánh nhau, Quân Quân gọi thêm Cường Cường. Tiểu Cường cầm hộp bút của Quân Quân đập vào tiểu Điềm, hộp bút bị hư hỏng biến dạng do đập vào tay của cô bé. 

Sau giờ học, giáo viên chủ nhiệm phát hiện hành vi đánh nhau của ba người, nhưng chỉ gọi riêng Điềm Điềm vào văn phòng. Giáo viên chủ nhiệm nói chuyện với cô bé, nhưng Điềm Điềm chỉ lắc đầu. Giáo viên chủ nhiệm liền phạt cô bé đứng suốt buổi chiều. Sau đó, giáo viên chủ nhiệm gọi mẹ Quân Quân đến.

Sau khi bàn bạc, cô ấy gọi điện cho tôi, yêu cầu tôi đến văn phòng. 

Xem xong đoạn video tôi đưa ra bằng chứng ghi âm. Đúng vậy, từ lúc bước vào văn phòng tôi đã bắt đầu ghi âm. 

Trong đoạn ghi âm…

[Tôi: "Con gái tôi sao lại thành ra thế này?" 

Giáo viên chủ nhiệm: "Cô còn dám hỏi tôi sao? "Con gái cô đáng bị như vậy!" 

Tôi: "Tôi khuyên chị tốt nhất kể rõ ràng từng từ từng câu về chuyện đã xảy ra với con gái tôi!" 

Mẹ Quân Quân: "Con gái của cô đã ăn cắp!" 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/khoe-me/12.html.]

(Chỉ có súc vat mới đi reup truyện của page Nhân Sinh Như Mộng, truyện chỉ được up trên MonkeyD và page thôi nhé, ở chỗ khác là ăn cắp)

Mẹ Quân Quân: "Con nhóc này đã ăn cắp hộp bút của con trai tôi." 

Tôi: "Điều đó tuyệt đối không thể!"]

...Sau khi đoạn ghi âm kết thúc, tôi tìm thấy video trên Douyin mà mẹ Quân Quân đăng. 

Trên đó, với dòng chữ lớn màu đỏ: "Con nhà nghèo vào học trường quý tộc, ăn cắp đồ còn vu khống chủ và giáo viên." 

Tôi đưa video cho chồng xem và nói: "Cô ấy còn nói sẽ quảng bá video này trên Douyin để con gái chúng ta không thể học ở gần đây." 

Chồng tôi đã vô cùng giận dữ: "Vương Thực, cậu là nhân viên của tôi, vậy mà cậu lại dung túng vợ mình làm chuyện này với con gái tôi!?” 

“Đây….đây” Vương Thực lùi lại vài bước.

Anh ta bước tới trước mặt vợ mình, tát cô ta một cái: “Cô mù à? Người sáng suốt vừa nhìn đã biết là Quân Quân đã  lấy đồ của con gái ngài Triệu”

13.

Mẹ của Quân Quân vội lấy tay che mặt bị tát đỏ, nhưng không dám cãi lại. Lúc này, trông cô ta giống như con công bị nhổ hết lông, nhìn rất xấu hổ và tức giận.

 "Còn không mau xin lỗi?" Vương Thực lại tát cô ta thêm một cái. 

Cô ta cắn chặt môi, run rẩy nhìn tôi: "Xin... xin lỗi." 

"Xin lỗi? Chồng cô kiếm được hàng triệu mỗi năm, có ba căn nhà, ba chiếc xe. Mà lại xin lỗi tôi, một người lao động sao?" Tôi không kìm được châm chọc mẹ của Quân Quân.

 Khuôn mặt của cô ta càng trở nên tái nhợt. 

Đinh đong…

Điện thoại của mẹ Quân Quân đột nhiên vang lên. Cô ta định tắt máy nhưng trong lúc hoảng loạn, lại vô tình nhấn thành trả lời. 

Chỉ nghe thấy từ đầu dây bên kia: "Khi nào cô trả tiền vay mua nhà? Nếu cô không trả thì đừng trách ngân hàng thu nhà đấy nghe không?!" 

Trước đó, mẹ Quân Quân luôn tự hào về ba căn biệt thự cao cấp. Nhưng vì cú điện thoại này đã khiến cô ta mất hết mặt mũi. 

"Xin lỗi!" Giáo viên chủ nhiệm đột nhiên quỳ xuống trước mặt tôi. Cô ta tỏ vẻ sợ hãi: "Là tôi sai, là tôi không kiểm tra camera, hiểu lầm con gái chị." 

"Còn không mau xin lỗi?!" Vương Thực với vẻ mặt rất khó chịu, hét lớn vào vợ mình. 

Loading...