Chạm để tắt
Chạm để tắt

Khoản nợ thứ hai của con trai - Chương 8

Cập nhật lúc: 2024-07-19 15:10:46
Lượt xem: 980

Trước khi t.ử hình, Triệu Chí yêu cầu gặp tôi.

 

Tôi suy nghĩ một lúc, rồi quyết định đi gặp nó.

 

Triệu Chí tiều tụy rất nhiều, nó chưa đến 35 tuổi, nhưng tóc đã bạc trắng.

 

Thật ra tôi không biết nói gì.

 

Suy nghĩ một lúc, tôi cũng không biết sao lại buột miệng hỏi: "Khi con nói bảo mẹ chuyển cho con vạn, thật ra lúc đó con nợ bao nhiêu tiền?"

 

"15 vạn." Nó lầm lì mở miệng.

 

"Ồ." Tôi gật đầu, đầu óc rối bời, vừa thấy may mắn vì mình không để ý đến nó, vừa tính toán tiền tiết kiệm cả đời, cuối cùng kết luận: "Mẹ không có nhiều tiền như vậy."

 

Triệu Chí im lặng cúi đầu.

 

"Vậy con đã làm gì mà nợ nhiều thế?"

 

"Khi học đại học, con bị bạn bè dẫn dắt vào cá cược bóng đá." Triệu Chí hồi tưởng lại, chậm rãi nói.

 

"Ừ, lúc đó mỗi tháng con đòi mẹ 8000  sinh hoạt phí, mẹ gần như đã tiêu hết tiền tiết kiệm."

 

Tôi cũng hồi tưởng lại, tôi cứ nghĩ đã lâu như vậy, ký ức sẽ mờ nhạt, nhưng lại rõ ràng như vừa mới xảy ra.

(Chỉ có súc vat mới đi reup truyện của page Nhân Sinh Như Mộng, truyện chỉ được up trên MonkeyD và page thôi nhé, ở chỗ khác là ăn cắp)

 

"Lúc đó, con nói có một cô gái con rất thích, con muốn theo đuổi cô ấy nhưng không có tiền, con ôm mẹ khóc, nước mắt rơi từng giọt từng giọt lên người mẹ. 

 

Con rất ít khi khóc, lúc đó mẹ nghĩ, con trai mẹ lớn rồi, có người con gái mình thích rồi, mẹ không thể để mối tình đầu của con trôi qua như vậy."

 

Mắt Triệu Chí dần đỏ.

 

"Mẹ lương không cao, mẹ không có bản lĩnh gì, sau khi ly hôn một mình nuôi con, thực ra có cơ hội thăng chức, nhưng nếu mẹ bận việc thì không thể chăm sóc con, con không có bố, mẹ không muốn con ít gặp mẹ nữa."

 

"Mẹ thực sự nghĩ con đã trưởng thành, nhưng hóa ra từ lúc đó con đã lừa mẹ, từ lúc đó con đã hư rồi."

 

Triệu Chí cúi đầu, không nhìn tôi, nghẹn ngào nói từng câu.

 

"Sau đó, con quen vài người bạn, dính vào những thứ đắt đỏ hơn, rồi không biết sao, con nợ 50 vạn."

 

"Mẹ trả hết nợ cho con, họ lại tìm con, nói chắc chắn sẽ không thua nữa."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/khoan-no-thu-hai-cua-con-trai/chuong-8.html.]

"Nhưng, con lại thua, thua sạch 150 vạn."

 

"Tiền của bố và mấy chú cũng không giúp con bù đắp được. Con mua bảo hiểm cho bố, sau đó gặp vợ con, rồi cái hố nợ ngày càng lớn, con mua bảo hiểm cho cả vợ và mẹ vợ."

 

Triệu Chí ôm mặt, khóc không ngừng.

 

Lúc này, nó vẫn đang diễn kịch.

 

Tôi không hiểu, làm như vậy có ý nghĩa gì, muốn làm cho mình trông vô tội và đáng thương sao?

 

"Thời gian không đúng, ngay khi con mua bảo hiểm bố đã khoe với mẹ, con là mua bảo hiểm trước, rồi lừa tiền, con từ đầu đã có kế hoạch." Tôi chậm rãi nói

 

Triệu Chí ngẩng đầu lên, vẻ mặt đờ đẫn nhưng đầy thù hận.

 

"Con tìm mọi cách tìm mẹ, cũng là muốn lừa mẹ ký đơn bảo hiểm lớn đúng không, mẹ là mục tiêu cuối cùng của con, phải không?" Tôi gằn giọng.

 

Triệu Chí không nói gì.

 

Không cần nói, tôi biết rồi.

 

Khi tôi rời đi, Triệu Chí khóc nói: "Mẹ. Con không muốn ch.ết, mẹ, cứu con với!"

 

"Con không muốn ch.ết, vợ con, đứa con chưa chào đời của con, mẹ vợ con, thậm chí cái thằng bố khốn nạn của con cũng không muốn ch.ết!"

 

"Tiện cho con rồi, con cũng nên cảm nhận nỗi đau bị lửa thiêu sống đi."

 

Tiếng con trai im bặt.

 

Tôi biết đây là lần cuối cùng gặp nó, tôi không quay đầu, rời đi ngay lập tức.

 

(Truyện chỉ đăng tải trên page Nhân Sinh Như Mộng và web MonkeyD, các chỗ khác đều là ăn cắp không xin phép. Mọi người hãy đọc tại nơi được đăng tải đúng để ủng hộ nhà dịch nha)

 

Tôi còn nhiều việc phải làm, loại người này, quay lại nhìn một giây cũng là lãng phí thời gian của tôi.

 

Việc đầu tiên khi trở về căn nhà thuê là thu dọn hành lý, để tận hưởng cuộc sống tuổi già.

 

Cuối cùng không còn ai có thể đe dọa tính mạng tôi nữa!

 

Thời gian sau này sẽ được tận hưởng trong khung cảnh tuyệt đẹp!

 

-Hết-

Loading...