Khiến Anh Thấy Tội Lỗi - Chương 15: Kết

Cập nhật lúc: 2024-07-07 23:33:44
Lượt xem: 9,459

Đông Luật nhiều lần không dám nhấc lớp vải trắng kia lên.

Tay anh run như bị Parkinson.

Mau lên, mở ra đi.

Mở ra thì chương trình sẽ kết thúc.

Tôi sẽ được trở về nhà ăn món cháo mẹ tôi nấu.

Đông Luật cuối cùng cũng khép mắt lại và mở ra.

Tôi cũng nhìn thấy được cơ thể của chính mình.

Ôi chao, khuôn mặt còn nhìn được, nhưng thân thể thì đã tan nát.

Hệ thống bên cạnh thở dài.

Trước tiên, Đông Luật bình tĩnh nhìn vào xác tôi.

Sau đó, như thể đang âu yếm, anh vuốt ve lên khuôn mặt tôi.

Cuối cùng anh nắm tay tôi và đặt nó lên môi.

“Thanh Thanh, đứng dậy đi, chúng ta cùng nhau về nhà.”

“Chúng ta không ly hôn nữa, không bao giờ ly hôn nữa, được không?”

Không gian vắng lặng, không ai trả lời câu hỏi của anh.

Người phụ tá bất lực, đứng ngơ ngác nhìn anh.

Bùi Đông Luật ôm lấy cơ thể tôi và không buông ra.

Trạng thái anh ta dần trở nên điên cuồng hơn.

“Úc Hữu Thanh, em trả lời lời của anh đi chứ!"

“Em tỉnh dậy đi, về nhà với anh được không? Anh xin em!"

“Thanh Thanh, anh cầu xin em đấy!”

Hai hàng nước mắt rơi từng giọt vào cổ tôi.

Tôi không thích điều này.

"Hệ thống, anh ta có làm dơ bẩn cơ thể tôi không?"

“Chủ nhân, sắp kết thúc rồi, xin hãy kiên nhẫn.”

“Bao lâu nữa vậy?”

“Mười hai giờ đêm, bạn có thể trở về thế giới ban đầu của mình.”

Thôi vậy, đành phải chịu đựng thêm vài giờ nữa vậy.

Thi thể không được mang về nhà.

Bùi Đông Luật được lãnh đạo bệnh viện an ủi nên đã quay về trước.

Một bác sĩ giỏi như vậy lại ngồi co ro trong phòng tử thi, thực sự không thích hợp lắm.

"Anh cũng phải lo chuyện hậu sự cho cô ấy mà đúng không?".

Bùi Đông Luật hôn lên trán tôi.

Tôi nhíu mày nhìn lại.

Ngay cả hệ thống cũng không nhịn được mà lẩm bẩm thều thào: “Thằng điên!"

Sau khi bị đồng nghiệp khẩn khoản thúc giục, Đông Luật mới miễn cưỡng bước ra khỏi phòng tử thi.

anh ta bình tĩnh hỏi phụ tá bên cạnh một câu

“Thanh Thanh trước khi nhắm mắt có nói gì không?”

“Có.”

Ánh mắt của Đông Luật lóe lên một tia sáng.

“Cô ấy nói... Cô ấy chúc anh có một đám cưới hạnh phúc và không bao giờ muốn gặp lại anh nữa.”

“Ơ, anh Bùi......”

“Anh Bùi, anh bị sao vậy”

Đông Luật ngã bịch xuống đất.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/khien-anh-thay-toi-loi/chuong-15-ket.html.]

Đầu gối anh va mạnh vào sàn, phát ra một tiếng động lớn.

Có vẻ như anh quên mất cơn đau, liền nhanh chóng đứng dậy. 

Chập chững bước ra ngoài.

“Tôi phải về nhà, Thanh Thanh nói, cô ấy bị đau bao tử!”

Anh dùng chìa khóa mở cửa căn nhà mà chúng tôi đã từng ở.

Bên trong hoàn toàn tối đen, chỉ có ánh đèn của các nhà bên cạnh sáng đèn.

Có vẻ như anh không nhớ rõ chỗ nút bật đèn phòng khách.

Bởi vì thường thì khi anh ta về nhà, đèn đều đã được bật.

Tôi sẽ ngồi trên ghế đợi anh.

Anh ta hét lớn: “Thanh Thanh!”

Tất nhiên sẽ không có tiếng đáp lại.

Bỗng "rầm" một tiếng, âm thanh phát ra trong phòng ngủ.

Bùi Đông Luật nhanh chóng lao vào phòng ngủ.

Chỉ sau vài giây, cảm giác như thể sức lực của anh ta đã bị hút cạn.

Tất nhiên sẽ không có ai trong này.

Chỉ là tiếng vỡ của khung ảnh khi nó rơi xuống sàn.

Dưới ánh đèn huỳnh quang sáng trưng, anh đờ người ra một lúc lâu.

Cả căn phòng trông trống trải, như một căn hộ trưng bày không người ở.

"Chủ nhân, bạn đã làm rất tốt."

"Tôi sẽ không để lại cho anh ta bất kỳ cơ hội nào để hoài niệm."

Đúng vậy, tôi đã vứt bỏ và quyên tặng hết những thứ thuộc về tôi.

Trong khung ảnh, chỉ còn lại một nửa hình của anh ta.

Cả ảnh cưới cũng vậy, cũng chỉ còn lại một nửa, hình của anh bị vứt bừa bãi trên sàn nhà.

Cuối cùng, anh dựa vào tường trượt dần xuống đất không còn chút sức lực.

Hai tay ôm lấy đầu, giống như lúc tôi mới biết được anh đã phản bội tôi.

Anh ngồi co lại ở một góc.

Không thể tin nổi, nhưng cũng không muốn chấp nhận.

Mười năm chứ không phải mười ngày.

Ban đầu, anh chỉ khóc nhỏ.

Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn và MonkeyD

Sau đó tiếng khóc dần lớn hơn!

“Thanh Thanh, anh sai rồi, anh thực sự biết lỗi rồi!”

"Em có thể quay lại được không?"

"Xin em, em hãy quay lại đi mà!"

Có lẽ anh đã quên anh từng nói rằng: "Một người đàn ông khóc, không phải là điều đáng xấu hổ sao?"

Bây giờ, anh hoàn toàn không nhớ đến điều đó.

Một ánh sáng trắng lóe lên.

“Chủ nhân, tạm biệt nhé.”

Tôi biết tôi sắp phải trở về rồi.

"Chủ nhân, bạn sẽ quên tôi chứ?"

"Không, hệ thống của tôi ơi, cậu rất dễ thương mà."

"Hệ thống, cảm ơn bạn, đã cùng tôi trải qua một chặng đường."

“Tạm biệt.”

“Tạm biệt.”

- HOÀN CHÍNH VĂN -

Bình luận

15 bình luận

  • đúng tra nam tiện nữ :)

    mèo con hôm nay hong mún đi làm 1 tháng trước · Trả lời

  • Có ngoại truyện hong shop ơi huhu ngược chết thằng n9 đi dùm em cái

    Mèo con khóc sướt mướt 1 tháng trước · Trả lời

  • Hệ thống trong lúc trở về sau khi hoàn thành nhiệm vụ thì đi ngang qua thế giới này thấy na9 và nu8 lúc bấy giờ ngày ngày cãi vã, đánh nhau thì vô cùng sung sướng. Cũng k khỏi nghĩ đến nu9 - vị ký chủ nó k thể quên, thôi thì tặng nu9 món quà cuối. Hệ thống đến trao đổi với nu8 na9. Với nu8 nó cho nu8 nhìn thấy những gì kiếp này nó đã bỏ qua, cho nó thấy cuộc sống nếu k dính vào tra nam thì hạnh phúc thế nào, rồi cho lựa chọn có thể giúp đầu thai nhưng ngược lại phải chịu 10 kiếp bị phản bội mất đi tất cả, nếu k vượt qua 10 kiếp linh hồn sẽ tan biến, làm chất dinh dưỡng cho hệ thống. Nu8 suy nghĩ 1 chút rồi đồng ý dưới nụ cười xấu xa của hệ thống. Còn với na9 hệ thống cho nó nhìn lại cuộc đời 2 người từ quá khứ đến khi nu9 trở về sống hạnh phúc ở thế giới hiện thực. Na9 lúc này cuối cùng cũng hiểu nu9 đã hy sinh nhiều thế nào, mình đã bỏ lỡ cơ hội cứu nu9 như thế nào. Cuối cùng na9 cũng biết mình k xứng đáng được nhìn thấy nu9 nữa, tình nguyện tế linh hồn bù lại kiếp sau nu9 sẽ càng hạnh phúc. Những giọt nước mắt muộn màng, tiếng khóc lóc đau khổ, tiếng cười điên cuồng đầy hy vọng dần tan biến từng chút một theo linh hồn của họ.

    Hehe 1 tháng trước · Trả lời

  • Na9 bị quá khứ dày vò, bàn tay vàng vì k cứu được vợ nên gặp vấn đề tâm lý k thể cầm dao mổ nữa. Con kia vì tự hào cướp được chồng người khác nên mời rất nhiều người đến dự, vụ việc cũng bị đẩy nên mạng, tra nam tiện nữ bị vạn người thoá mạ. Na9 k thể phẫu thuật nhưng vốn có thể dựa vào thành tích trước đây mà vẫn ở lại bệnh viện, nhưng do áp lực dư luận đành bị tạm đuổi việc. Vì thằng này là nhân tài hiếm có, k thể phẫu thuật do vấn đề tâm lý nên viện trưởng tiếc, cũng hứa hẹn khi dư luận lắng xuống sẽ tạo điều kiện cho quay lại, quan trọng là cố gắng điều trị phục hồi tâm lý. Nhưng sau khi mất đi tất cả thằng này nghiện rượu, sau đó ẩu đả ở quá rượu bị người khác nhận ra, bắt thằng này bóc mấy nồi tôm đến khi tay đầy máu rồi vô tình bị dẫm 1 phát thế là tay phế luôn, khỏi đi làm nữa. Còn nu8 do nhiều tội nên bị phán 20 năm tù. "Chiến tích" của nu8 trong tù ai cũng biết và bị khinh bỉ, hành hạ. Lúc đầu bị đánh còn cứng miệng tình yêu đích thực, k được yêu mới là kẻ thứ 3, nó k sai nhưng sau mấy trận đánh đập thì chỉ đành ngoan ngoãn nhận sai. Sau 1 thời gian bạn tù thấy nu8 hết phản kháng nên dần k còn hứng thú, nhưng cứ thỉnh thoảng lại coi nu8 như cái bao để trút giận. Nu8 bị bắt nạt, cô lập, ngày ngày lo sợ liệu lát nữa có bị tẩn k nên đầu óc hơi điên loạn, gương mặt ngây thơ, xinh đẹp từng tự hào nay như già đi mười mấy tuổi, còn k dám nhìn mình qua gương hay mặt nước. Do có ý thức cải tạo nên nu8 được ra tù sớm vài năm. Nu8 muốn đi tìm na9 nối lại tình xưa nhưng k thể tìm được. Chuyện năm đó của nu8 người xung quanh ai cũng biết. Nu8 bị ám ảnh dù người ta nhìn mình hay k thì vẫn có cảm giác bị chỉ trỏ, bị đàm tiếu sau lưng. Nu8 nhìn gương mặt già nua xấu xí trong gương thì càng căm hận, lại hoảng sợ na9 nhìn thấy sẽ k yêu mình nữa. Nu8 dù tốn bao tiền cũng k hồi phục lại được cơ thể, sau đó nghe lời quảng cáo hoa mỹ của mấy thẩm mỹ viện chui mà điên cuồng phẫu thuật thẩm mỹ. Gương mặt của nu8 giờ đây đã trở nên xinh đẹp, dù k so được với ngày xưa. Lúc này cuối cùng nu8 cùng tìm ra được tung tích na9, 2 người gặp lại nhau ở mộ của nu9, na9 có 1 căn nhà nhỏ gần đó ngày ngày canh giữ mộ, cúng bái, tâm sự về quá khứ. Lúc nu8 nghe thấy lời thì thầm của tra nam bảo nó đối với nu8 chỉ là cảm xúc nhất thời, muốn làm đấng cứu thế, nó chỉ coi nu8 là em gái vì thầy mình mà bao dung hơn, nu8 sao so được với nu9, là nó nhầm mắt cá với trân châu,... thì điên tiết xông lên chất vấn đánh đập tra nam. Na9 lúc đầu k nhận ra gương mặt xa lạ này, thế nhưng 1 lúc sau nghe mấy lời chửi bới thì nhận ra đây là nu8. Nhìn gương mặt vặn vẹo, đầy dấu vết của phẫu thuật thẩm mỹ na9 càng chán ghét. 2 đứa chó cắn chó kể tội nhau. Trong lúc ẩu đả na9 đẩy 1 phát làm lệch mũi và cằm nu8, nu8 điên cuồng hét lớn, na9 sợ hãi gọi cấp cứu. Gương mặt của nu8 bị hỏng nghiêm trọng, k chỉ mũi và cằm mà những chỗ khác cũng bắt đầu hỏng do dùng hoá chất dỏm, nu8 nhìn gương mặt trong gương thì hoảng sợ nhớ lại gương mặt lúc mới ra tù nên đi phẫu thuật điên cuồng nhưng càng làm càng nát. Nu8 lúc này về nhà đập phá đồ đạc thì tìm thấy 1 hộp đựng những bức thư tình ngày xưa chưa được gửi cho na9, vốn định cho nó xem vào đêm tân hôn. Nu8 lúc này như bừng tỉnh, tất cả là tại na9 nếu nó k cho mình cơ hội mình đã k dây dưa, đắm chìm lâu thế. Nu8 bên bờ vực tuyệt vọng quyết tâm cùng chết với tra nam, k phải nó kêu nu8 ghê tởm, thích làm tiểu tam phá hoại hạnh phúc người khác ư, vậy thì nó sẽ chết cùng tra nam để ghê tởm nhau đời đời kiếp kiếp. Nu8 mua xăng đến nhà na9, na9 nhìn thấy cũng hiểu nu8 muốn làm gì nhưng cũng đã quá mệt mỏi với những ký ức xưa kia, nó cũng muốn giải thoát nhưng k dám. Nay nu8 muốn chết cùng nó, nó cũng buông xuôi, hy vọng sau khi đầu thai có thể gặp lại nu9. Nhưng k ngờ nu8 đã mua bùa từ đại sư để mình và na9 k thể đầu thai, bị trói buộc tại 1 chỗ với nhau cho đến trăm năm khi linh hồn tan biến. Na9 vốn vui vẻ đi chết cuối cùng lại chẳng thể cười nổi, do bị bùa trói buộc na9 bây giờ còn k thể chạm đến mộ nu9, chỉ có thể đứng nhìn cách đó 10m.

    Hehe 1 tháng trước · Trả lời

  • Huhu. Ngược nu9 hết cả câu truyện quả báo của tra nam tiện nữ thì được 1 tí. Giá mà có thêm quả báo của bọn kia, cho chúng nó sống 1 đời đau khổ luôn chứ

    Hehe 1 tháng trước · Trả lời

Loading...