Chạm để tắt
Chạm để tắt

KHI PHẢN DIỆN BỆNH KIỀU VỚ PHẢI NỮ PHỤ BIẾN THÁI - C14

Cập nhật lúc: 2024-08-19 09:13:59
Lượt xem: 685

Giam cầm thời gian dài khiến Lý Tuần ngày càng trở nên tái nhợt gầy yếu, phản ứng chậm chạp, tinh thần mơ màng, cũng đánh mất đi sự tàn nhẫn ban đầu, mặc cho tôi sắp xếp, dường như đã không còn ý chí chạy trốn nữa.

 

Công bằng mà nói, tôi đối với hắn rất tốt, chăm sóc tỉ mỉ về mọi mặt.

 

——như nhau cả, chỗ nào cũng nhúng tay vào.

 

Hắn sinh hoạt ở một nơi tràn ngập nhiệt độ cơ thể của tôi, hơi thở, nhịp tim, tiếng nói, cho dù muốn phản kháng, cũng không có cơ hội.

 

Trong giờ học tôi bật camera giám sát, hắn thường ủ rũ cuộn mình nghỉ ngơi, giống như một con ch.ó ốm yếu.

 

 m lượng theo dõi được bật ở mức tối đa, trong tai nghe truyền đến giọng nói khô khốc trầm thấp của hắn: "... Thẩm Huỳnh, Thẩm Huỳnh, Thẩm Huỳnh.”

 

Hắn từng tiếng từng tiếng gọi tên tôi.

 

Tôi không quan tâm những lời này của Lý Tuần xuất phát từ tình yêu hay thù hận, chỉ cần có thể làm cho hắn toàn tâm toàn ý nhớ nhung tôi, đó chính là thắng lợi của tôi rồi.

 

Tôi cong khóe mắt, dư quang nhìn thấy Giang Minh Viễn ngồi cách đó không xa, vẻ mặt tìm tòi nghiên cứu chăm chú nhìn tôi.

 

Sau khi bị phát hiện cũng không hoảng hốt, ngược lại lộ ra nụ cười rạng rỡ.

 

Tôi bình tĩnh nhìn đi chỗ khác.

 

Không ngờ sau khi tan học, Giang Minh Viễn lại chủ động tới trò chuyện.

 

“Đã lâu không gặp." Cậu ta cười khanh khách nói: "Cậu gần đây thay đổi rất nhiều.”

 

Tôi không cắn câu của cậu ta: "Có chuyện gì cứ nói thẳng.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/khi-phan-dien-benh-kieu-vo-phai-nu-phu-bien-thai/c14.html.]

“Từ ngày cậu xuất hiện ở tầng hầm, Lý Tuần liền mất tích. Mười ngày trước có người phát hiện cậu ngồi xe tới khu phố cổ, theo tôi được biết, nơi đó là quê của Lý Tuần.”

 

Ánh mắt Giang Minh Viễn sắc bén: "Thẩm Huỳnh, Lý Tuần bắt cóc Miên Miên, là tội phạm. Cậu che giấu cậu ta, vậy tôi có thể cho rằng, các người là một nhóm không?"

 

Tôi hứng thú nhìn cậu ta: "Tiếp tục.”

 

“Lý Tuần thích Miên Miên, cậu thích tôi, cho nên các cậu hợp mưu chia rẽ chúng tôi, mỗi người đều lấy được thứ mình muốn. Cho đến khi phát hiện không giấu được mới giả vờ làm người tốt cứu Miên Miên ra, giấu diếm tội ác của mình. Miên Miên sẽ bị cậu lừa gạt, nhưng tôi thì không. Thẩm Huỳnh, cậu và Lý Tuần giống nhau, đều là người điên.”

 

Bạn đang đọc truyện của nhà Cam edit. Chúc bae đọc truyện zui zẻ nhaaa 🍊.

Có lý do có căn cứ, ngay cả tôi cũng suýt chút nữa bị thuyết phục.

 

Từ góc độ của nam chính mà nói, suy nghĩ của cậu ta cũng không sai. Nhưng mà......

 

Tôi dứt khoát chỉ rõ: "Thư mời kia là tôi gửi cho cậu.”

 

Giang Minh Viễn ngây ngẩn cả người: "Cái gì?”

 

“Đoán rất khá, lần sau đừng đoán nữa." Tôi xoay người rời đi.

 

Cmn, rắc rối thật.

 

Tôi chỉ muốn tình yêu mà thôi, nguyện vọng đơn giản như vậy, vì sao luôn luôn có người ngăn cản tôi?!

 

Tôi đen mặt về đến nhà, mở lồng sắt của Lý Tuần ra, kéo hắn ra.

 

Lý Tuần bị sự điên cuồng của tôi dọa sợ, tôi tùy ý đẩy hắn ngã xuống sô pha.

 

Tôi cưỡi trên người Lý Tuần, một tay kéo sợi xích bạc trên cổ hắn, thản nhiên nói: "Hôm nay có hai giờ hoạt động.”

 

Loading...