Chạm để tắt
Chạm để tắt

KHI NGƯỜI CÂM XUYÊN VÀO GAME KINH DỊ YÊN TĨNH - C10-End

Cập nhật lúc: 2024-08-08 00:32:31
Lượt xem: 377

10.

 

Vương Mông Mông bảo tôi ra tay, cô ấy đưa con d.a.o trong tay Lưu Luyến cho tôi.

 

Con d.a.o ấy là thứ vũ khí có thể chân chính gi*t ch boss.

 

“Em làm đi.”

 

Bành Nhiên đứng trước mặt tôi: “Gi*t anh, em có thể lập tức ra ngoài. Cục cưng, ván này, anh nhất định sẽ khiến em thắng.”

 

*Nhận nhau rồi nên đổi lại xưng hô từ 'tôi’ sang 'anh’ từ đây nhé.

 

Bành Nhiên nhắm mắt lại, giang rộng hai tay, chờ tôi gi*t ch hắn.

 

Tôi giơ con d.a.o đi đến trước mặt hắn, sự thống khổ khi mất đi người mình yêu nhất, tôi đã trải qua hai lần, sự bi thương khi không thể gặp lại nhau tựa như cối xay xoắn nát cơ thể tôi, đau đớn kịch liệt khiến tôi phát ra âm thanh yếu ớt.

 

Bành Nhiên nghe thấy âm thanh của tôi, lập tức ôm lấy tôi.

 

Hắn cẩn thận từng li từng tí nhìn tôi: “Cục cưng, em vừa phát ra tiếng à?”

 

Trong đôi mắt vui mừng của hắn hiện lên nước mắt: “Gi*t anh đi, trở về thế giới hiện thực sống thật tốt.”

 

Tôi đỏ hoe mắt, tựa vào lồng n.g.ự.c hắn sứt sẹo gọi cái tên Bành Nhiên.

 

Chữ viết đỏ như m.á.u của hệ thống xuất hiện trước mặt tôi.

 

[Thời hạn kết thúc trò chơi còn 10 phút, mời các vị người chơi sắp xếp thời gian ổn thỏa.]

 

[Mười phút nữa trấn nhỏ sẽ nổ tung, người chơi không trốn thoát được, bị loại.]

Bạn đang đọc truyện của nhà Cam edit. Chúc bae đọc truyện zui zẻ nhaaa 🍊.

 

Vương Mông Mông và Bành Duệ Duệ thúc giục tôi ở phía sau: “Không kịp nữa rồi, mạng của hắn là mạng, mạng của chúng tôi thì không phải mạng ư?”

 

“Chị ơi! Nhanh lên đi! Hắn chỉ là nhân vật trong game thôi, cô đừng đặt quá nhiều tình cảm chân thật vào!”

 

Bành Nhiên dùng sức đẩy tôi ra: “Ra tay đi, cục cưng.”

 

Nước mắt tôi vỡ đê, chưa bao giờ đau lòng đến mức không thở nổi như hiện tại, tôi ôm người trước mặt thật chặt: “Bành Nhiên, em yêu anh.”

 

Bành Nhiên nắm lấy tay tôi, cắm con d.a.o vào thân thể của mình.

 

“Chạy mau!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/khi-nguoi-cam-xuyen-vao-game-kinh-di-yen-tinh/c10-end.html.]

 

Vương Mông Mông kéo lấy tay tôi, chạy nhanh ra ngoài trấn nhỏ.

 

Bành Duệ Duệ ở phía trước dẫn đường: “Đi bên này.”

 

Tôi quay đầu nhìn về phía trấn nhỏ, lúc đếm ngược chỉ còn 8 phút, tôi dứt khoát hất tay của Vương Mông Mông ra, xoay người chạy về phía Bành Nhiên.

 

Trên người Bành Nhiên cắm một con dao, đang an tĩnh nhìn tôi.

 

“Sao em lại quay về rồi?” Hắn cau mày nhìn về phía tôi, “Mau đi đi!”

 

Tôi khoa tay với Bành Nhiên: “Anh còn chưa nói, tại sao anh lại rời đi! Anh không nói em sẽ không đi!”

 

Bành Nhiên chán nản, chỉ đành nói ra sự thật.

 

“Anh bị bệnh nan y, chữa không khỏi, trước khi ch anh đã bán cơ thể cho một công ty game, sau khi c.h.ế.t linh hồn anh sẽ vĩnh viễn tồn tại ở nơi này.”

 

“Anh chuyển hết tiền vào thẻ ngân hàng của em rồi, cơ thể anh đã ch, không thể trở về được nữa.”

 

“Lúc trước anh không cố ý muốn chia tay với em đâu, chỉ là anh không thể tiếp tục chăm sóc em được nữa.”

 

Mười giây trước khi đếm ngược kết thúc, Bành Nhiên dùng hết sức lực toàn thân đẩy tôi ra ngoài.

 

“Cục cưng, đây là lần cuối cùng anh bảo vệ em.”

 

“Đừng khổ sở, anh sẽ không ch, linh hồn anh vĩnh viễn tồn tại ở nơi này.”

 

Trấn nhỏ bị nổ tung thành từng mảnh, Vương Mông Mông và Bành Duệ Duệ kéo tôi chạy ra ngoài.

 

[Chúc mừng người chơi Ngô Đồng, Bành Duệ Duệ, Vương Mông Mông vượt ải thành công!]

 

[Thị trấn nhỏ yên tĩnh, chào mừng đến với trò chơi tiếp theo của các bạn.]

 

 

[HOÀN]

 

 

🍊: Lại thêm một bộ truyện nữa kết SE hay OE còn tùy thuộc vào cảm nhận của các bạn.

 

 

 

Loading...