Chạm để tắt
Chạm để tắt

Khi anh học pha trà, em học cách rời xa - Chương 28

Cập nhật lúc: 2024-07-29 18:44:47
Lượt xem: 155

"Tống Trí Miễn, cậu mất trí rồi à? Có chuyện gì cũng không thể bình tĩnh mà giải quyết à? Ôi trời ơi, đến cả bề trên đang còn phải nể cậu, làm như này khác gì đẩy mình vào đường cùng đâu? Cậu có biết mình vừa làm cái gì không hả?”

Tần Trì phát điên trong phòng bệnh.

Tống Trí Miễn trên đầu quấn gạc, sắc mặt có chút tái nhợt, vẻ mặt vẫn rất lạnh lùng như bao lần.

Tần Trì tức giận nói: 

"Cậu có còn định kinh doanh ở nước ngoài nữa không đấy? Bình thường công việc kinh doanh ổn định, bây giờ phát điên như thế thì làm sao kiếm được lợi nhuận nữa?"

"Không kiếm được nữa thì thôi, dù sao kiếm cũng có hết đâu."

Nghe Tống Trí Miễn trả lời, Tần Trì như sắp đánh anh ta thêm một trận.

Tần Trì : “Trên bàn rượu không được làm gì, đó là quy tắc!”

Tống Trí Miễn sắc mặt lạnh lùng nói: 

"Hắn dám chạm vào người phụ nữ của tôi."

Tần Trì nghiến răng nghiến lợi, trên mặt lộ ra vẻ hận ý, hung ác nói: 

"Tống Trí Miễn, tôi thật sự đã đánh giá sai cậu, cậu đúng là vì tình mà mất hết lý trí!”

Tống Trí Miễn: “Tôi sẽ bù lại số tiền cậu đã mất.”

Tần Trì sắc mặt tối sầm, không biết mắng bao lâu, Tống Trí Miễn cũng không phản bác, chỉ để cho hắn mắng một trận, hắn hỏi: 

"Khát không? Làm ngụm nước này."

Tần Trì tức giận bỏ đi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/khi-anh-hoc-pha-tra-em-hoc-cach-roi-xa/chuong-28.html.]

Tôi trốn ra ngoài cửa, đang định nhanh chóng rút lui thì điện thoại đột nhiên reo lên.

"Mục San!"

Trong phòng bệnh vang lên tiếng động, tôi cau mày muốn bỏ chạy nhưng Tống Trí Miễn đã rút ống truyền chạy theo tôi ra ngoài: 

“Đừng đi, đừng đi.”

Tôi không muốn nói thêm gì nữa chỉ bước vào thang máy và nhấn nút tầng một.

Tuy nhiên.

Khi cửa thang máy mở ra, một đám người tụ tập quanh cầu thang cách đó không xa.

"Này, đừng cử động. Tôi đi gọi bác sĩ. Hãy tản ra và để không khí lưu thông."

“Gọi bác sĩ nhanh lên——”

Tôi bối rối muốn rời đi, nhưng lại lo lắng đó là Tống Trí Miễn nên chen qua đám đông thì thấy đó là một phụ nữ.

Bác sĩ đã nhanh chóng mang cáng cứu thương đến và đưa người phụ nữ đi.

Tôi định đi tiếp, nhưng lại nhìn thấy Tống Trí Miễn đang ngồi ở cửa bệnh viện, thở dốc.

"Mục San——"

Bên ngoài gió lạnh, Tống Trí Miễn mặc quần áo bệnh viện, từng bước một đi về phía tôi, cố gắng giữ tay tôi lại.

Kết quả.

Anh ta ho hai tiếng rồi ngất đi.

So với kiếp trước, Tống Trí Miễn ở kiếp này không chỉ trẻ con mà còn có chút điên cuồng.

Loading...