Chạm để tắt
Chạm để tắt

Kết thúc - Chương 7+8

Cập nhật lúc: 2024-08-06 20:27:04
Lượt xem: 444

7、

 

Kỷ Chỉ Y bị đuổi ra khỏi phòng họp.

 

A Hạo còn đang tức giận bất bình hỏi: “Lão đại, buông tha cô ta dễ dàng như vậy sao? Hành động của cô ta đủ để đưa cô ta vào tù! Ít nhất phải báo cho nhà đầu tư biết chứ...”

 

Ánh mắt Lục Cảnh Hành tối sầm.

 

Trầm mặc một lát, hắn chậm rãi nói: “Chuyện này tôi đã quyết định, nếu nhà đầu tư hỏi tới, cứ để anh ta tới tìm tôi.”

 

……

 

Trong lúc bị chế giễu và nhục mạ, Kỷ Chỉ Y lặng lẽ thu dọn đồ đạc rời khỏi câu lạc bộ.

 

Khoảnh khắc cánh cửa lớn chậm rãi đóng lại, nơi cô từng vì nó mà cố gắng năm năm, cùng cô hoàn toàn chấm dứt.

 

Ánh mặt trời lên cao nhưng Kỷ Chỉ Y lại không ngừng lạnh lẽo.

 

Trái tim cô trống rỗng, tràn đầy chua xót khổ sở.

 

Kỷ Chỉ Y vốn tưởng rằng, Lục Cảnh Hành cho dù không yêu cô, cũng có thể nhìn thấy nỗ lực những năm qua của cô. Hiện tại xem ra, cô sai rồi, ngay cả tín nhiệm, cô cũng không xứng có được...

 

Đúng lúc này, điện thoại trong túi vang lên.

 

Kỷ Chỉ Y cầm lên nhìn, là mẹ cô, vội vàng nhận máy.

 

“Chỉ Y à, hôm nay có bận không? Buổi tối có rảnh về ăn cơm không?”

 

Kỷ Chỉ Y hít sâu một hơi, đè nén tất cả cảm xúc: “Mẹ... con về ngay bây giờ.”

 

Nhà họ Kỷ.

 

Kỷ Chỉ Y bước vào ngôi nhà đã lâu không về, phát hiện rất nhiều thứ đều bị dọn sạch.

 

Mẹ cô thở dài: “Tình tình trong nhà con cũng thấy, ngay cả căn nhà này cũng đã thế chấp.”

 

Kỷ Chỉ Y sửng sốt, trong lòng không khỏi buồn bực.

 

Cả gia đình ngồi xuống bàn ăn.

 

Trên bàn ăn, mẹ cô mới thử mở miệng: “Chuyện là, Chỉ Y à, con có thể cho cha mẹ mượn của hồi môn của con khẩn cấp hay không?”

 

Kỷ Chỉ Y sửng sốt.

 

Cô đương nhiên nguyện ý, nhưng của hồi môn của cô... đều đã tài trợ cho đội đua của Lục Cảnh Hành!

 

Kỷ Chỉ Y không thể nói thành lời.

 

Thấy cô không nói lời nào, mẹ Kỷ Chỉ Y nóng nảy: “Của hồi môn vốn là chúng ta cho con, chẳng lẽ mẹ và cha con còn có thể nuốt hay sao?!”

 

Sắc mặt Kỷ Chỉ Y trắng bệch, chỉ có thể lẩm bẩm nói: “Con... hiện giờ con không có tiền...”

 

Nhưng mà những lời này, cha mẹ cô nghe đều không tin.

 

“Ba trăm triệu của hồi môn, làm sao có thể một một đồng cũng không bỏ ra?! Kỷ Chỉ Y, sao con có thể ích kỷ như vậy?!”

 

Mẹ cô vô cùng thất vọng, kích động đứng dậy: “Chúng ta nuôi con lớn như vậy, đúng là nuôi thành kẻ vô ơn rồi! Cho con ba trăm triệu của hồi môn, những năm này con không giúp đỡ trong nhà coi như không nói, bây giờ mượn một chút cũng không chịu!”

 

Tim Kỷ Chỉ Y co rút, vội vàng giải thích: “Hiện giờ, con không lấy được, mọi người chờ con một chút, con sẽ nghĩ cách...”

 

Còn chưa nói xong, cha cô liền đập mạnh đũa, đứng lên chỉ ra cửa: “Cút! Sau này nhà họ Kỷ không có đứa con gái như mày, mày mang theo ba trăm triệu kia, đổi thành họ Lục đi!”

 

Lời nói của cha cô giống như sét đánh, đánh cho Kỷ Chỉ Y đầu óc trống rỗng!

 

Kỷ Chỉ Y bị đuổi ra khỏi nhà.

 

“Ba! Mẹ!”

 

Cô đứng ở ngoài cửa gõ thật lâu, nhưng trước sau vẫn không có người trả lời.

 

Rất lâu sau, Kỷ Chỉ Y thất hồn lạc phách về nhà.

 

Không bật đèn, cô ôm đầu gối cuộn mình trong góc, giấu mình trong bóng tối.

 

Bỗng nhiên, màn hình điện thoại sáng lên, một hot search hiện lên.

 

Kỷ Chỉ Y liếc mắt, lại bỗng dưng ngưng trệ.

 

Cô run rẩy gật đầu...

 

#Kỷ Chỉ Y, người đại diện của tay đua nổi tiếng Lục Cảnh Hành, liên hợp với đồng bọn ngầm chiếm khoản tiền lớn #

 

Chỉ thấy vô số người ở trong hot search bình luận: “Đồ khốn nạn tư lợi”, “Không biết xấu hổ!”

 

Kỷ Chỉ Y nhìn, chỉ cảm thấy trước mắt toàn màu đen.

 

Ác ý cùng nguyền rủa như thủy triều ép tới, đè chặt trên lưng cô, ép cô không thở nổi!

 

Giọng của cha mẹ cô cũng vang lên bên tai: “Kỷ Chỉ Y, mày là đồ vô ơn!”

 

“Cút! Chúng ta không có đứa con gái như mày!”

 

Những lời chỉ trích đan xen những câu chửi rủa độc ác trên mạng rót đầy lỗ tai cô.

 

🌺🌺🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của Nhân Trí tại monkey.vn
Chúc các bạn có thời gian đọc truyện vui vẻ, à mà vui ko nỗi vì truyện chỗ chúng mình đa phần toàn là truyện đọc tức ấm ách thôi 😂😂😂
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺🌺🌺]

Sao cô vẫn còn mặt mũi để sống?

 

Không ai thích cô...

 

Không, không phải như vậy...

 

Cứu tôi với!

 

Kỷ Chỉ Y điên cuồng lắc đầu, cắn chặt môi, muốn gọi điện thoại cho Lục Cảnh Hành.

 

Nhưng lúc này, trên màn hình lại nhảy ra một hot search liên quan.

 

#Chuyên gia sửa chữa xe xinh đẹp Thẩm Lạc Yên đến nhà cũ nhà họ Lục, chuyện tốt sắp tới!#

 

Nhấn vào xem, là Thẩm Lạc Yên đăng một tấm tự sướng, cùng trạng thái: “Người đầu tiên cũng là người cuối cùng.”

 

Bóng lưng người đàn ông trong ảnh, Kỷ Chỉ Y liếc mắt một cái liền nhận ra là Lục Cảnh Hành!

 

Trong ảnh chính là nhà cũ của nhà họ Lục.

 

Trong khu bình luận tràn đầy hâm mộ cùng chúc phúc: “Chị gái vừa đẹp vừa mạnh, chúc mừng tìm được hạnh phúc của mình!”

 

“Thì ra vợ của Lục Xa Thần chính là chị Thẩm, hai người thật xứng đôi, thật hâm mộ.”

 

“So sánh thì Kỷ Chỉ Y thật ghê tởm, ngay cả một ngón tay của chị Thẩm cũng không sánh bằng!”

 

Những lời trên phần bình luận, một nửa là chúc phúc Thẩm Lạc Yên đạt được hạnh phúc, một nửa dùng hết lời ác độc chửi rủa Kỷ Chỉ Y, giống như lưỡi d.a.o sắc bén, lăng trì cả người Kỷ Chỉ Y!

 

Cả người Kỷ Chỉ Y run rẩy, ngay cả di động cũng cầm không vững, rơi xuống đất.

 

Cô ôm c.h.ặ.t đ.ầ.u đau đớn muốn nứt ra, cổ họng tràn ra tiếng gào thét như  thú con sắp c..hết.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/ket-thuc/chuong-78.html.]

Không biết qua bao lâu, Kỷ Chỉ Y mới gian nan trải qua trận phát bệnh dài dằng dặc này, sau lưng mồ hôi lạnh chảy ròng ròng.

 

Căn phòng yên lặng như c..hết.

 

Kỷ Chỉ Y nhắm mắt lại, gọi một cú điện thoại.

 

“Luật sư, tôi muốn sửa lại di chúc... lợi nhuận của câu lạc bộ đua xe Cảnh Hành để lại cho cha mẹ tôi, quyền sở hữu câu lạc bộ thì chuyển cho Lục Cảnh Hành. Còn nữa...”

 

Mặt cô xám xịt bổ sung: “Chuẩn bị thêm một bản thỏa thuận ly hôn.”

 

8、

 

Giang Thành, sân tập đua xe.

 

Sắp đến vòng loại mùa giải mới, Lục Cảnh Hành đang chuẩn bị cho trận đấu tiếp theo.

 

Lúc này, thành viên đội đua A Hạo tiến lên, báo cáo như gặp đại địch: “Lão đại, đội trưởng đội đua Đông Thừa tới.”

 

Vừa dứt lời, một người đàn ông cà lơ phất phơ bước nhanh tới, giọng điệu ranh mãnh chào hỏi Lục Cảnh Hành: “Ơ kìa, Lục Xa Thần, đã lâu không gặp.”

 

Đây chính là đội trưởng Tần Thừa của Đông Thừa, trong trận chung kết năm ngoái, chỉ kém đội đoạt giải Quán quân một chút, bị Lục Cảnh Hành loại.

 

Ánh mắt Lục Cảnh Hành lãnh đạm: “Tần Thừa, anh có chuyện gì?”

 

Tần Thừa nhướng mày: “Nghe nói anh đổi người đại diện mới, người trước đó đi đâu rồi? Hay là giới thiệu cho tôi?”

 

Lục Cảnh Hành dừng lại, ánh mắt trở nên tối tăm, lập tức lạnh lùng nói: “Cô ta phẩm hạnh không đứng đắn, bị tôi đuổi việc.”

 

Tần Thừa sửng sốt, kinh ngạc nói: “Là như vậy sao...”

 

Nhưng mà trong lòng anh ta cũng không quá tin tưởng.

 

Tần Thừa đã tiếp xúc qua nhiều lần với Kỷ Chỉ Y, nhớ rõ có lần hai đội đua cùng tranh nhau một hợp đồng linh kiện quan trọng, Kỷ Chỉ Y vì Lục Cảnh Hành mà uống rượu uống đến chảy m..áu dạ dày...

 

Lúc ấy Tần Thừa liền đề nghị trả lương cao để kéo cô về đội của mình nhưng lại bị cô cự tuyệt.

 

Mà nguyên nhân cự tuyệt... Tần Thừa nhìn lướt qua Lục Cảnh Hành, như có điều suy nghĩ.

 

Tần Thừa không nói gì, ngược lại lại khơi mào một đề tài chói tai khác.

 

“Người đại diện mới của anh cũng không được tốt lắm... đại diện quảng cáo lần này thế mà lại nhầm tư liệu, tôi còn muốn cám ơn anh, để danh sách này rơi vào trong tay tôi.”

 

Sắc mặt Lục Cảnh Hành lạnh dần, áp suất quanh thân giảm xuống mức đóng băng.

 

Người đại diện mới tới không quen với việc kinh doanh đội đua, thường xuyên luống cuống tay chân.

 

Rõ ràng lúc Kỷ Chỉ Y còn ở đây, chưa bao giờ xảy ra loạn như vậy...

 

Vừa nghĩ như vậy, Lục Cảnh Hành liền nhíu mày, sao mình lại nhớ tới người phụ nữ kia?

 

“Nhưng mà dù có thất bại chắc hẳn anh cũng không lo lắng, dù sao cũng không phải đội đua nào cũng tốt số như anh, có một người dốc hết sức tài trợ cho các anh làm chỗ dựa vững chắc.”

 

Tần Thừa vốn định tiếp tục châm chọc, nhưng vừa nói xong, giọng điệu liền trở nên chua chát.

 

Nhà đầu tư nặc danh của đội đua Cảnh Hành từ năm năm trước đã bắt đầu tài trợ, gửi tiền như nước chảy giống như làm từ thiện, nhưng cũng không nhúng tay vào sự phát triển của đội đua.

 

Ánh mắt Lục Cảnh Hành lóe lên. Hắn cũng vẫn luôn muốn biết nhà đầu tư là ai, sau đó cảm ơn đối phương, nhưng đối phương cho tới bây giờ chỉ thông qua luật sư liên lạc, rất thần bí.

 

Bên kia.

 

Kỷ Chỉ Y cầm đơn ly hôn, đi tới câu lạc bộ Cảnh Hành.

 

Ngoài cửa có người nhận ra Kỷ Chỉ Y, nhất thời vẻ mặt chán ghét ngăn cô lại: “Cô lại tới làm gì?”

 

Kỷ Chỉ Y bình tĩnh nói: “Tôi có việc tìm Lục Cảnh Hành, để tôi vào gặp anh ấy.”

 

Lúc này, ngoài cửa có một trận huyên náo.

 

Mấy thành viên đội đua và Thẩm Lạc Yên đi ngang qua cửa.

 

Một người trong đó trêu ghẹo nói: “Chị dâu, chuẩn bị ngày nào đó mời mấy người chúng ta đi uống rượu mừng?”

 

Thẩm Lạc Yên mỉm cười không nói, dường như tất cả đều im lặng.

 

Kỷ Chỉ Y cũng sửng sốt, phục hồi tinh thần lại, không khỏi cười khổ một tiếng.

 

Cô và Lục Cảnh Hành sắp kết thúc, đến lúc đó hắn và Thẩm Lạc Yên thế nào, không liên quan đến cô nữa...

 

Cô tự tay, trả hắn lại cho mối tình đầu!

 

Kỷ Chỉ Y đi ra cửa một bước, người nọ lại trở tay đóng cửa lại!

 

“Không được vào! Lão đại nói, sau này không cho phép cô bước vào câu lạc bộ!”

 

Kỷ Chỉ Y đành phải đứng ở cửa chờ.

 

Đợi đến khi trời sắp tối, Lục Cảnh Hành mới xuất hiện.

 

Kỷ Chỉ Y nâng hai chân đang đứng đến đau nhức lên, đi lên phía trước: “Cảnh Hành...”

 

Lục Cảnh Hành thấy là cô, vẻ mặt càng lãnh đạm, trong lòng càng thêm bực bội.

 

Sau một khắc, lại chỉ coi cô là không khí, đi ngang qua.

 

Kỷ Chỉ Y cắn cắn môi, nhắm mắt đuổi theo.

 

Tới văn phòng, Lục Cảnh Hành mới xoay người đáp lại cô.

 

“Cô lại muốn xen vào việc gì? Hay là cảm thấy tiền không đủ, lại muốn tìm tôi đòi tiền cho nhà họ Kỷ?”

 

Hôm nay hắn bị Tần Thừa châm chọc một trận, hơn nữa chẳng biết vì sao lái xe mới rất không thuận tay, khiến trong lòng hắn còn sót lại ngọn lửa không chỗ phóng thích.”

 

Những lời này như băng lạnh bén nhọn đ.â.m thật sâu vào n.g.ự.c Kỷ Chỉ Y, lạnh đến thấu xương, lạnh đến ngay cả m..áu cũng ngưng chảy!

 

Cánh môi cô run rẩy: “Em...”

 

Tất cả tâm lý xây dựng đều sụp đổ trước một câu nói của hắn, hai chữ ly hôn này, cô làm sao cũng nói không nên lời.

 

Mặt tái nhợt, Kỷ Chỉ Y đành phải đem tập tài liệu chứa bản thỏa thuận đặt lên bàn: “Thứ này, anh nhìn xem...”

 

Lục Cảnh Hành tùy ý liếc mắt một cái, liền hạ lệnh đuổi khách.

 

“Còn việc gì nữa không?”

 

Kỷ Chỉ Y nuốt cay đắng, nắm chặt tay, từng bước đi ra ngoài.

 

Nhưng đi được hai bước cô lại quay đầu nhìn Lục Cảnh Hành, đôi mắt ngấn nước.

 

Cô đột nhiên có dự cảm, đây là lần cuối cùng mình tới nơi này.

 

Kỷ Chỉ Y cất giọng khàn khàn, cẩn thận nghe mới có thể phát hiện sự cầu xin: “Lục Cảnh Hành, nếu như ngày nào đó em biến mất, anh có thể tới tìm em không?”

 

Độ khoan dung của Lục Cảnh Hành đã đến cực hạn, đáy mắt thiêu đốt ánh lửa xao động.

 

“Cô có thể có chút tự mình hiểu lấy không?!”

 

Hắn lạnh giọng chế giễu: “Đừng nói biến mất, cho dù cô c..hết ở bên ngoài, tôi cũng không quan tâm!”

Loading...