Chạm để tắt
Chạm để tắt

Kết thúc - Chương 35+36

Cập nhật lúc: 2024-08-06 20:37:19
Lượt xem: 312

35、

 

Kỷ Chỉ Y mím môi, đáp: “Bởi vì làm bánh ngọt sẽ làm cho tâm tình người ta sung sướng, người ăn cũng sẽ rất vui vẻ. Nhìn thấy thức ăn mình tự tay mình làm được người khác khen ngợi và ăn ngon là một chuyện rất hạnh phúc, rất có cảm giác thành tựu.

 

Nói xong, cô dừng bước, rũ mắt xuống: “Quên đi, nói với anh anh cũng sẽ không hiểu.”

 

Cánh môi Lục Cảnh Hành run rẩy, kéo ra một nụ cười khổ.

 

Hắn không biết chuyện này, đúng rồi, ngay cả cô thích cái gì hắn cũng không biết.

 

Lục Cảnh Hành, mày thật ng..u ngốc, thật đáng đời.

 

“Em đã thích, anh sẽ giúp em quảng cáo cửa hàng, để mọi người đều tới mua...”

 

“Không cần, anh Lục.” Kỷ Chỉ Y bất đắc dĩ cự tuyệt: “Khách hàng đã nhiều lắm rồi, tôi không thích cuộc sống quá bận rộn, như vậy sẽ ảnh hưởng đến việc nghỉ ngơi của tôi.”

 

Lục Cảnh Hành thấp giọng thỉnh cầu: “Chỉ Y... có thể đừng gọi anh xa cách như vậy không? Gọi anh là Cảnh Hành như trước kia, được không?”

 

Hắn cứ như vậy yên lặng đi theo Kỷ Chỉ Y, giống như một con ch.ó lớn bị vứt bỏ, vẻ mặt ỉu xìu.

 

Nếu người khác thấy Lục Cảnh Hành ăn nói khép nép như vậy, chỉ sợ sẽ giật mình.

 

Trái tim vốn đã yếu đuối của Kỷ Chỉ Y lập tức sụp xuống. Cô thở dài: “Anh không cần như vậy... Xưng hô cũng không thể thay đổi cái gì cả.”

 

Đúng vậy, cũng không thể thay đổi.

 

Nhưng Lục Cảnh Hành căn bản không thỏa mãn với những điều này.

 

Hai người đi thẳng tới quảng trường lớn của trung tâm thương mại.

 

Kỷ Chỉ Y ngồi xuống gần đài phun nước, lấy bánh mì trong giỏ ra.

 

Rất nhanh, những chú chó, mèo hoang vay quanh cô, tiến vào trong lòng cô ăn chực. Mỗi ngày, sau khi đóng cửa hàng, Kỷ Chỉ Y đều mang một ít bánh mì ra quảng trường cho chúng. Những con vật nhỏ này rất thích Kỷ Chỉ Y, thích bò người cô dụi tới dụi lui.

 

Kỷ Chỉ Y đã c..hết một lần giống như rửa sạch một lần, xua tan buồn bực trong lòng, chỉ còn lại hơi thở an bình lại dịu dàng, giống như gió nhẹ ngày xuân.

 

Cô ở giữa quảng trường, nhưng không phát hiện rất nhiều người đều đang nhìn mình chăm chú.

 

Đại khái là Kỷ Chỉ Y nhập thần, được nhưng con vật nhỏ vây quanh, lộ ra nụ cười vui vẻ, dịu dàng. Cô cười rất lâu, ánh mắt lấp lánh.

 

Cách đó không xa, Lục Cảnh Hành nhìn đến mê mẩn, trái tim hắn như bị cái gì đó đ.â.m mạnh vào, đầu váng mắt hoa. Tim đập càng lúc càng nhanh, muốn nhảy ra khỏi cổ họng - -

 

Bỗng dưng, ánh mắt Lục Cảnh Hành ngưng đọng. Một người đàn ông cao lớn rất quen mắt từ trong đám đông đi tới, nói gì đó với Kỷ Chỉ Y.

 

Rất nhanh, cô đứng lên chuẩn bị theo người đàn ông rời đi.

 

Lục Cảnh Hành lập tức vọt tới, túm lấy Kỷ Chỉ Y: “Em muốn đi đâu?!”

 

Hắn mang thần sắc bất thiện nhìn lướt qua người đàn ông bên cạnh, nhớ ra anh chính người là lần trước ở sân bay, tự xưng là người yêu của Chỉ Y!

 

Nghĩ tới đây, ánh mắt Lục Cảnh Hành càng thêm u ám.

 

Người yêu nào? Người yêu của cô chỉ có một mình hắn!

 

Kỷ Chỉ Y bị một lực lớn kéo đến phát đau, cô tức giận: “Lục Cảnh Hành, anh có để yên không?!

 

Tịch Chu hung hăng nắm lấy tay Lục Cảnh Hành, đưa Kỷ Chỉ Y ra sau lưng. Mặt anh trầm như nước: “Anh Lục, tôi khuyên anh có chừng mực.”

 

Ánh mắt Lục Cảnh Hành tựa như băng, lăng trì toàn thân Tịch Chu.

 

Cánh tay Tịch Chu căng thẳng, sẵn sàng ra tay bất cứ lúc nào.

 

Một lát sau, Lục Cảnh Hành bỗng nhiên lạnh lùng nhếch môi: “Cậu Tư nhà họ Tịch, Tịch Chu, chủ động buông bỏ quyền thừa kế và sản nghiệp, rời bỏ Bắc Kinh, bây giờ đã bị nhà họ Tịch xóa tên, anh có tư cách gì cướp người của tôi?”

 

36、

 

Không khí xung quanh thoáng chốc ngưng tụ lại, giương cung bạt kiếm.

 

Kỷ Chỉ Y ngẩn người.

 

Bắc Kinh chỉ có một nhà họ Tịch, đó chính là nhà họ Tịch tài phiệt không phân cao thấp với nhà họ Lục!

 

Lúc trước cô chưa từng nghe Tịch Chu nói về thân thế của mình, không ngờ anh lại là con trai nhà họ Tịch.

 

Chủ động từ bỏ quyền thừa kế?

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/ket-thuc/chuong-3536.html.]

Kỷ Chỉ Y nhớ tới cái gì, n.g.ự.c chùn xuống.

 

Tịch Chu nhíu mày, đáy mắt hiện lên chán ghét: “Cái gì mà cướp hay không cướp, Chỉ Y là đồ vật gì sao? Nếu cô ấy muốn đi theo anh, tôi tuyệt đối không ngăn cản. Cô ấy không muốn rời đi, anh có là Thiên Vương lão tử cũng vô dụng thôi!”

 

Anh đã sớm không thích nhìn Lục Cảnh Hành, đương nhiên sẽ không khách khí với hắn.

 

Lục Cảnh tức giận: “Cút ngay! Anh là cái thá gì? Cô ấy có muốn đi theo tôi hay không, không tới phiên anh quản.”

 

Tịch Chu lạnh lùng châm chọc: “Lúc trước làm nhiều chuyện tổn thương cô ấy như vậy, bây giờ còn có mặt mũi đến cầu hòa sao? Lục Cảnh Hành, trên thế giới này bất cứ ai cũng có thể quản Kỷ Chỉ Y, duy chỉ có anh là không có tư cách!”

 

Sắc mặt Lục Cảnh Hành cực kỳ khó coi, nắm tay siết chặt.

 

Nhưng lời này, hắn không cách nào phản bác.

 

🌺🌺🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của Nhân Trí tại monkey.vn
Chúc các bạn có thời gian đọc truyện vui vẻ, à mà vui ko nỗi vì truyện chỗ chúng mình đa phần toàn là truyện đọc tức ấm ách thôi 😂😂😂
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺🌺🌺]

Kỷ Chỉ Y nhịn không được vọt tới giữa hai người, mở miệng ngăn cản: “Đủ rồi! Đừng ầm ĩ, bây giờ đang ở bên ngoài.”

 

Bốn phía đã không ít người ném ánh mắt quái dị tới.

 

Lục Cảnh Hành buông nắm tay ra, biểu tình bị đả kích không còn nữa: “Chỉ Y, theo anh về nhà, được không?”

 

Hắn bất an và thấp thỏm nhìn cô, chờ mong câu trả lời của cô, rồi lại sợ nghe được câu trả lời của cô.

 

Quả nhiên, dưới ánh mắt khát khao của hắn, Kỷ Chỉ Y khẽ lắc đầu.

 

“Lục Cảnh Hành, tôi phải về.”

 

Trong nháy mắt, trời đất quay cuồng.

 

Lục Cảnh Hành đứng đó, cả người bị sự sự cô đơn bao phủ.

 

Hắn đã từng vứt bỏ cô, bây giờ hắn cũng nếm được mùi vị bị người ta vứt bỏ.

 

... Đây là báo ứng phải không?

 

Lục Cảnh Hành ngơ ngác ngác nhìn Kỷ Chỉ Y rời đi.

 

Không, lần này hắn sẽ không buông tay.

 

Hắn nâng bước chân cứng ngắc, đi từng bước một về hướng ngược lại.

 

Hắn phải nhanh chóng giải quyết chuyện nhà họ Lục, lại đến tìm cô.

 

Lục Cảnh Hành che mặt nhắm mắt lại, rồi mở ra, dần dần khôi phục lại dáng vẻ u ám.

 

Trở lại Hải Thành, hắn liên hệ với chú Chung và Tiểu Kim, bắt đầu hành độc nghiêm mật.

 

Nửa tháng sau.

 

Tập đoàn Lục thị chính thức đổi chủ.

 

Tin tức này đốt cháy giới kinh doanh, tin tức tài chính và kinh tế đều đưa tin về vị con trai cả nhà họ Lục trẻ tuổi lòng dạ độc ác.

 

Nghe nói, năm năm liền hắn không trở về, vừa trở về liền thu thập chứng cứ phạm tội của nhà họ Lục trình lên tòa án.

 

Người bên ngoài đều cho rằng hắn tới đoạt quyền, không ngờ rằng hắn là tới là để làm điên đảo toàn bộ Lục thị.

 

Ngân hàng của Lục Tử Hàng bị phát hiện trốn thuế, bóc lột nhân viên, làm giả sổ sách, các công trình đang xây dựng biết rõ tồn tại mối hiểm họa ngầm vẫn tiếp tục vi phạm gây thương vong về người, bị tình nghi tội sự cố an ninh quan trọng.

 

Cha hắn còn nghiêm trọng hơn, thậm chí còn có chứng cứ ông ta phạm tội buôn lậu liên quan đến xã hội đen, giao dịch phi pháp kéo dài mấy chục năm.

 

Ông Lục cùng với mấy cổ đông tâm phúc sẽ phải đối mặt ngồi tù nửa phần đời còn lại, Lục Tử Hành từ nhỏ đã trở thành trợ thủ của ông ta cũng không ngoại lệ.

 

Không ai hiểu rõ những bí mật dơ bẩn của nhà họ Lục hơn con trai cả nhà họ Lục, chỉ ngắn ngủi nửa tháng Lục Cảnh Hành đã bàn tay lợi hại quả quyết, vừa ra tay đã trúng tử huyệt.

 

Tập đoàn Lục thị đại loạn, giá cổ phiếu giảm mạnh. Lục Cảnh Hành lợi dụng đòn bẩy tăng thêm đầu tư, sau khi quấy rối thị trường chứng khoán âm thầm thu mua cổ phần lẻ, từ từ bước chân vào hội đồng quản trị.

 

Hiện tại Lục Cảnh Hành đã nắm giữ 70% cổ phần của tập đoàn Lục thị, trở thành cổ đông lớn nhất, nắm trong tay toàn bộ mạch m..áu của Lục thị.

 

Cửa phòng họp hội đồng quản trị mở ra, mấy cổ đông lớn cung kính đón một người đi vào.

 

Khuôn mặt Lục Cảnh Hành lạnh lùng, cả người tản ra khí thế sắc bén khó có thể ngăn cản.

 

Vừa vào phòng họp, hắn liền nhìn thấy Lục Tử Hành xụi lơ trên ghế.

 

Sắc mặt Lục Tử Hành trắng bệch, nhìn thấy người tới, ánh mắt y phát oán hận kịch liệt!

 

Loading...