Kết thúc một cuộc tình - Chương 33

Cập nhật lúc: 2024-06-30 15:42:52
Lượt xem: 38

33、

Hắn ngơ ngác ngồi, cả người như rơi xuống hầm băng, lạnh thấu xương.

Tại sao phải lấy đi đoạn ký ức này của hắn... Tại sao?!

Trái tim Lục Cảnh Hành đã sớm tan nát, lại nếm được cảm giác đau thấu tim gan.

Đau đến không thẳng nổi thắt lưng, dần dần cong xuống, cổ bị một đôi tay vô hình bóp chặt, không thể thở!

Bây giờ Lục Cảnh Hành mới hiểu, vì sao vẫn không nhìn rõ tình cảm của mình. Hắn không tin có người đẩy được lớp vỏ ngoài lạnh lùng cao ngạo của hắn ra mà vẫn yêu hắn như thế. Hắn không tin.

Vì thế hắn kết luận Kỷ Chỉ Y có dụng tâm.

Lục Cảnh Hành cảm thấy phản ứng của mình rất kỳ quái, nhưng hắn chỉ muốn cách càng xa càng tốt.

Trong lòng có một giọng nói nói cho hắn biết: Nếu không đi, hắn sẽ thay đổi, thay đổi nghiêng trời lệch đất.

Có phải tình yêu đã thay đổi hắn?

Lục Cảnh Hành còn chưa hiểu rõ vấn đề này, đã phát hiện mình đã đứng bên vách núi.

Kỷ Chỉ Y bị sự lạnh lùng của hắn đ.â.m cho vỡ nát, cuối cùng t.h.i t.h.ể cũng không còn.

Sau đó, Lục Cảnh Hành chỉ có thể chật vật quay đầu lại, quỳ trên mặt đất chắp vá sự dịu dàng mà hắn tự tay đánh vỡ.

Một trái tim bị hắn đánh ngã trên mặt đất, vỡ nát, như những mảnh thuỷ tinh bám đầy đất, mỗi một mảnh đều phát ra ánh sáng.

Sẽ không còn ai yêu hắn nhiều như vậy nữa.

Cả người Lục Cảnh Hành phát run, thở gấp, mồ hôi lạnh đầm đìa.

Đột nhiên, một tiếng chuông điện thoại đột nhiên vang lên, kéo hắn từ vực sâu về nhân gian.

Lục Cảnh Hành dừng một chút, đưa tay cầm lấy di động: “Chuyện gì?”

Chú Chung ở đầu dây bên kia bị giọng nói khàn khàn khàn của hắn làm cho hoảng sợ: “Cậu chủ, cậu làm sao vậy?”

Lục Cảnh Hành điều chỉnh nhịp thở, thản nhiên nói: “Tôi không sao, chú nói đi.”

Chú Chung chậm rãi báo cáo: “Chuyện cậu bảo tôi điều tra đã có tin tức! Vợ cậu thật sự còn sống, hiện giờ cô ấy ở ngay tại Hải Thành!”

“Bụp!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/ket-thuc-mot-cuoc-tinh/chuong-33.html.]

Cả người Lục Cảnh Hành từ trên giường nhào xuống!

“Cậu chủ?!” Chú Chung run rẩy gọi.

Lục Cảnh Hành nhắm mắt lại, che đi sự mừng rỡ trong đáy mắt. Lúc thì che mặt cười to, lúc lại đè nén nghẹn ngào.

Một lúc lâu sau, hắn mới mở miệng: “Tôi lập tức qua đó, gửi vị trí cho tôi.”

Lục Cảnh Hành sửa soạn bản thân với tốc độ nhanh nhất, vội vàng xuống lầu, bỗng dưng cảm thấy ngôi nhà này không khí cũng vô cùng thoải mái.

Theo định vị, hắn đi tới phố buôn bán phồn hoa nhất Hải Thành, bên cạnh chính là văn phòng cao ốc Lục thị.

Lục Cảnh Hành híp mắt, trong lòng yên lặng nghĩ: Phải tăng nhanh tốc độ đoạt quyền, sau này làm việc ở đây.

Hắn đi dọc theo phố buôn bán, đến trước cửa một tiệm bánh ngọt.

Lúc này đã gần chạng vạng, vẫn có rất nhiều người chặn ở cửa.

Có học sinh xì xào bàn tán: “Nghe nói bà chủ tiệm bánh ngọt nổi tiếng này đặc biệt xinh đẹp!”

“Đúng vậy, hơn nữa còn rất dịu dàng, nghe giọng cô ấy nói mềm cả lòng ra...”

Cuộc đối thoại rơi vào tai Lục Cảnh Hành, khiến hắn bực bội, đẩy đám người đi vào trong.

Đẩy cửa kính ra, chuông gió lắc lư khẽ vang lên.

“Xin lỗi, hôm nay chúng tôi đã đóng cửa kinh doanh rồi...”

Kỷ Chỉ Y từ phía sau quầy đứng lên, vẻ mặt tươi cười bỗng nhiên cứng đờ. Cô bất ngờ không kịp đề phòng chấn động tại chỗ, khó có thể tin được. Tại sao Lục Cảnh Hành lại ở đây?!

Nụ cười cứng lại của Kỷ Chỉ Y đã hoàn toàn bán đứng tâm trạng của cô, cùng với sự thật cô quen biết Lục Cảnh Hành.

Cô trơ mắt nhìn người đàn ông bước tới gần, đôi mắt u ám.

“Anh...”

Kỷ Chỉ theo bản năng muốn chạy trốn, nhưng ngay sau đó đã bị Lục Cảnh Hành ôm chặt lấy!

Hắn trói chặt cô, giống như muốn nhập cô và cơ thể hắn.

“Chỉ Y... Kỷ Chỉ Y!” Giọng hắn khàn khàn, giống như một sợi lông vũ nhẹ nhàng lướt qua vành tai mẫn cảm. Nhiệt độ nóng bỏng xuyên thấu qua da thịt thiêu đốt vào ngực, phát ra một tiếng nổ vang run rẩy, trong nháy mắt lửa rừng lan ra đồng cỏ!

Kỷ Chỉ Y cũng không nhịn được bên tai cũng nóng lên.

Cô tức giận liều mạng giãy dụa: “Anh buông tôi ra!”

Bình luận

0 bình luận

    Loading...