Kết thúc một cuộc tình - Chương 24

Cập nhật lúc: 2024-07-06 00:31:02
Lượt xem: 110

24、

Người yêu?

Trái tim Lục Cảnh Hành chợt trầm xuống, ánh mắt cũng tối sầm lại.

Hắn lạnh lùng quan sát người đàn ông đột nhiên xuất hiện này, đối phương cũng đang nhìn chằm chằm hắn. Ánh mắt sắc bén như chim ưng của Lục Cảnh Hành rơi trên người Tịch Chu, Tịch Chu không chút sợ hãi nhìn lại, trầm ổn như núi.

Hai người đàn ông cao lớn đẹp trai đứng cùng một chỗ, sóng ngầm mãnh liệt, tràn ngập mùi thuốc s.ú.n.g hết sức căng thẳng.

Hơn nữa còn là vì một người phụ nữ! Quần chúng vây xem, trong lòng âm thầm thét chói tai.

Rất nhanh, Lục Cảnh Hành mở miệng trước: “Cô ấy không thể nào là người yêu của anh.”

Buồn bực và phẫn nộ khó tả thổi quét qua lồng n.g.ự.c hắn.

“Đừng gạt anh được không? Nói cho anh biết em là ai.” Hắn chăm chú nhìn Kỷ Chỉ Y, ngữ khí mềm nhũn, ẩn chứa chút run rẩy không thể phát hiện: “Câu nói kia của anh ta là giả, đúng không?”

Người đàn ông không ai bì nổi này đang cầu xin cô, cầu xin cô thừa nhận thân phận của mình!

Kỷ Chỉ Y giật mình, vẻ mặt ngưng đọng.

Đứng trước mặt là người đàn ông cô đã từng lấy mạng để yêu nhưng phải dùng cái giá thê thảm để trả, vì hai người dứt khoát vạch rõ ranh giới, cho dù bị nhận ra, cô cũng sẽ không trở về.

Kỷ Chỉ Y nâng cao giọng: “Nếu không cho chúng tôi đi, tôi sẽ gọi bảo vệ!”

Lục Cảnh Hành cứng đờ, ngay cả m..áu cũng chảy không thông.

Cách đó không xa, bảo vệ sân bay đang chạy tới giữ gìn trật tự.

Hắn chỉ phân tâm một chút, Tịch Chu đã mang theo Kỷ Chỉ Y nhanh chóng rời đi.

Hai chân Lục Cảnh Hành như đinh chặt tại chỗ, chỉ có thể trơ mắt nhìn, bóng hình xinh đẹp kia bao phủ trong dòng người cuồn cuộn.

……

Tịch Chu che chở Kỷ Chỉ Y lên máy bay.

Sau khi hai người ngồi xuống song song, Kỷ Chỉ Y cười cười: “Anh Chu, cám ơn anh.”

“Không cần cảm ơn, anh chỉ muốn bảo vệ em.” Tịch Chu cứng rắn, lúc nhìn thẳng cô lại tràn đầy nhu tình.

Kỷ Chỉ Y và anh không phải là người yêu của nhau, vừa rồi chỉ là nói dối, anh lại đảm đương vai trò làm thần hộ mệnh của cô.

Nửa năm trước Tịch Chu tìm thấy Kỷ Chỉ Y đang hấp hối ở bờ biển, vội vàng đưa cô về nhà, nhờ bạn bè bác sĩ tư nhân của mình hỗ trợ cứu chữa, cứu cô từ trong tay tử thần trở về.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/ket-thuc-mot-cuoc-tinh/chuong-24.html.]

Sau khi tỉnh lại, Kỷ Chỉ Y vẫn ngơ ngơ ngác ngác, cả người cứng đờ, ngay cả ăn cơm cũng phải nhờ Tịch Chu bón cho.

Tịch Chu lo lắng cho trạng thái của cô, đành phải giấu giếm tin tức của cô, đến đồn công an làm chứng giả. Chỉ vì không để cho người khác quấy rầy lộ trình trị liệu phục hồi của cô, để cô triệt để chặt đứt quá khứ.

Không lâu sau anh biết được cha cô mẹ Kỷ Chỉ Y cực kỳ đau buồn, nên chạy tới thăm hỏi, nói cho bọn họ biết Kỷ Chỉ Y chưa c..hết.

Người biết Kỷ Chỉ Y còn sống, chỉ có Tịch Chu, bác sĩ và cha mẹ cô.

Nhưng bây giờ lại có thêm một nhân tố bất ổn - Lục Cảnh Hành.

“Anh từng hỏi em có muốn trở về hay không, em nói không.” Tịch Chu nói xong, dừng lại một chút, cẩn thận hỏi: “Chuyện đến nước này rồi, em còn muốn quay lại chỗ Lục Cảnh Hành hay không?

Kỷ Chỉ Y lập tức lắc đầu.

“Anh ta có cuộc sống của mình, em cũng có cuộc sống mới. Kỷ Chỉ Y trước kia đã c..hết, quan hệ của em và anh ta cũng đã sớm kết thúc. Vì sao lại muốn trở về?”

Trở về, đơn giản là giẫm vào vết xe đổ. Gương vỡ có gắn lại, cũng đã có vết nứt! Cô sợ, sợ Lục Cảnh Hành tiếp tục làm tổn thương mình.

Hai mắt Tịch Chu sáng lên, đè nén niềm vui trong lòng: “Được, chỉ cần em không muốn, anh sẽ canh giữ bên cạnh em, không để Lục Cảnh Hành có cơ hội!”

Kỷ Chỉ Y bật cười: “Không cần lo lắng, anh ta đối với em không có tình cảm, sẽ từ từ quên lãng.”

Tịch Chu không nói gì, chỉ giúp cô đắp một lớp chăn.

Đều là đàn ông, anh nhìn ra được Lục Cảnh Hành quan tâm Kỷ Chỉ Y.

Nhưng lần này... anh sẽ không buông tay! Tuyệt đối không!

Hai chiếc máy bay khởi hành theo hướng ngược nhau.

Bên kia, Lục Cảnh Hành dựa vào cửa sổ quan sát phong cảnh phía dưới, tâm tình lại thật lâu không thể bình tĩnh. Trong đầu vẫn hiện lên cảnh giằng co vừa rồi, nhíu mày thật sâu.

Trên thế giới này thật sự có người giống như vậy sao?

Thái độ của cô có chút khác thường, giống như đang tránh né cái gì đó...

Ánh mắt Lục Cảnh Hành lóe lên, dần dần trở nên tối tăm.

Mười lăm giờ sau, Lục Cảnh Hành xuống máy bay, việc đầu tiên làm chính là gọi điện thoại.

Điện thoại được bắt máy, Lục Cảnh Hành đi thẳng vào vấn đề: “Chú Chung, nếu rảnh thì giúp tôi điều tra một người. Cần phải tra được tất cả tin tức của cô ấy!”

Hắn nói sơ qua về sân bay.

“Cháu hoài nghi Kỷ Chỉ Y còn sống...”

Bình luận

0 bình luận

    Loading...