Kết cuộc của Tiểu Tam - Phần 5

Cập nhật lúc: 2024-07-07 22:52:03
Lượt xem: 549

 

Khi bị bắt lên xe, tôi đã bấm chức năng định vị của đồng hồ và điện thoại di động. Đồng hồ và điện thoại di động của tôi được đeo ở mắt cá chân và giấu trong tất, nói chung là ở nơi ít người nghĩ tới.

 

Sau đó, tôi nhìn thấy Dương Tiểu Tam. Ống quần của bà ta giờ đã trống rỗng, cái bụng phẳng lì và khuôn mặt vẫn còn vết sẹo do tai nạn ô tô gây ra.

 

Lúc này, người phụ nữ này đầy thù địch và tát vào mặt tôi.

 

Khóe miệng tôi chảy máu, nhưng bà ta lại chửi: "Nhìn xem mày đang làm gì. Đều là mày và mẹ mày. Nếu không có chúng mày, làm sao tao có thể như thế này?"

 

"Dì Tiểu Tam à, sao dì có thể cáu kỉnh như vậy? Bố tôi không thích điều này đâu."

 

"Ai quan tâm con ma c--hết tiệt đó có thích hay không? Tao chỉ thích tiền của ông ta, nhưng nếu mẹ mày không cho tao đường sống thì tao cũng sẽ không cho mày đường sống. Nói cho tao biết, nếu tao g--iết mày, mẹ mày sẽ suy sụp chứ?"

 

Nói xong bà ta bật cười. Người phụ nữ này thực sự có chút đ--iên rồ.

 

Dù kiếp trước cũng cụt chân nhưng bà ta được bao quanh bởi những người mẫu nam và rất giỏi chăm sóc bản thân. Sau đó, bà ta lắp một một đôi chân giả phù hợp và không gặp vấn đề gì khi đi lại.

 

Đời này không có tiền, trông bà ta thật khốn khổ.

 

Tôi chợt nhìn sau lưng bà ta, nói: "Bố, bố có nghe thấy không? Dì Tiểu Tam này chỉ quan tâm đến tiền bạc của bố thôi. Bố có thấy mình mù quáng khi yêu một người phụ nữ như vậy không?"

 

Dương Tiểu Tam giật mình, vội vàng quay lại nhìn. Không có gì cả.

 

Bà ta không nhịn được mà quay lại tát tôi cái nữa, mạnh đến mức tôi cảm thấy răng mình như lung lay. Nhưng tôi không khóc, tôi cười và nói: “Bố tôi nói một xu cũng không có. Ngoài ra, ông ta và con trai bà đang đợi để được đoàn tụ với bà ở thế giới bên kia”.

 

"Aaaaa, con nhỏ c—hết tiệt này, tao sẽ g--iết mày."

 

Nói xong, bà ta định đưa tay ra bóp cổ tôi nhưng lại bị một người đàn ông bên cạnh chặn lại: "Đã bảo cô đừng kích động, không phải chúng ta đòi tiền sao? Cô g--iết nó, chúng ta còn có thể lấy được tiền từ người phụ nữ họ Điền kia sao?"

 

Dương Tiểu Tam bình tĩnh lại, móc ra một chiếc điện thoại di động.

 

Tôi hơi tiếc, sao bà ta không bóp cổ tôi mạnh hơn? Hành hạ trẻ em càng nghiêm trọng thì tội lỗi của bà ta càng lớn.

 

14

 

Bà ta bảo tôi gọi điện cho mẹ và yêu cầu mẹ chuộc tôi 100 triệu, nếu không bà ta sẽ g--iết tôi.

 

100 triệu chứ không phải 1 triệu. Nghĩ thế nào cũng không thể dễ dàng có được, bởi vì muốn xoay nhiều tiền mặt như vậy thực sự rất khó.

 

Tôi gọi điện, giọng mẹ run run và mẹ hỏi tôi thế nào rồi.

 

"Mẹ, con không sao. Dì Tiểu Tam bảo mẹ chuyển 100 triệu vào tài khoản nước ngoài của bà ta, mẹ không được báo cảnh sát, nếu không con sẽ bị g--iết."

 

"Được rồi, được rồi, mẹ sẽ gom tiền ngay."

 

Mẹ tôi có vẻ rất lo lắng và bắt đầu khóc.

 

Nhưng Dương Tiểu Tam đã giật lấy điện thoại, nghiêm giọng nói: "Tao chỉ cho mày hai giờ để chuẩn bị, nếu để tao đợi thêm nửa giờ nữa, tao sẽ chặt đứt một ngón tay của con gái mày, mày có nghe rõ chưa?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/ket-cuoc-cua-tieu-tam/phan-5.html.]

 

Mẹ tôi liên tục nói "có" mà không còn có chút kiêu ngạo mà bà có hôm livestream.

 

Có lẽ Dương Tiểu Tam thích cảm giác chèn ép mẹ tôi đến mức không thèm đặt điện thoại xuống mà tiếp tục tát vào mặt tôi, véo mặt tôi.

 

"Điền Lệ Dung, mày có biết con trai tao c--hết như thế nào không? Bác sĩ đã đưa nó ra ngoài khi nó vẫn còn sống. Lúc đó tao có thể nghe thấy tiếng khóc của nó. Nhưng nó đã không qua khỏi. Con gái của mày rất tốt. Tao có thể đưa nó tới ở bên con trai tao được không?"

 

Tôi biết chỉ cần bà ta trì hoãn thêm một chút, tôi sẽ an toàn hơn. Bởi vì mẹ tôi chắc chắn đã báo cảnh sát, đây là điều chúng tôi đã thảo luận trước đây.

 

Ngay cả khi không báo cảnh sát, vệ sĩ của tôi giờ đây có thể tìm thấy nơi này thông qua vị trí của tôi.

 

"Mẹ ơi, đừng cho bà ta tiền. Hãy để tiểu tam c--hết vì túng quẫn, bà ta không có cái ăn, không thể làm tóc, không có tiền mua mỹ phẩm. Bây giờ bà ta xấu lắm, quá xấu.”

 

Tôi cố tình khiêu khích để bà ta phát đ--iên trước mặt mẹ tôi.

 

Chắc chắn rồi, bà ta thực sự đã đ.ấ.m và đá tôi thùm thụp.

 

Mẹ tôi ở bên kia đang cầu xin, nhưng càng được cầu xin Dương Tiểu Tam càng hưng phấn. Tôi bị bà ta đánh ngã xuống đất, kiệt sức nằm xụi lơ, miệng và mũi đều bê bết máu.

 

Cách đó không xa, tôi nhìn thấy một tia sáng lóe lên.

 

Tôi biết đó là gì nên càng kích thích bà ta hơn: “Bà là người phụ nữ đã phá hoại gia đình tôi, mẹ tôi sẽ không cho bà một xu. Sao bà không đến với con trai bà? Sao bà không đến chỗ bố tôi? Gia đình một nhà ba người các người đoàn tụ, sống với nhau hòa thuận yên ấm không phải là tốt sao?"

 

Nhưng không ngờ người phụ nữ này lại nói: "Không, ai với Mã Quốc Hào là một nhà ba người? Con trai tao là của bạn trai cũ, anh ấy mất vì bị bệnh. Bố mày mong muốn con trai đến phát đ--iên. Tao vừa nói con trai tao là của ông ta, ông ta liền tin ngay."

 

15

 

Tôi giật mình, không ngờ nội tình lại như vậy. Ông bố cặn bã của tôi khá thảm hại.

 

“Vậy ra bố tôi đã bỏ vợ và con gái để đi theo con trai của người khác à? Ông ta ngu--ngốc thật.”

 

"Im đi. Mày cũng giống như mẹ mày, đều là kẻ sát hại con trai tao. Nếu mẹ mày ly hôn sớm thì tốt rồi, mọi thứ của Mã Quốc Hào sẽ là của tao."

 

Bà ta trông có vẻ hung dữ. Tuy nhiên, bà ta nói đúng.

 

"Thật đáng tiếc, bà không có gì cả." Tôi cười khẩy và nhìn bà ta với ánh mắt khinh thường.

 

Có lẽ Dương Tiểu Tam không ngờ một đứa trẻ lại có biểu cảm như vậy, bà ta sửng sốt một lúc, rồi lấy từ trong túi ra một con d.a.o găm, sau đó nói với mẹ tôi đang khóc ở bên kia điện thoại: “Bây giờ, tao sẽ lấy đi đôi chân của con gái mày. Mày không chỉ cho tao 100 triệu mà còn cho tao đôi chân của con gái mình... Sẽ không ai cười nhạo tao nữa.”

 

"Đừng chạm vào con gái tôi, tôi sẽ chuẩn bị tiền cho cô ngay…”

 

"Yên tâm đi, không đau lắm đâu, chỉ chảy m.á.u một chút thôi..."

 

Dương Tiểu Tam có lẽ đã bị chúng tôi kích thích đến mức giơ d.a.o lên và chạy về phía đôi chân của tôi.

 

Tôi thậm chí còn không trốn, vì sợ rằng chú công an ở phía sau sẽ b.ắ.n trượt mục tiêu nếu tôi di chuyển.

 

Khoảnh khắc con d.a.o đ.â.m vào chân tôi, thật ớn lạnh.

Bình luận

1 bình luận

Loading...