Kế hoạch hoàn hảo - 7 (END)

Cập nhật lúc: 2024-07-05 02:45:23
Lượt xem: 967

34

Sau lần đó, chúng tôi chỉ gặp lại Lục Dữ Châu khi hắn dùng toàn bộ tâm huyết 3 đời nhà họ Lục để ép Lục Nghiễn Chi quay về Bắc Kinh. Cuộc gọi ấy đến khi chúng tôi đang làm chuyện thân mật nhất. Tôi đã cố cắn chặt môi kìm nén phát ra những âm thanh khiến người ta xấu hổ.

“Lục Nghiễn Chi, mày có dám nói cho Dạng Dạng biết sự thật không? Nếu cô ấy biết chính mày đã gợi ý tao việc thay chú rể trong đám cưới. Mày nghĩ cô ấy còn tin mày hay không? Mày giả làm gay nhiều năm như vậy chỉ để làm tao mất cảnh giác. Mày muốn lấy lại tài sản đúng không?”

Lục Nghiễn Chi không có có thời gian để ý tới hắn. Anh ôm tôi di chuyển từ giường đến cửa sổ toàn cảnh. (Một dạng cửa kính trong suốt kéo dài từ sàn lên đến trần nhà).

Giọng Lục Dữ Châu trở nên ngắt quãng và khó nghe rõ. Hình như hắn đang nói gì mà trả lại Dạng Dạng cho tao, tao trả lại nhà họ Lục cho mày. Nhà họ Lục là tâm huyết của 3 đời: Ông nội Lục Nghiễn Chi, cha mẹ Lục Nghiễn Chi và Lục Dữ Châu. Nhưng Lục Dữ Châu không biết Lục Nghiễn Chi đã tỏ tình với tôi từ rất lâu trước đó. Điều Lục Nghiễn Chi muốn không chỉ nhà họ Lục mà anh muốn Lục Dữ Châu đau khổ và anh còn muốn cả tôi nữa. Tôi rung động và yêu anh cũng được anh lên kế hoạch từ lâu rồi.

35

Lục Dữ Châu đã đợi chúng tôi ở sân bay, vừa ra khỏi cổng an ninh tôi đã thấy hắn đứng đợi từ lâu. Hắn dõi mắt nhìn tôi theo từng bước chân, từ xa đến gần. Hắn nhẹ giọng gọi tên tôi: "Dạng Dạng!”

Tôi phớt lờ, giả vờ như không nghe thấy. Lục Nghiễn Chi là người ngay thẳng không lòng vòng: “Chú. Vợ chồng cháu rất bận, chú có chuyện gì thì nói luôn đi. Chúng cháu còn phải đi hưởng tuần trăng mật nữa.”

"Dạng Dạng, anh đã chia tay Tần Dao. Ngày đó ở Hải Nam anh đã nói rõ ràng. Tất cả những gì anh muốn chỉ có em. Chúng ta quay lại như trước kia, được không?”

Lục Dữ Châu nắm chặt tay, cố gắng hết sức để kiềm chế những cảm xúc chực trào. Mỗi câu hắn nói ra, mặt Lục Nghiễn Chi lại đen thêm một chút. Tôi như nuốt phải ruồi, chỉ cảm thấy ghê tởm.

“Dạng Dạng em quá ngây thơ. Không chỉ em mà cả tôi cũng bị nó lừa gạt…”

Không thể nhịn được nữa, tôi hỏi vặn lại: “Người tung tin Lục Nghiễn Chi bị gay không phải là anh sao? Lục Nghiễn Chi chỉ làm theo ý của anh để anh có chỗ đứng vững chắc trong nhà họ Lục. Anh ấy đã làm sai chuyện gì?”

36

Lục Dữ Châu mím môi, bị tôi hỏi đến á khẩu. Lục Nghiễn Chi rất thông minh, khi nhận thấy Lục Dữ Châu đề phòng mình, anh đã lựa chọn làm theo ý của chú mình. Trở thành chàng công tử bột, tay ăn chơi khét tiếng ở Bắc Kinh, đồng thời cũng để mọi người đều biết anh ấy là gay. Cho dù có di chúc cha mẹ để lại thì Lục Nghiễn Chi cũng không thể thừa kế nhà họ Lục được nữa.

Tuy nhiên, bản di chúc đó là cái gai trong mắt Lục Dữ Châu, hắn đã tìm cách để Lục Nghiễn Chi mất đi quyền thừa kế và lừa mình dối người lâu đến nỗi chính bản thân hắn cũng tin lời đồn do chính tay mình tạo ra.

Tối hôm đó, Lục Dữ Châu đã nghe lén chúng tôi rất lâu, mãi đến khi tôi không còn chút sức lực nào, hai chân nhũn ra không tự đứng được mới bị Lục Nghiễn Chi bế trở lại giường. Lúc đó anh mới cầm lấy điện thoại, vừa thở dốc vừa lười biếng nói: “Chú ruột của tôi ơi, chú không biết tôi muốn gì sao? Chính tay chú đã nuôi dưỡng và dạy dỗ tôi. Chú còn không hiểu tôi à? Tự hỏi lòng mình xem người chú thích là ai? Tần Dao, Sở Dạng hay là chính chú.”

[Bạn đang đọc Kế hoạch hoàn hảo được edit và đăng tại Nhân Trí page, nếu thấy xuất hiện ở nơi khác nghĩa là đã bị reup trộm]

37

Năm tôi tốt nghiệp, Tần Dao ra nước ngoài. Ở sân bay Lục Dữ Châu không thể giữ được trái tim của bạn gái. Tôi cùng với dân cư mạng vô cùng tiếc nuối.

Thời điểm đó tôi và Lục Dữ Châu chỉ là mối quan hệ nhà tài trợ - sinh viên được tài trợ. Tôi cũng giữ khoảng cách với Lục Nghiễn Chi, người bị đồn thổi là gay. Trong buổi biểu diễn tốt nghiệp, tôi mời họ đến xem như một phương thức thể hiện lòng biết ơn của mình.

Sau đó, Lục Dữ Châu sắp xếp cho tôi vào dàn nhạc. Lục Nghiễn Chi cũng ra nước ngoài và chúng tôi mất đi liên lạc.

Sau đó, Lục Dữ Châu thường đến dàn nhạc tìm tôi, mỗi lần đều say khướt. Hắn đến và yêu cầu tôi kéo một bản nhạc cho hắn nghe đi nghe lại. Chúng tôi dần dần trở nên thân thiết hơn. Như một thói quen, tôi bắt đầu chờ mong được gặp hắn. Tôi cũng không biết tôi bắt đầu thích hắn từ lúc nào. Kể từ lần tỏ tình đầu tiên bị từ chối, tôi đã chăm chỉ theo đuổi hắn suốt 2 năm.

Vào ngày tôi và Lục Nghiễn Chi xác nhận quan hệ, Lục Nghiễn Chi đã tỏ tình với tôi. Anh vuốt ve ngón tay tôi và nói về quá khứ bằng tone giọng trầm: “Thật ra, trong buổi biểu diễn lễ tốt nghiệp của em, anh đã muốn tỏ tình với em. Nhưng Lục Dữ Châu nói rằng sau này hắn sẽ sắp xếp mọi thứ cho em. Anh bị đưa ra nước ngoài và hắn muốn anh giúp hắn chăm sóc Tần Dao. Lúc đó anh còn trẻ, trong tay không có thứ gì; không dám trực tiếp chống lại hắn. Càng lo sợ không có khả năng cho em cái gì. Sau đó, anh đã bí mật quay về gặp em. Nhưng anh thấy em đang nắm tay hắn và tỏ tình với hắn.

38

Có trời mới biết đêm đó tôi mất bao lâu để an ủi anh. Lục Nghiễn Chi c..hết tiệt, thâm tình và chân thành. Đừng ép chị đây phải dùng tuyệt chiêu.

“Vậy nên anh đã chăm sóc Tần Dao?”

Đêm khuya, Lục Nghiễn Chi cũng phải dỗ dành tôi rất lâu.

39

Sau khi Lục Nghiễn Chi ra nước ngoài, anh bắt đầu kiếm tiền và xây dựng đế chế thương mại của riêng mình. Anh không còn thiếu tiền nữa.

Hôm đó ở Iceland, Lục Dữ Châu đã phát hiện manh mối, anh phải vội quay về để giải quyết. Cháu trai được Lục Dữ Châu nuôi dưỡng đã trưởng thành, sớm có thể cạnh tranh với hắn. Lục Nghiễn Chi chưa bao giờ quan tâm đến bản di chúc của cha mẹ mình. Anh đang chờ một cơ hội. Chính anh là người đã báo cho Tần Dao tin tức tôi và Lục Dữ Châu sắp kết hôn. Việc đổi chú rể cùng là ý tưởng của Lục Nghiễn Chi. Đó là lý do tôi bắt gặp ánh mắt lạnh lùng phức tạp tôi không thể hiểu nổi của Lục Nghiễn Chi trong ngày cưới.

“Em thật sự tức giận, anh dám đối xử với em như thế”

“Anh đền cho em. Bù đắp suốt cả đời”

Anh quỳ một gối, nghiêm túc đảm bảo.

40

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/ke-hoach-hoan-hao/7-end.html.]

Sân bay đông nghịt người. Thông báo lên máy bay đã vang lên mấy lần. Lục Dữ Châu đối diện chúng tôi, không nói một lời. Nắm tay siết rồi lại buông. Như hạ quyết tâm, hắn hỏi Lục Nghiễn Chi: "Vậy là, Tân Dương là công ty của mày?”

"Đúng.”

Tay chúng tôi đan vào nhau, anh nhìn về phía hắn bằng đôi mắt ngang tàng ngỗ ngược đầy khiêu khích. Lục Dữ Châu rối rắm một lúc lâu, cuối cùng chỉ nói: "Tốt, rất tốt, làm tốt lắm.” Rồi quay lưng vội vã rời đi, bóng lưng vừa cô đơn vừa sa sút.

Đang đi thì bỗng nhiên hắn ngồi xổm xuống. Là một người kiêu ngạo tự phụ, hắn có đang khóc hay không? Tôi không biết cũng không quan tâm. Dù sao thì tôi và Lục Dữ Châu không còn chung bước nữa. Bây giờ, tôi và Lục Nghiễn Chi mới là người sẽ bước tiếp cùng nhau.

41

Lục Nghiễn Chi và tôi đang ở Bắc Kinh, trên lữ trình vòng quanh thế giới, trời đất bao la, tự do vạn tuế.

(--END--)

 

-----

 

Ta nhìn đám người khóc bên giường, có lẽ các nàng đang thương tâm ta sắp mất đi, nhưng với ta mà nói đây mới là giải thoát.

Cuối cùng ta không còn bị vây giữa bốn bức tường chỉ nhìn thấy bầu trời này, cuối cùng cũng có thể vượt qua bức tường cung điện cao cao này, đi gặp Thanh Nghiễn ca ca của ta.

1

Năm đó, cái gì cũng chưa thay đổi, ngoại trừ trưởng tỷ gả về kinh thành, cả nhà chúng ta đều ở đây.

Mỗi lần kéo Thanh Âm ra ngoài điên cuồng chạy nhảy, ca ca ta và Thanh Nghiễn ca ca đều tới đón chúng ta về nhà.

Không biết vì sao, lần nào bọn họ cũng đều biết chúng ta ở đâu.

Lúc nào ta và Thanh Âm cầm đồ ăn vặt các ca ca mua về đến nhà cũng đều nhìn thấy phụ thân đứng ở cửa lớn mặt mày xanh mét.

Thanh Nghiễn và Thanh Âm là huynh muội, là con của phó tướng Vệ thúc thúc đã qua đời của phụ thân, Vệ thẩm thẩm không chấp nhận được sự ra đi của Vệ thúc thúc, trong một đêm lén uống thuốc đi theo người mình yêu.

Từ đó, Thanh Nghiễn và Thanh Âm ở lại quý phủ.

Biên quan tuy rằng lạnh thấu xương, nhưng phụ thân là đại tướng thủ thành, bá phụ là Lễ bộ thượng thư, vẫn luôn có đồ từ kinh thành đưa tới, cho nên việc ăn mặc vẫn cực kỳ tinh tế.

Ngày xuân thả diều, ngày hè cầm bát đá xem mẫu thân thêu thùa, sắp đến ngày thu thì rủ hai vị ca ca dẫn chúng ta đi săn thú, ngày đông núp trong phòng nhìn mai đỏ ngoài cửa sổ.

Xuân đi thu đến, cuộc sống trôi qua rất vui vẻ.

Đáng tiếc ca ca và Thanh Nghiễn phải đọc sách tập võ, không có nhiều thời gian cùng chúng ta chơi đùa.

2

Cuộc sống cứ thế trôi qua cho đến khi ta mười bốn tuổi.

Trong nhà đã chuẩn bị hỉ phục cho ta, chờ ta qua lễ cập kê sẽ lo liệu hôn sự cho ta và Thanh Nghiễn ca ca, ngay cả viện chúng ta ở sau khi thành hôn cũng đã chọn xong.

Ta kéo Thanh Âm lén đi xem, là một viện vô cùng tốt, cách phủ tướng quân một bức tường.

Ta thường ngẩn người mơ tưởng về cuộc sống sau khi kết hôn với Thanh Nghiễn ca ca, lúc này Thanh Âm thường ở bên giễu cợt ta.

Nhưng sau lễ cập kê, ta không đợi được hôn lễ với Thanh Nghiễn ca ca mà đợi được địch quốc tấn công.

Phụ thân mang theo ca ca và Thanh Nghiễn ca ca đánh địch, ta và Thanh Âm ở trong thành cứu trị binh sĩ.

Ma ma bên cạnh mẫu thân tinh thông y dược, mấy năm nay ta và Thanh Âm mưa dầm thấm đất học được chút ít.

Địch quốc tấn công kéo dài ba tháng, dưới sự chỉ huy của phụ thân bọn họ không thể tiến thêm chút nào.

Quân địch rút lui, nhưng phụ thân và Thanh Nghiễn ca ca vẫn bận rộn xử lý đám thổ phỉ thừa dịp loạn mà ngóc đầu lên, không có thời gian trở về nhà.

Ca ca ta bị quân địch làm bị thương cho nên ngày ngày ở nhà nhàn rỗi, còn thường xuyên nhìn chằm chằm Thanh Âm rồi nở nụ cười ngây ngô, Thanh Âm cũng thường xuyên đỏ mặt.

Chỉ là không nhìn thấy rõ.

 

Đọc QUÁ KHỨ SAU BỨC TƯỜNG CUNG tại Monkeyd

 

 

Bình luận

1 bình luận

  • Ơ giời lần đầu tiên đọc truyện thấy 1 t. tởm như lục dữ châu

    Lientran 2 ngày trước · Trả lời

Loading...