Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Kế Hoạch Chạy Trốn Của Chim Hoàng Yến - Chương 10-11

Cập nhật lúc: 2024-10-09 01:38:26
Lượt xem: 2,015

10

Cuối cùng tôi vẫn bị Cố Tuân Chi chế ngự toàn diện.

Trong chuyện này, tôi chưa bao giờ là đối thủ của anh ta.

[Bản dịch thuộc quyền sở hữu của bé Chanh - FB: Một Chiếc Chanh Vô Tree, chỉ được đăng tải trên fb và MonkeyD, những chỗ khác đều là ăn trộm nhé ạ~ đừng quên oánh giá pết Chanh 5 sao nhó, mãi iu mn]

Nhưng nói một cách khách quan, Cố Tuân Chi đối xử với tôi rất tốt.

Nếu không phải được anh ta nuông chiều đến mức tùy hứng, tôi cũng không dám làm mình làm mẩy như bây giờ.

Có lẽ chính tôi cũng không nhận ra, thật ra trong lòng tôi có một loại tự tin khó giải thích -- tôi rất chắc chắn, anh ta sẽ không làm hại tôi.

Tôi bước chân vào giới giải trí là để trả nợ cho cha.

Cha tôi làm ăn phá sản, nợ nần chồng chất.

Ai đúng ai sai tôi cũng không muốn so đo nữa, tôi chỉ tận mắt chứng kiến nhà mình bị niêm phong, đồ vật có giá trị đều bị đem đi cầm cố.

Qua một đêm, nhà tôi không còn, cha mẹ cũng già yếu.

Tôi vì ngoại hình nổi bật nên được tuyển trạch viên phát hiện, nghe nói giới giải trí kiếm tiền nhanh nên mới bước vào nghề này.

Có lẽ những cô gái mới vào nghề không có chỗ dựa ít nhiều sẽ gặp phải sự đối xử bất công, tôi chính là kẻ xui xẻo đó.

Quản lý nói với tôi, ngoan ngoãn chiều chuộng đạo diễn Dương kia, vai diễn sẽ là của tôi.

Tôi ngây thơ nghĩ chỉ cần cùng ông ta ăn cơm hát karaoke, nói vài lời nịnh nọt là được.

Mãi đến khi bàn tay bóng nhẫy của ông ta đặt lên đùi tôi, tôi mới hiểu mình ngây thơ đến mức nào.

Tôi đập vỡ chai rượu, loạng choạng chạy ra ngoài, đụng phải Cố Tuân Chi vừa đi ngang qua.

Tôi cũng không biết mình lấy đâu ra can đảm, vừa khóc vừa cầu xin anh ta cứu tôi, dù có phải bán mình cho anh ta cũng được.

Cố Tuân Chi đưa tôi về nhà, còn giúp tôi giải quyết mọi rắc rối.

Không chỉ chuyển công ty của tôi sang công ty giải trí trực thuộc Cố thị, còn sắp xếp cho tôi một người quản lý đáng tin cậy.

Hôm đó anh ta bảo Trương Khải Cường xử lý đạo diễn Dương, cả đêm tôi ngoan ngoãn nép trong lòng anh ta.

Có lẽ Cố Tuân Chi thấy tôi xinh đẹp, cũng có thể là thấy tôi ngoan ngoãn nghe lời nên thấy thú vị, anh ta ôm tôi về nhà, đặt lên giường của mình.

Sau đó, tôi trở thành chim hoàng yến của Cố Tuân Chi.

Anh ta luôn nói tôi mới vào nghề quá ngây thơ, nên quản tôi rất nghiêm khắc.

Không chỉ phải báo cáo hàng ngày, mà trừ khi không quay phim ở địa phương, tối đó nhất định phải về nhà.

Tôi thấy anh ta còn giống bố tôi hơn cả bố tôi.

Tôi từng lén lút phàn nàn, nhưng anh ta dường như rất thích thú, lúc nào trên giường cũng ép tôi gọi ba ba.

Hừ, đàn ông quả nhiên đều thích làm ba ba.

Ba năm nay, dưới sự nâng đỡ của anh ta, tài nguyên của tôi tăng vọt, cát-xê cũng theo nước lên thuyền, nửa năm trước tôi đã trả gần hết nợ cho gia đình.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/ke-hoach-chay-tron-cua-chim-hoang-yen/chuong-10-11.html.]

Bây giờ, tôi còn chưa kịp nghiêm túc nhìn vào mối quan hệ của mình và Cố Tuân Chi, thì Lâm Sở Sở đã trở về.

Một người là mối tình đầu từng yêu sâu đậm, một người là chim hoàng yến mua vui bằng tiền.

Anh ta sẽ chọn ai?

11

Sáng thức dậy là cảm giác đau lưng quen thuộc.

May mà cơ thể sảng khoái, băng gạc trên chân cũng đã được thay, chắc là Cố Tuân Chi làm.

Nhưng tôi nghĩ, vẫn nên nhanh chóng để mối quan hệ của chúng tôi trở lại bình thường thì hơn, tôi không thể làm chim hoàng yến của người khác cả đời được.

Tôi lê lết xuống lầu, mới phát hiện Cố Tuân Chi đã đi rồi, nhưng có để lại bữa sáng, còn dặn tôi ở nhà nghỉ ngơi cho khỏe.

Nhưng tôi là người chịu ngồi yên được sao.

Kế hoạch làm mình làm mẩy, vẫn đang tiếp tục.

Tôi ăn mặc lộng lẫy, quyết định đến công ty Cố Tuân Chi gây sự chú ý.

Lúc mới quen Cố Tuân Chi, tôi ngoan ngoãn vô cùng.

Anh ta bảo tôi đi hướng Đông tôi không dám đi hướng Tây, anh ta bảo tôi ăn cơm tôi không dám hát.

Nhưng bây giờ tôi mất trí nhớ rồi, nhất định phải làm mình làm mẩy, nếu không thì làm sao bị đá chứ!

Tôi đi thẳng đến quầy lễ tân, tháo kính râm xuống, cười tủm tỉm nói: "Tôi đến tìm Cố tổng, nhưng tôi không có hẹn trước."

Theo lẽ thường, cô lễ tân nhất định sẽ nghiêm nghị nói: "Xin lỗi, không có hẹn trước không thể gặp tổng giám đốc của chúng tôi."

Thậm chí còn có thể nói xấu sau lưng -- "Ôi chao, chẳng qua là một diễn viên nhỏ, còn tưởng mình là tiểu thư nhà giàu cơ đấy. Bây giờ Lâm tiểu thư đã trở về rồi, còn có chỗ cho cô ta nữa đâu!"

Ngay lúc tôi chuẩn bị đón nhận sự chế giễu của lễ tân rồi làm mình làm mẩy...

Cô lễ tân mỉm cười dịu dàng: "Tống tiểu thư, mời cô đi theo tôi, tôi mở thang máy riêng của tổng giám đốc cho cô."

Ơ... sao lại không giống như tôi tưởng tượng.

Dưới sự dẫn dắt nhiệt tình của cô lễ tân, kịch bản ban đầu của tôi hoàn toàn bị phá sản, chỉ có thể mỉm cười đi theo, trực tiếp đến trước cửa phòng làm việc của tổng giám đốc.

Kỳ lạ, sao không có ai ra chặn lại vậy!

Hơn nữa không chỉ không ai ngăn cản, mà những người gặp trên đường đều rất hòa nhã, còn mỉm cười dịu dàng với tôi, thân thiện vô cùng.

Tôi đi nhầm chỗ rồi sao?

Trong lúc mơ màng, tôi đã đến trước cửa phòng làm việc của Cố Tuân Chi.

Tôi đẩy cửa bước vào, không ngờ lại nhìn thấy Lâm Sở Sở.

Đến rồi đến rồi, hóa ra là ở đây chờ sẵn cơ đấy.

Quả là một ván cờ lớn!

 

Loading...