Kế hoạch báo thù - Phần 9

Cập nhật lúc: 2024-07-07 18:29:01
Lượt xem: 315

11

 

Diệp Cảnh Hòa muốn đưa tôi đến Cục Dân chính để lấy giấy đăng ký kết hôn.

 

Đáng tiếc là anh ta đã không đạt được điều mình muốn và chúng tôi đã không thể đến Cục Dân chính một cách thuận lợi.

 

Trên đường đến Cục Dân chính, một chiếc SUV lao vào chúng tôi.

 

Xe chúng tôi bị lật tại chỗ.

 

Chiếc xe va vào ghế lái, như muốn g..iết c..hết những người bên trong.

 

Tôi đang ngồi ở ghế phụ, được bao quanh bởi túi khí, tôi nghe được âm thanh từ bên ngoài, tôi đã hoàn toàn yên tâm.

 

Ninh Ninh, cô rốt cuộc vẫn là không thể kiềm chế được chứ gì?

 

Mới nửa tiếng trước, tôi lần lượt gửi tin nhắn cho Ninh Ninh và Tần Dự.

 

Tôi nói với Ninh Ninh: [Ninh Ninh, cô còn nhớ vụ đụng xe năm đó của cô không? Người mà cô đ.â.m c..hết là mẹ tôi. Tôi đã từng bất lực khi trả thù cô, nhưng nửa giờ sau, tôi sẽ trở thành vợ của Diệp Cảnh Hòa, người trong lòng anh ta là tôi, người anh yêu là tôi, người anh ta cưới là tôi. Chừng nào tôi còn sống, chừng đó tôi vẫn sẽ làm cho cô khốn khổ. Tôi muốn cô mất tất cả mọi thứ cô có, từ bây giờ, từng chút một!]

 

Tôi lại gửi cho Tần Dự một bức ảnh sổ nhật ký của mình: [Tần Dự, từ cấp ba em đã thích anh rồi. Nhưng em luôn mặc cảm nên không dám nói với anh. Hôm nay cuối cùng em cũng có dũng khí để nói ra, bởi vì em sắp kết hôn với Diệp Cảnh Hòa. Em đã yêu anh, em không hối hận. Chúc mừng anh đã đính hôn với Ninh Ninh, điều ước của anh đã thành hiện thực. Ngoài ra, thực sự có một bí mật mà em chưa nói với anh suốt thời gian qua, dưới hồ bơi của nhà họ Diệp, người đã cứu anh là em. Đứa trẻ ngốc nghếch không biết bơi sau này lại làm rể nhà người khác!]

 

...

 

Tôi tỉnh dậy trong bệnh viện và nghe thấy tiếng cãi vã ở hành lang.

 

Ninh Ninh suy sụp khóc lớn: "Dì, con sai rồi, con thật sự sai rồi! Con còn tưởng rằng Trần Ngư đang ngồi ở ghế lái! Con chưa từng nghĩ tới lại làm tổn thương anh Cảnh Hòa! Xin thứ lỗi cho con!"

 

Qua khe cửa, tôi nhìn thấy cô con gái nhà họ Ninh kiêu hãnh năm xưa, khiêm nhường quỳ trên mặt đất, khóc lóc van xin.

 

Đầu tóc rối bù, lớp trang điểm lem nhem trên mặt và cô ta đang khóc một cách lo lắng.

 

Với giọng điệu khẩn trương, càng nói càng kích động: "Đều là lỗi của Trần Ngư!"

 

Cô ta nói rất đúng, một nửa hành động đ..iên rồ của Ninh Ninh hôm nay là do tôi ép buộc.

 

Kể từ khi tôi biết Ninh Ninh có tiền sử trầm cảm, tôi biết rằng sớm muộn gì cô ta cũng sẽ phát đ..iên vì tôi.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/ke-hoach-bao-thu/phan-9.html.]

Trong ba năm qua, mỗi bữa ăn tôi nấu không phải là không có gì.

 

Một lượng thuốc cực kỳ nhỏ, cùng với một số kích thích bằng lời nói, cũng đủ để kích động trái tim mong manh của cô ta.

 

"Đủ rồi! Câm miệng!" Diệp phu nhân tức giận nói: "Nếu không phải cô xinh đẹp nhất trong đám con gái nhà họ Ninh, lại có quan hệ tốt với Cảnh Hòa và Tần Dự, cô tưởng rằng lúc đó tôi sẽ đến giúp cô giải quyết chuyện kia sao?”

 

Bà Diệp đẩy Ninh Ninh ra trong sự ghê tởm và khó chịu, sải bước về phía phòng bệnh.

 

Sau khi ra ngoài, tôi cười nhẹ nói: "Thật đáng tiếc, Ninh Ninh, cô không đ.â.m c..hết Diệp Cảnh Hòa, nếu anh ta c..hết, cô phải đền mạng. Tính mạng của mẹ tôi là bảo mẫu không quan trọng, còn Diệp Cảnh Hoà thì rất quý giá."

 

Từ một hướng khác, y tá đẩy Diệp Cảnh Hòa tới.

 

Anh ta đang nằm trên giường, đã tỉnh và nghe rõ ràng những gì tôi vừa nói.

 

https://www.facebook.com/61552176913802/posts/122139014210072563/?

 

Tôi không đi gặp anh ta, tôi lặng lẽ nhìn Ninh Ninh phát đ..iên.

 

Ninh Ninh đột nhiên hiểu ra, kinh ngạc nhìn tôi: "Là cô. . . Là cô! Nhiều năm như vậy, cô ở bên cạnh ba người chúng tôi chỉ là vì báo thù cho mẹ của cô! Trần Ngư, cô sâu tâm quá!"

 

“Ninh tiểu thư, lần này cô không có cơ hội trốn ra nước ngoài.” Tôi cúi người túm tóc cô ta, nhìn chằm chằm cô ta gằn từng chữ: “Ở trong tù, cô sẽ ngày đêm nhớ đến tôi.”

 

"A a! Tôi g..iết cô!" Ninh Ninh bị tôi kích thích đến phát đ..iên, nhảy dựng lên muốn đánh tôi.

 

Liếc mắt thấy Tần Dự xuất hiện, tôi đem con d.a.o gọt hoa quả trong túi nhét vào tay Ninh Ninh.

 

Cô ta vốn đã bị hận thù làm cho mù quáng, lúc Tần Dự chạy tới kéo, Ninh Ninh cũng không thèm nhìn hắn, vô thức vung con d.a.o gọt trái cây trong tay ra, đ.â.m vào bụng Tần Dự.

 

“Trần Ngư, né ra!” Tần Dự tái nhợt vì đau, nhưng hắn vẫn đi tới bảo vệ tôi.

 

Ở bên cạnh, Diệp Cảnh Hòa đã xem vở kịch do tôi đạo diễn và làm diễn viên từ đầu đến cuối.

 

Ninh Ninh nhìn vết m..áu trên tay, cả người run lên. Các nhân viên y tế chạy đến khống chế Ninh Ninh. Tần Dự ngất đi, được khiêng vào phòng mổ.

 

Tôi đứng trong phòng tắm, cẩn thận rửa sạch vết m..áu trên tay. Tôi soi gương và nhìn những vết trầy xước trên mặt mình.

 

Bị một tai nạn xe hơi tồi tệ như vậy, tôi chỉ bị trầy xước vài chỗ.

 

“Mẹ, mẹ đang bảo vệ con đấy à?” Tôi thì thầm, nhìn chằm chằm vào mình trong gương.

Bình luận

1 bình luận

  • Cuối cùng ai cũng đau khổi, mong kết HE để nam chính bù đắp mà k có

    danie2000 2 tuần trước · Trả lời

Loading...