Chạm để tắt
Chạm để tắt

KẺ ĐÀO MỎ - 5

Cập nhật lúc: 2024-07-27 19:51:25
Lượt xem: 169

Rất nhanh tôi nhận được điện thoại của Triệu Nguyệt, cô ấy thừa dịp Tưởng Ngạn ra cửa gọi tới cho tôi.

“Tiểu Vu, tôi làm theo cách của cô, đầu tiên là về gặp mặt ba mẹ, hoà giải với họ, sau đó mượn họ năm mươi vạn, nói cho Tưởng Ngạn biết đây là tiền ba mẹ tôi đưa cho nhà chúng tôi. Cô biết không, lúc ấy thái độ của hắn đối với tôi thay đổi một trăm tám mươi độ, lập tức làm nũng bảo tôi gửi tiền vào thẻ của hắn, tôi nhân cơ hội liền đưa ra điều kiện, nói gần đây tôi rất không có cảm giác an toàn, muốn hắn ký kết một thoả thuận. Hắn ngay lập tức đồng ý.”

Tôi cười, cá đã cắn câu.

Triệu Nguyệt cười khẩy: "Loại đàn ông này thật sự ghê tởm.”

Tôi cho cô ấy liều thuốc an thần: "Cô yên tâm đi, số tiền này sẽ không đưa không luôn cho hắn đâu, rất nhanh hắn sẽ phải trả giá đắt.”

Quả nhiên, vì vừa ký giấy cam kết với Triệu Nguyệt, hơn nữa gần đây bị Triệu Nguyệt hoài nghi, Tưởng Ngạn liên tiếp ba ngày cũng không trả lời tin nhắn của tôi.

Tôi biết rõ vẫn cố ý gửi tin nhắn cho hắn: "A Ngạn, anh ở đâu vậy?”

Tưởng Ngạn qua nửa ngày mới trả: "Cục cưng, gần đây anh lại đi công tác, thật sự mệt mỏi quá.”

Tôi cười khẩy, mệt cmn nhà anh, là sợ chuyện mình ngoại tình bị phát hiện thì có, với cả đang cầm năm mươi vạn kia chắc là vui vẻ c..hết đi được.

Tôi cố nén cơn buồn nôn trả lời hắn: "Vậy anh nghỉ ngơi nhiều một chút, về sớm một chút.”

Tưởng Ngạn không trả lời tôi nữa.

Cùng lúc đó, Triệu Nguyệt lại hỏi Vương Minh gần đây Tương Ngạn đi đâu, lúc đầu Vương Minh gạt cô ấy thay Tưởng Ngạn, sau đó tôi kể chuyện Vương Minh đùa giỡn nữ đồng nghiệp cho Triệu Nguyệt, Triệu Nguyệt uy h.i.ế.p hắn, lúc này hắn mới không thể không nói ra.

Tôi đoán không sai, Tưởng Ngạn quả nhiên còn có bí mật.

Dù đã có người vợ cưới hỏi đàng hoàng là Triệu Nguyệt và người bạn gái một năm là tôi, Tưởng Ngạn lại dây dưa không rõ với một nữ nhân viên làm việc ở tiệm mát - xa tên là Lâm Lâm.

Theo lời Vương Minh nói, nửa năm trước Tưởng Ngạn đã bắt đầu đến tiệm mát - xa kia, thường xuyên mập mờ không rõ ràng với Lâm Lâm, sau khi có được năm mươi vạn kia, hắn càng ra vẻ giàu có mỗi ngày đều đến tiệm mát - xa hưởng thụ. Lâm Lâm chủ động quyến rũ Tưởng Ngạn, Tưởng Ngạn cũng không cự tuyệt, mà lại còn rất thích thú.

Quả nhiên đồ khốn chính là đồ khốn, nếu để cho hắn một vạn lần lựa chọn hắn chắc chắn cũng sẽ không bao giờ thay đổi.

Nhưng mà như vậy cũng thuận tiện cho kế hoạch của tôi và Triệu Nguyệt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/ke-dao-mo/5.html.]

Một tuần sau, Tưởng Ngạn quay lại chỗ tôi, vừa vào cửa, hắn liền tỏ vẻ mệt mỏi, cả người tản ra mùi rượu.

Tôi làm bộ làm tịch đi tới đỡ hắn: "Anh sao thế? Lần này sao lại đi công tác lâu như vậy?”

Tưởng Ngạn mở miệng bắt đầu nói dối: "Miểu Miểu, anh thật sự quá mệt mỏi, đây không phải là vì tương lai của chúng ta sao? Đúng rồi, lương tháng này của em bao nhiêu? Em có nhận được hoa hồng gì không?"

Trong lòng tôi cười khẩy, tên khốn này lần nào cũng đòi tiền tôi, bởi vì lúc trước tôi còn yêu hắn nên tôi đều đưa tiền cho hắn, gọi là tiết kiệm tiền mua nhà, nhưng thực ra hắn đã lấy tiền của tôi để lêu lổng ở bên ngoài.

“Anh đừng hỏi nữa, tháng này không chỉ không được hoa hồng mà tiền lương còn bị trừ không ít." Tôi chuyển đề tài: "Lần này anh đi công tác lâu như vậy, lãnh đạo hẳn là tăng lương cho anh chứ? Mau đưa thẻ ngân hàng cho em kiểm tra.”

Vừa nghe thấy thẻ ngân hàng, mặc dù say rượu, Tưởng Ngạn vẫn là lập tức cảnh giác: "Nào có, Em biết đấy, lãnh đạo của anh vốn như vậy, hiện tại anh căn bản không có tiền..."

Ồ, vừa nghe thấy tiền, liền tránh không kịp? Trả lại tiền anh đã từng nuốt của tôi đi.

Tôi hiểu chuyện gật đầu: "Được, vậy anh ngồi một chút đi, em đi nấu canh giải rượu cho anh.”

Sau khi Tưởng Ngạn ngồi xuống sô pha, tôi xoay người đi vào phòng bếp hâm nóng cho hắn một chén canh giải rượu, sau đó bưng ra với dáng vẻ hiền lành.

Dưới ánh đèn Tưởng Ngạn nhận lấy canh trong tay tôi, giọng đầy thỏa mãn: "Miểu Miểu, vẫn là em đối với anh tốt nhất.”

“Mau uống đi, để lâu sẽ nguội." Tôi cười cười nhắc nhở hắn.

Thật sự đang tự xem mình là hoàng đế tuyển phi sao? Còn là người đối tốt với anh nhất? Tốt hơn vẫn còn ở phía sau.

Có lẽ là quá khát nước, Tưởng Ngạn thế mà húp hết không sót một giọt nào.

Tôi ở trong lòng âm thầm tính giờ.

Rất nhanh thuốc có tác dụng, Tưởng Ngạn mê man.

Đúng vậy, tôi bỏ thêm thuốc ngủ vào canh, hơn nữa gần đây thân thể Tưởng Ngạn vốn suy yếu mệt mỏi rã rời, sau khi uống tự nhiên rất nhanh ngủ say.

 

Loading...