Chạm để tắt
Chạm để tắt

Zhihu - Trẻ Con - 2/2 - Hết

Cập nhật lúc: 2024-07-15 10:56:46
Lượt xem: 44

Lưu San San quá thông minh, sợ tôi tố cáo với giáo viên nên đã nghĩ ra lý do từ trước.

 

Bị gán mác là kẻ ăn trộm, tôi sống rất khốn khổ, ngay cả khi “nhặt được của rơi” cũng bị nghi là trộm đồ rồi trả lại như một việc tốt.

 

Trong giờ thể dục ngày nọ, cô bạn cùng bàn Lily không tìm thấy cái khăn đỏ, cậu ấy đã tìm đi tìm lại nhưng vẫn không thấy nên đành nói với giáo viên, giáo viên an ủi Lily bằng cách chi tiền mua một cái khăn mới (khăn đỏ phải mua ở trường).

 

Sau khi tập thể dục buổi sáng xong, tôi giúp Lily tìm khăn đỏ.

 

Lúc đó là bàn học hai người, ngăn bàn của hai người nối liền nhau, Lily bị sổ mũi, trên bàn đầy giấy lau nước mũi của cậu ấy, vì vậy ngăn bàn cũng có đầy giấy.

 

Cả hai chúng tôi lấy cặp sách ra, lau sạch nước mũi dính trên đó, tôi nhìn thấy chiếc khăn đỏ ở giữa ngăn bàn. Tôi vui mừng lấy ra đưa cho Lily.

 

Lily cũng rất vui vẻ, để cảm ơn tôi, cậu ấy đã nói với giáo viên chủ nhiệm rằng cậu ấy đã tìm thấy chiếc khăn đỏ, là tôi tìm giúp cậu ấy.

 

Không ngờ vừa nhắc đến tôi, cô giáo đã lập tức nổi giận, cô đi tới tát tôi ba cái rồi trừng mắt nhìn tôi: “Chu Mao Mao! Nếu em còn ăn trộm đồ của người khác, tôi sẽ c.h.ặ.t c.h.â.n cho của em!” Nói xong, cô giáo rời khỏi lớp học.

 

Trong lớp, tôi đứng lẻ loi một mình, ánh mắt của các bạn trong lớp tập trung vào tôi. Tôi đứng không được, ngồi không xong, không biết phải làm gì, nước mắt chảy dài.

 

Lily cũng choáng váng, một lúc sau mới nói nhỏ với Lưu San San: “Sao cô giáo lại đánh Mao Mao vậy?”

 

Lưu San San khinh thường tôi: “Chắc chắn cậu ta ăn trộm chiếc khăn đỏ của cậu, sau đó lại trả cho cậu, cậu ta muốn cậu khen ngợi thôi.”

 

“Hả?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/zhihu-tre-con/22-het.html.]

 

NHAL

Lily rất ngạc nhiên, sau khi ngạc nhiên thì lại thờ ơ với tôi, quả nhiên cậu ấy cũng tin vào điều đó.

 

Tôi mới vào lớp 1, tôi không ăn trộm hay ăn cướp của ai. Tôi vẫn muốn làm người tốt.

 

Nhưng mọi người đều đối xử với tôi giống như cách họ đối xử với người xấu.

 

Tôi thực sự không muốn làm người tốt nữa.

 

Một hôm lúc đi học, tôi nhìn thấy một sợi dây nằm ở bờ sông, là dây thừng, rất chắc chắn, tôi nhặt lên và cho vào trong cặp sách.

 

Buổi chiều lúc tan học, tôi nhẹ nhàng nói với Lưu San San: “Chúng ta ra bờ sông chơi nhé?”

 

Lưu San San nói: “Được.”

—End—

Phần giải thích (một số bình luận thắc mắc trên zhihu)

1.

Q: Cơn mưa lớn đã cuốn trôi toàn bộ dấu chân, dấu vân tay. Vậy tại sao “tôi” lại biết?

A: “Tôi” là người đã g.i.ế.c Lưu San San nên “tôi” biết Lưu San San đã c.h.ế.t như thế nào.

 

2. 

Q: Tại sao Lưu San San lại đồng ý đi chơi với một người cô ta không thích?

A: Bình luận rất hay, cảm ơn. Không phải Lưu San San không thích “tôi”. Giữa “tôi” và cục tẩy, cô ta chọn cục tẩy (Nhà Lưu San San khá nghèo nên cô ta rất để ý đến cục tẩy đó). Cô ta đã xúc phạm “tôi” rất nhiều để chứng minh “tôi” là người ăn trộm cục tẩy. Hôm đó, “tôi” đã mở cặp sách của mình ra, bên trong có rất nhiều đồ ăn vặt nên khi rủ cô ta ra bờ sông chơi, cô ta mới nói: “Được.”

Loading...