Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Yêu xa - 3

Cập nhật lúc: 2024-09-04 15:40:54
Lượt xem: 643

6

 

Thật ra thì gia cảnh tôi không tốt, phải dựa vào học bổng mới có thể học đại học, ngoài ra tôi thường tranh thủ ra ngoài làm gia sư hoặc làm một số công việc tạm thời để có thể chi trả một số chi tiêu cá nhân mỗi khi có thời gian rảnh.

 

Gần trường có một nhà hàng, tôi làm bán thời gian ở đây được hai năm, công việc là giúp bưng bê các món ăn, cũng không mệt mỏi, bà chủ là một người dì khoảng bốn mươi tuổi rất tốt bụng.

 

Cuối tuần này, như thường lệ, tôi đang làm việc bán thời gian ở đây, khi đang bưng bít tết trong sảnh thì đột nhiên có người từ phía sau chen vào, đĩa bít tết rơi xuống đất vỡ vụn phát ra âm thanh giòn giã.

 

Bà chủ nghe thấy tiếng ồn ào liền chạy tới: “Sao vậy?”

 

Người đàn ông va vào tôi có vẻ mặt hung dữ, “Phục vụ của mấy người làm cái gì vậy? Không có mắt à? Nhìn xem, cô ta va vào tôi.” Anh ta nói và cởi chiếc áo ngoài với một ít bít tết dính lên trên, nước sốt cũng đang chảy xuống cho bà chủ xem.

 

Bà chủ nhìn tôi, chiếc khăn quàng cổ của tôi dính đầy nước sốt từ n.g.ự.c đến đầu gối, sau đó bà liền vỗ nhẹ vào lưng tôi an ủi.

 

Tiếp đó bà vội vàng xin lỗi người đàn ông đó, dường như ông ta cho rằng mình có lý nên không chịu buông tha cho tôi.

 

Ông ta chỉ vào mặt tôi và nói với giọng không mấy tử tế: “Cô bị câm à? Cô không biết xin lỗi sao?”

 

Lúc này, một đám người náo nhiệt đi tới cửa.

 

Tôi đang định phản ứng lại thì bị một âm thanh chói tai cắt ngang.

 

Khi quay lại, tôi nhìn thấy Trình Ngọc đang kéo chiếc ghế đẩu về phía bên này với vẻ mặt lạnh lùng.

 

🌺🌺🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của Nhân Trí tại monkey.vn
Chúc các bạn có thời gian đọc truyện vui vẻ, à mà vui ko nỗi vì truyện chỗ chúng mình đa phần toàn là truyện đọc tức ấm ách thôi 😂😂😂
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺🌺🌺]

Bà chủ giật mình, tưởng người đó tới tìm mình nên nhanh chóng tiến lên ngăn cản: “Này anh bạn trẻ, có chuyện gì thì bình tĩnh mà nói, bình tĩnh mà nói nhé.”

 

Trình Ngọc không để ý đến bà, giơ ghế lên ném về phía người đàn ông, ông ta bị hành động này dọa sợ, vội vàng trốn sang một bên.

 

Trình Ngọc giơ chân đá ông ta một cái.

 

“Trình Ngọc.” Tôi gọi anh.

 

Trình Ngọc dừng lại sau đó nắm tay tôi bước ra ngoài.

 

Anh rất khoẻ, kéo tôi đi một đoạn khá xa sau đó dừng lại rồi cáu kỉnh châm một điếu thuốc.

 

“Lúc từ chối tôi không phải rất thẳng thắn sao? Tại sao lúc nãy không nói một lời?” Giọng điệu của anh không được tốt lắm.

 

Tôi vẫn chưa phản ứng lại với chuyện vừa xảy ra, nhưng trông anh có vẻ hơi đáng sợ.

 

Một hồi lâu thấy tôi không lên tiếng, anh phả ra một vòng khói, sau đó giơ tay lau má tôi, kéo tôi vào lòng: “Được rồi, đừng khóc.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/yeu-xa/3.html.]

 

Anh dừng lại, nhìn lại tôi, nhìn thấy những giọt nước mắt trên mặt tôi, rồi dừng lại, chỉ vào người đàn ông ở xa và nhả ra một tràng tinh hoa của văn hóa Trung Quốc: “Đồ ngốc, đừng để tôi gặp lại ông.”

 

7

 

Sau đó số lần Trình Ngọc tới tìm tôi càng nhiều, các bạn học hình như cũng đều ngầm thừa nhận quan hệ của chúng tôi, thỉnh thoảng trêu chọc vài câu.

 

Trình Ngọc không quan tâm, thậm chí còn đùa giỡn với bọn họ, chỉ khi nhìn thấy tôi đỏ mặt thì mới im lặng.

 

Nhưng chúng tôi thực sự ở bên nhau là một tháng sau đó.

 

Buổi trưa hôm đó tan học, học sinh ồn ào đi ra ngoài, tôi đang ở trong đám đông, đột nhiên có người trước mặt huýt sáo: “Này, đây không phải là người cậu đã tỏ tình đấy sao.”

 

Buổi trưa hôm đó tan học, các bạn học ồn ào đi ra ngoài, tôi ở trong đám đông, đột nhiên phía trước có người huýt sáo, "Này, có người tỏ tình.”

 

Theo âm thanh nhìn qua, tôi thấy dưới tàng cây ngô đồng cói một nữ sinh khoá dưới đang đứng, ngượng ngùng nhìn người đối diện, mà đứng đối diện chính là Trình Ngọc, bạn trai tin đồn của tôi.

 

Sắc mặt nữ sinh kia ửng đỏ, không biết nói câu gì khiến Trình Ngọc nhíu mày.

 

Sau đó anh nhìn về phía bên này, tìm chính xác vị trí của tôi trong đám đông, mỉm cười nhìn tôi.

 

Giây phút nhìn dáng vẻ nữ sinh khoá dưới xinh đẹp thổ lộ với anh, tôi cảm thấy trong lòng có chút khó chịu.

 

Anh vẫy tay với tôi như thường lệ, "Lại đây.”

 

Phần lớn thời gian tôi không thèm để ý tới thái độ này của anh, nhưng hôm nay ma xui quỷ khiến liền chạy tới chỗ anh.

 

Anh chỉ cười nhìn tôi mà không nói lời nào, sau đó nhìn nữ sinh kia một chút.

 

Cả buổi tôi mới phát được một câu: "Không phải nói chờ tôi cùng đi căn tin sao?"

 

Sau đó khóe miệng của anh liền giương lên, có chút áy náy nhìn nữ sinh kia: "Ngại quá, tôi có bạn gái rồi." Chỉ là trong giọng nói này lại nghe không có một chút áy náy.

 

Tiếng ồn ào trong quán bar kéo tôi ra khỏi dòng suy nghĩ.

 

Tôi nhìn Trình Ngọc ngồi bên cạnh, cảm giác như anh đang ở một thế giới khác, từ khi biết tôi ra nước ngoài, anh đã mất bình tĩnh.

 

Cho đến trước đêm tôi rời đi, Trình Ngọc mới phát hiện mình không thể thay đổi ý định rời đi của tôi và quyết định chia tay hoàn toàn, thậm chí không có một lời tạm biệt.

 

Trình Ngọc có vẻ khác trước, trông điềm tĩnh hơn nhiều, mái tóc không còn buông xõa tùy tiện mà được chăm sóc tỉ mỉ.

 

Loading...