Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Về Cổ Đại Làm Nông - Chương 208

Cập nhật lúc: 2024-10-01 07:28:21
Lượt xem: 49

Loan Loan theo bản năng nghĩ mình nên rời khỏi chỗ thị phi này, nhưng lại không nhịn được sự tò mò trong đáy lòng, người đàn ông trong nhà này rốt cuộc là ai? Xuyên thấu qua cửa sổ chỉ có thể nhìn thấy một ngọn đèn mờ mờ bên trong.

Mà cuộc nói chuyện bên trong cũng càng ngày càng khó nghe.

“Mấy ngày không gặp hình như làn da càng ngày càng mịn màng rồi, sao thế, không có ta nàng đi tìm tên nam nhân đê tiện nào để thỏa mãn rồi hả? Ôi thôi thôi thôi, ta chỉ thuận miệng nói thế thôi, bảo bối lại đây để ta hôn một cái xem.”

“Ngươi bỏ ra!”

“Con mụ này lại dám chống đối ta sao?”

“A. . . . . . .” Một tiếng thét kinh hãi vang lên.

“Hê hê, dám chống đối ta? Chậc chậc, con mụ này. . . . . . a…a. . . . . . Cặp đùi này của ngươi thật sự khiến cho lão tử thích không nỡ buông tay. . . . . . .”

“Bốp!” một tiếng, bàn tay to lớn của một nam nhân vỗ lên phần đùi trắng như tuyết: “Thật là chưa từng thấy cái đùi nào mềm mại trắng nõn như vậy. . . . . .”

. . . . . . . . .

Loan Loan đứng ở bên ngoài trên mặt nóng ran, không tận mắt nhìn xuân cung sống, nhưng lại tận tai nghe xuân cung sống, những từ ngữ ô uế lộ liễu chói tai bên trong, làm cho người hiện đại như nàng nghe thấy cũng cảm thấy xấu hổ không thôi.

Hương Tú này đúng là một người trong ngoài không giống nhau a, nhưng nhìn từ góc độ hiện đại thì hành vi của nàng ấy cũng không tính là gì. Hương Tú thủ tiết nhiều năm, vừa xinh đẹp đoan trang tao nhã, có những suy nghĩ đó cũng không lạ. Quả phụ tìm đến những điều này cũng không có gì, so với những tiểu tam ít tuổi ở hiện đại còn tốt hơn nhiều.

Điều khiến Loan Loan kinh ngạc chính là không ngờ bình thường nàng ấy nói chuyện làm việc đứng đắn như vậy, nhưng sau lưng lại như thế này.

Hơn nữa ở xã hội này, yêu đương vụng trộm như thế này cũng khiến người ta không dễ dàng mà tha thứ được, sẽ bị chửi rủa phỉ báng, nếu nam nhân này còn độc thân mà hai người se duyên thì không sao, nhưng trước khi thành thân lại tằng tịu với nhau thì cũng không phải là chuyện vẻ vang gì. Nếu người đàn ông này đã có gia đình, thì khi chuyện bị lộ cuộc sống của Hương Tú sẽ không thể dễ chịu cho lắm.

Không biết Hương Tú có nghĩ đến những chuyện này không.

Những suy nghĩ này chợt lóe lên trong đầu Loan Loan, chuyện mượn ô có thể bỏ qua rồi, ít nhất cũng phải tìm được cái gì để che đầu. Loan Loan bắt đầu tìm xung quanh mái hiên.

Lúc này tiếng nói chuyện trong phòng đã biến thành tiếng thở dốc của nam nhân và âm thanh yêu kiều của nữ nhân. . . . . . .

Tìm một lúc, nàng cũng không thấy được thứ gì có thể che được, mưa thì không hề có dấu hiệu sẽ tạnh, gió còn đang thổi vù vù, cành cây bị gió thổi đang lắc lư trái phải, trên không trung không ngừng vang lên tiếng sấm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/xuyen-ve-co-dai-lam-nong/chuong-208.html.]

Mưa tạm thời sẽ không tạnh, hơn nữa nàng cũng không muốn lại tiếp tục đứng ở ngoài này, vén những sợi tóc rơi xuống ở sườn mặt ra sau tai, nàng ngẩng đầu lên nhìn bầu trời đen tối, một tia sét lóe lên, vài giây sau, tiếng sấm giống như đánh xuống đầu vang lên, Loan Loan giật mình một cái.

Mà lúc đó, tiếng rên rỉ vốn đang kiềm nén bên trong chợt đề cao.

Loan Loan một tay vịn bụng, một tay che đỉnh đầu, không quan tâm gì mà xông ào vào trong màn mưa. Nàng chạy ra khỏi nhà Hương Tú, lúc vừa chạy đến nhà Lý Đại Trí thì nhìn thấy bóng dáng một người mặc áo tơi.

“Vợ à?”

Loan Loan vui mừng, lập tức nhấc chân tăng tốc đi về phía bóng người kia: “Bách Thủ, là ta.”

Từ giọng nói của Bách Thủ, nàng nghe được hắn đang vội vàng chạy nhanh về phía nàng.

Trên trời tiếng sấm ầm ầm, bên ngoài cửa sổ có thể nghe thấy tiếng gió lớn ào ào thổi trên mái nhà, còn có cả tiếng mưa rơi lốp bốp, che hết tất cả mọi âm thanh trong đêm tối.

Lại một tia sét lóe lên, xuyên qua chiếc cửa sổ chiếu vào trong nhà, trong phòng có một nam nhân trần truồng đang ngồi trên giường, trên người ôm một nữ nhân trần trụi, tóc tai xõa ra ở hai bên vai, một tay nam nhân ôm lấy eo nữ nhân, một tay tóm lấy một bên n.g.ự.c to của nữ nhân ra sức vuốt ve, đồng thời đưa lưỡi không ngừng l.i.ế.m láp quả anh đào đỏ sậm kia.

Sự sung sướng vô biên không ngừng xâm chiếm nữ nhân này, nàng ngửa đầu thoải mái kêu rên, sự sung sướng tràn ngập khiến ngũ quan của nàng đều tê dại, nàng vươn tay ra ôm chặt lấy đầu nam nhân trên cổ nàng, đồng thời thân thể đẩy về phía trước, đưa bên n.g.ự.c còn lại vào miệng nam nhân kia.

Người đàn ông khẽ cau mày, lập tức gia tăng động tác.

Nếu như lúc trước còn có điều kiêng dè, nhưng giờ phút này thừa dịp bão táp, nàng lập tức bắt đầu rên rỉ lớn tiếng. . . . . . .

Mà trong đêm mưa này một bóng dáng mặc áo tơi vội vàng đi từ cổng thôn vào trong thôn, vòng qua nhà Loan Loan, lúc đi ngang nhà Hương Tú thì phát hiện cổng không đóng.

Đó là do lúc Loan Loan vội chạy ra ngoài đã quên đóng lại.

Người nọ có chút nghi hoặc, tò mò nhìn vào trong sân, chỉ thấy trong một căn phòng còn có ánh sáng, có câu tò mò hại c.h.ế.t con mèo, Loan Loan rời đi kịp thời nên không có chuyện gì, nhưng vì người này vì ý nghĩ tò mò nên đã không cẩn thận ngã vào cửa sân, người đó lập tức đau đến nhe răng nhếch miệng, trên người dính đầy bùn đất, trong lòng thầm mắng một tiếng xui xẻo.

Lại cảm thấy mình đúng là đáng đời, không có việc gì mà tự tìm việc, vịn tường đứng lên, trong lòng nghĩ dù sao mình cũng tự làm ngã, không bằng đi làm chuyện tốt nhắc nhở người ta một câu, hơn nữa nửa đêm không đóng cửa cũng không an toàn.

Nghĩ xong, nàng liền chân thấp chân cao đi vào trong sân, vừa tới mái hiên đã nghe thấy tiếng nói chuyện truyền đến từ bên trong.

 

Loading...