Chạm để tắt
Chạm để tắt

Xuyên Thành Phi Tần, Ta Bị Hoàng Đế Quấy Rầy Mỗi Đêm - Chương 3

Cập nhật lúc: 2024-07-23 00:55:32
Lượt xem: 3,799

Chuyện Qúy phi và Tĩnh tần nương nương bất hòa là chuyện ai ai trong cung cũng biết.

Hai người vừa gặp mặt đã bắt đầu cãi nhau.

"Sao ngươi lại đến đây? Hoàng thượng ngày nào cũng nhìn thấy ngươi khóc, e rằng cũng thấy phiền rồi."

"Ta chỉ muốn được nhìn Hoàng thượng từ xa thôi."

"Bớt giả tạo đi, trừ khóc ra, ngươi còn biết làm gì?"

Nghe vậy, Tĩnh tần lại bắt đầu khóc thút thít, Qúy phi đến miệng lời định nói cũng nuốt ngược vào trong, cuối cùng chỉ có thể phất tay áo bỏ đi.

"Ngươi mau đi đi, đừng có xuất hiện trước mặt ta nữa."

Tĩnh tần hành lễ rời đi, đợi người đi rồi, Qúy phi mới dẫn người đi gặp Hoàng thượng, miệng còn lẩm bẩm.

"Chỉ là nữ phụ xuyên không thôi mà, làm sao có thể đấu lại ta - người được gia tộc bồi dưỡng từ nhỏ, là đích nữ được yêu thương chiều chuộng, ngoài khóc ra còn biết làm gì?"

Ta đứng sau cửa thiên điện, nghe rõ ràng những lời này, mắt đều trợn tròn.

Trong nguyên tác, Qúy phi và Tĩnh tần đều là nhân vật phụ xuất hiện không được mấy lần, miêu tả về bọn họ cũng không nhiều.

Không ngờ hậu cung của Hoàng thượng lại đặc sắc như vậy, nữ phụ xuyên không tụ tập.

Chỉ tiếc chúng ta đều là đá lót đường cho nữ chính.

Ta mỗi ngày ở Thừa Càn cung thật sự rất nhàm chán, may mắn thay Hoàng hậu thường xuyên gọi ta qua đó nói chuyện.

Cung của nàng ta có rất nhiều điểm tâm ngon, hơn nữa Hoàng hậu còn rất xinh đẹp, nhìn thôi đã thấy vui mắt.

Hôm nay ta đang kể chuyện cho Hoàng hậu nghe.

Vừa kể đến đoạn Bạch Tố Trinh và tiểu Thanh đến Tây Hồ thì Hoàng hậu lập tức tiếp lời: "Sau đó có phải là trời mưa, còn gặp được một nam nhân tên là Hứa Tiên, chuyện này Tĩnh tần từng kể cho bản cung nghe rồi."

Phải rồi, suýt nữa thì quên mất Tĩnh tần.

"Tĩnh tần thông minh, tính tình ôn nhu, tuy rằng hơi hay khóc một chút, nhưng lại đọc nhiều sách vở, luôn có thể kể rất nhiều chuyện mới lạ."

Nói đến Tĩnh tần, Hoàng hậu vô thức để lộ ra nụ cười.

Ta ngồi một bên im lặng hóng chuyện.

[Hai người này sẽ không phải thật sự có gì đó chứ? Vậy Hoàng thượng…]

Truyện này của Huyện Lệnh 94 phong lưu tài hoa, tuấn tú hơn người, chí công vô tư, liêm khiết bình dị. Không được lấy cắp truyện của Quan, không được lấy cắp của Quan, không được lấy cắp của Quan. Quan sẽ rất là buồn 9.9 !!!

4

"Lương muội muội!"

Hoàng hậu đột nhiên lên tiếng cắt ngang dòng suy nghĩ của ta, nhưng trên mặt lại hiện lên một mảng đỏ ửng kỳ lạ.

"Bản cung đối xử với tất cả tỷ muội trong hậu cung đều như nhau."

"Phải phải phải, nương nương từ ái."

[Nhưng mỗi lần có đồ ăn ngon, Tĩnh tần đều được thêm một phần, đây chính là đối xử tốt với người ta, cho nên người nào cũng đều được thêm một phần sao?]

Mặt Hoàng hậu càng đỏ hơn, mỹ nhân e lệ trông thật đẹp mắt.

"Lương muội muội, muội đừng nghĩ nhiều, kỳ thật…"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/xuyen-thanh-phi-tan-ta-bi-hoang-de-quay-ray-moi-dem/chuong-3.html.]

Hoàng hậu còn chưa dứt lời, tiểu cung nữ bên ngoài đã vội vàng vào bẩm báo: "Nương nương, Quốc sư đến rồi."

Quốc sư đến khẳng định là để nói chuyện của Hoàng thượng, nhưng Hoàng hậu lại muốn ta ở lại cùng nghe.

Ngoài dự đoán của ta, Quốc sư là một nam tử tuấn mỹ, vừa vào cửa đã liếc mắt nhìn ta một cái.

"Tham kiến Hoàng hậu nương nương."

"Quốc sư đại nhân, không biết khi nào Hoàng thượng mới có thể tỉnh lại?"

"Thời cơ vẫn chưa đến, nhưng Lương Đáp ứng mệnh cách bát tự tương hợp với Hoàng thượng, nên thường xuyên ở bên cạnh Hoàng thượng."

Đây chẳng phải là đuổi khéo sao?

Chẳng lẽ ta ngồi ở đây chắn mắt hắn rồi?

Vừa định đứng dậy cáo lui, đột nhiên phát hiện ánh mắt Quốc sư cứ nhìn chằm chằm Hoàng hậu.

Cốt truyện nguyên tác đột nhiên hiện lên trong đầu ta.

Quốc sư này và Hoàng hậu vốn là thanh mai trúc mã, sau này vì một số nguyên nhân khác, Quốc sư mới trở thành đồ đệ của vị Quốc sư đời trước.

Vị Quốc sư đời trước qua đời, hắn liền lên thay thế.

Tác giả này thật biết cách châm ngòi, cứ thích viết mấy câu chuyện tình yêu cấm kỵ, hắn yêu ta, ta yêu nàng, nàng lại yêu hắn.

[Chỉ là Quốc sư này tâm tư bất chính, đã xuất gia rồi, còn làm ra chuyện thế này, khó trách không tu thành chính quả, lục căn bất tịnh.]

Qu@n đẹp edit truyện hay, truyện lúc hay lúc dở, Qu@n lúc nào cũng đẹp 😚

Vốn dĩ ta còn đang vui vẻ hóng chuyện, đột nhiên nhận được một ánh mắt sắc lẹm từ Quốc sư.

"Lương Đáp ứng, ta là Phật tử, xin Đáp ứng hãy thành tâm cung kính, trong lòng luôn hướng về thần minh."

"Phải phải phải."

Ta đánh giá Quốc sư, thấy trên tay hắn đeo một chuỗi tràng hạt, bất giác cười lạnh.

[Vừa hay nơi này là kinh thành, Phật tử trong kinh thành đều bị ngươi chơi đùa trong lòng bàn tay rồi, hòa thượng thì cứ nói là hòa thượng đi, còn bày đặt Phật tử cái gì!]

"Lương Đáp ứng!"

Quốc sư tức giận quát lớn khiến ta ngẩn người, mặt hắn đỏ bừng, ánh mắt nhìn ta như muốn ăn tươi nuốt sống ta.

[Làm gì mà kích động vậy? Chẳng lẽ là thẹn quá hóa giận?]

Quốc sư hừ lạnh một tiếng, quay đầu đi không nói nữa.

Cuối cùng là Hoàng hậu nói mình muốn nghỉ ngơi một lát, phất tay bảo chúng ta lui xuống, Quốc sư trừng mắt nhìn ta một cái, giận dữ bỏ đi, khiến ta chẳng hiểu gì cả.

Ta chỉ là một tiểu Đáp ứng hóng chuyện thôi mà, ta có thể có tâm tư xấu xa gì chứ.

Trở lại Thừa Càn cung, ta theo thường lệ tìm một chỗ ngồi ngẩn người.

Hoàng thượng nằm trên giường cách đó không xa, ta nhìn khuôn mặt hắn, không khỏi thở dài.

[Đúng là đáng thương, đẹp trai như vậy thì có ích gì chứ, Hoàng hậu đã bị Quốc sư để mắt rồi, cái mũ này đúng là xanh biếc luôn.]

[Còn có Tĩnh tần, ánh mắt nàng ta nhìn Hoàng hậu thật sự là không bình thường.]

[Qúy phi còn nói Tĩnh tần đừng có câu dẫn người khác, nhưng bây giờ Hoàng thượng không tỉnh, chắc là ý nàng ta là Hoàng hậu rồi, chẳng lẽ nàng ta cũng thích Hoàng hậu sao?]

[Đã là tỷ muội với nhau, thích nhau cũng bình thường thôi, thâm cung tịch mịch, buổi tối nói không chừng còn an ủi lẫn nhau, ừm… tâm sự.]

[Vậy thì Hoàng thượng thật sự là quá đáng thương, nhiều thê thiếp như vậy, mà chẳng có ai thích hắn.]

Loading...