Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

XUYÊN THÀNH NỮ PHỤ TRONG TIỂU THUYẾT MẠT THẾ - C1

Cập nhật lúc: 2024-07-26 10:10:51
Lượt xem: 2,374

 

1.

 

Hôm nay là ngày mạt thế thứ ba.

 

Tôi cầm bánh mì cắn vài cái, vị như đang nhai sáp.

 

Căn bản nuốt không trôi.

 

Hệ thống an ủi: “Nam chính sẽ sớm mang đồ ăn ngon trở lại.”

 

“Lát nữa ký chủ còn có một màn diễn ngược đãi nữa.”

 

Đúng vậy, tôi phải tát nam chính một cái.

 

Tôi xuyên sách rồi.

 

Đây là một cuốn tiểu thuyết sảng văn về mạt thế.

 

Còn tôi là vị hôn thê độc ác luôn bắt nạt nam chính Giang Dã.

 

Không chỉ ghét bỏ hắn thân phận thấp hèn, đe dọa Giang Dã hủy bỏ hôn ước, coi hắn như một con ch.ó để sai bảo.

 

Mà còn cố ý đẩy hắn vào đống zombie, sau đó quay đầu trèo lên những người mạnh mẽ và quyền lực khác.

 

Không ngờ tới nam chính sống sót quay lại, thức tỉnh dị năng của bản thân, một đường phản công những kẻ đã hại mình, trở thành thủ lĩnh một phương.

 

Theo cốt truyện, đây là thời điểm Giang Dã phải chịu rất nhiều nhục nhã.

 

Ngày ngày phải vất vả ở bên ngoài tìm kiếm đồ ăn và vật tư.

 

Nữ phụ vì Giang Dã không mang được món kem mình muốn ăn về nên đã kiêu ngạo cho hắn một bạt tai.

 

Trước kia Giang Dã vì được gia đình của nữ phụ chiếu cố nên đã nhịn xuống.

 

Chỉ lạnh lùng nói ra câu thoại kia:

 

"Ba mươi năm ở Hà Đông ba mươi năm ở Hà Tây, đừng khinh thường thiếu niên nghèo!"

 

"Tống Sở Kiều, nếu nhà họ Tống không có ân với tôi, cô nghĩ rằng mình có thể sống sót đến ngày hôm nay?"

 

Mà hiện tại, tôi lại là người tìm kiếm cái ch.

 

Đội thu thập vật tư trở về biệt thự.

 

Vừa ngẩng đầu, tôi đã bắt gặp ánh mắt của Giang Dã.

 

Người đàn ông dáng người cao gầy, vai rộng eo hẹp, đứng trong đám người chật vật lại đặc biệt nổi bật.

 

Hắn nhìn tôi bằng đôi mắt lạnh lẽo, đôi môi mỏng mím chặt càng thể hiện rõ vài phần lạnh lùng.

 

Loại cảm giác này…hình như không giống với những gì được miêu tả trong sách.

 

Kỳ lạ, ở giai đoạn đầu của cốt truyện, hắn chỉ là một người đàn ông bình thường, sao có thể có hào quang lớn như vậy.

 

Hệ thống thúc giục:

 

“Ngay bây giờ! Mau tàn nhẫn nhục nhã nam chính!”

 

Tôi lấy hết can đảm ngăn cản nam chính chuẩn bị trở về phòng. Cố gắng hung tợn trừng hắn bằng đôi mắt hạnh, nói:

 

"Giang Dã, món kem Gelato tôi muốn đâu!"

 

Người đàn ông lăn một vòng yết hầu, thản nhiên liếc tôi một cái: “Không có.”

 

Tay phải của tôi chuẩn bị giơ lên.

 

Giây tiếp theo, Giang Dã ném chiếc túi nilon vào lòng tôi.

 

“Nhưng có bánh gạo nhân kem.”

 

Tôi ngay lập tức bối rối.

 

Không phải, chi tiết này không có trong cốt truyện gốc.

 

Hệ thống lo lắng mở kịch bản ra:

 

“Ký chủ, vừa rồi cô đánh quá chậm!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-trong-tieu-thuyet-mat-the/c1.html.]

 

“Trong nguyên tác, nam chính quả thật có mang bánh gạo về, nhưng còn chưa mở miệng đã bị nữ phụ tát vào mặt.”

 

“Cô hiện tại mau chóng phát huy, sỉ nhục nam chính, từ trên người hắn lấy được giá trị nhục nhã.”

 

Đầu óc tôi trở nên trống rỗng.

 

Nhưng Giang Dã đã cướp túi bánh gạo lại, xé túi đóng gói ra.

 

Còn lên tiếng trào phúng: “Ha ha, ăn không quen thì thôi.”

 

“Ai, ai cho anh dùng những loại đồ ăn rẻ tiền này nhục nhã tôi!”

 

Tôi nảy ra một ý tưởng.

 

Xông lên tát Giang Dã một cái, bóp nát bánh gạo nếp.

 

Sau đó kiêu ngạo hất cằm lên, mắng to:

 

“Con chó hư, mau l.i.ế.m sạch sẽ cho bổn tiểu thư.”

 

Một kế hoạch hoàn hảo, nhưng tôi sợ đau. Da mặt Giang Dã thật sự quá dày.

 

Chóp mũi tôi ửng đỏ, những giọt nước mắt đau đớn đọng trên lông mi.

 

Nhưng tôi không biết, trong mắt nam chính, đây không giống mắng chửi người, mà giống như đang làm nũng hơn.

 

Phòng khách rơi vào im lặng.

 

Anh em của Giang Dã ở bên cạnh không thể chịu đựng được nữa: “Tống đại tiểu thư, bây giờ là ngày tận thế, không phải là lúc bình thường cô ra ngoài dạo phố nữa đâu, coi như là chó l.i.ế.m cũng phải có chút tôn nghiêm…”

 

“Tôi liếm.”

 

Giang Dã lên tiếng cắt ngang.

 

Hắn cúi xuống, cầm lấy những đầu ngón tay dính đầy sữa của tôi.

 

Điệu bộ nhận hết sỉ nhục nhưng vẫn nhẫn nhịn, đầu gối hắn kẹp chặt vào đùi tôi, mọi cơ bắp trên cơ thể đều căng cứng.

Bạn đang đọc truyện của nhà Cam edit. Chúc bae đọc truyện zui zẻ nhaaa 🍊.

 

Tôi luôn cảm thấy có điều gì đó không ổn.

 

Vì nhục nhã Giang Dã, cứng rắn giữ nguyên tư thế này.

 

Cho đến khi đầu ngón tay truyền đến xúc cảm ấm áp.

 

Hắn mút mạnh, đầu lưỡi liên tục đảo quanh ngón tay tôi, thậm chí còn cắn một cái.

 

Khi Giang Dã chuẩn bị l.i.ế.m vào lòng bàn tay tôi.

 

Tôi run rẩy rút tay ra.

 

Sau đó tức giận đạp hắn một cái: “Thật ngu ngốc! Kỹ năng l.i.ế.m của anh không tốt chút nào!”

 

Sau khi buông lời độc ác, tôi chạy thật nhanh trở về phòng.

 

Ôi, dấu răng trên ngón tay đau quá, lại còn rửa không sạch.

 

Tôi trốn trong chăn và khóc lớn, một lúc sau mới lau nước mắt:

 

“Hệ thống, nhiệm vụ của tôi đã hoàn thành chưa?”

 

“Vừa rồi nam chính rất nhẫn nại, còn cố ý cắn tôi để trả đũa, chắc chắn đã bị sỉ nhục rồi."

 

Hệ thống im lặng một lúc.

 

Màn hình trước mặt từ từ hiển thị một dòng chữ:

 

[Ding——Giá trị tình yêu +10]

 

"Hả?"

 

Tôi bối rối hỏi: "Điều này có nghĩa là gì?"

 

Hệ thống rất tức giận.

 

"Đồ ngốc!"

 

"Cô mắng hắn đến ngu rồi!"

 

Loading...