Chạm để tắt
Chạm để tắt

XUYÊN THÀNH NỮ CHÍNH TIỂU THUYẾT YANDERE - C2

Cập nhật lúc: 2024-08-03 07:58:43
Lượt xem: 1,048

2.

 

[Chúc mừng ký chủ, giá trị hắc hóa của Tạ Uyên đã tăng năm điểm. ]

 

Tôi vẫn đắm chìm trong ánh mắt nhẫn nại và đáng thương của Tạ Uyên.

 

Hệ thống vui vẻ thông báo tin vui vào tai tôi.

 

Tôi chợt tỉnh táo lại: [Chỉ có năm điểm.]

 

Còn lâu mới đến một trăm.

 

Hệ thống ngập ngừng nói:

 

[Nếu không phải vừa rồi giẫm phải hắn, độ hưng phấn tăng lên mười, cũng sẽ không tệ như vậy.]

 

[Còn có giá trị hưng phấn? ]

 

[Đúng vậy, những cảm xúc tiêu cực như giận dữ, buồn bã, ghen tị, có thể tăng giá trị hắc hóa, nhưng nếu bị cảm xúc tích cực vượt quá thì giá trị sẽ giảm xuống.]

 

[Tạ Uyên trong người có yếu tố bệnh kiều và nghiện đau đớn, nên cô phải làm nhục hắn về mặt tinh thần và chơi đùa với hắn cho đến khi hắn gục xuống cầu xin sự thương xót thì mới trực tiếp hắc hóa!]

 

Nghiện nỗi đau? Máu M à?

 

Chà, biến thái quá.

 

Tôi rất thích.

 

[Tôi biết phải làm thế nào rồi!] 

 

Một trống đánh mạnh*, tôi nói một cách tự tin.

 

* 一鼓作气:thành ngữ, đánh hồi trống đầu tiên để nâng cao lòng dũng cảm, sau này trở thành phép ẩn dụ cho việc hoàn thành mọi việc ngay lập tức khi tràn đầy năng lượng.

 

[Làm thế nào?]

 

Tôi cười khúc khích, định giữ bí mật.

 

 

3.

 

Sau khi để Tạ Uyên đói bụng một ngày.

 

Đêm khuya, tôi đến chuồng chó nơi nhốt hắn.

 

Ánh sáng mờ ảo, Tạ Uyên ngồi trong góc nhắm mắt ngủ thiếp đi.

 

Đường nét sườn mặt ẩn sâu, chỉ cần nhìn vào là thấy thích mắt.

 

Tôi mở cửa, gọi hắn: "Tạ Uyên, dậy ăn cơm đi."

 

Bên trong không có tiếng động.

 

Tôi đến gần kéo người dậy, Tạ Uyên đột nhiên lảo đảo, ngã vào lòng tôi.

 

Cơ n.g.ự.c rắn chắc đụng vào tôi, khiến tôi sung sướng.

 

“Tại sao bây giờ em mới đến?”

 

Ánh mắt của Tạ Uyên tràn đầy oán hận.

 

Tôi sửng sốt, sợ giá trị hưng phấn của hắn tăng lên, vội đẩy người ra.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/xuyen-thanh-nu-chinh-tieu-thuyet-yandere/c2.html.]

"Ôm cái gì mà ôm? Đây là cái giá khác."

 

Khóe môi hắn mím lại, tôi nhắm mắt làm ngơ: 

 

"Có một cơ hội để anh có thể ra ngoài, có muốn hay không?"

 

"Cái gì?" Có vẻ như hắn không mong chờ lắm.

 

Tôi nhướng mày: "Làm ấm giường cho tôi."

 

 

Tôi đưa Tạ Uyên ra khỏi chuồng chó, mang về phòng của mình.

 

Suốt đường đi hắn cực kỳ im lặng, tôi ra hiệu ý bảo hắn ngồi lên giường.

 

Hắn cau mày, có phần miễn cưỡng.

 

Đúng vậy.

 

Trước khi phá sản, hắn là thiên chi kiêu tử, cao cao tại thượng, kiêu căng khó thuần.

 

Vô số phụ nữ theo đuổi, muốn lên giường cùng hắn.

 

Quan trọng là hắn còn có bệnh sạch sẽ!

 

“Quên thân phận của mình rồi? Vẫn còn coi mình là đại thiếu gia trước kia à?”

 

Tôi tròn mắt, sung sướng mắng hắn.

 

"Nhớ kỹ, bây giờ anh là chó của tôi, ngồi xuống cởi quần đi."

 

"Dang rộng chân ra."

 

Tôi ném hộp thuốc cho hắn, "Tôi muốn nhìn anh bôi thuốc."

 

Chân Tạ Uyên bắt đầu bị thương từ hôm qua.

 

Vết m.á.u trên quần tây đã khô, mùi m.á.u tanh đọng lại quanh quẩn trên chóp mũi nồng nặc.

 

Hắn thậm chí còn không để ý tới.

 

Hệ thống không nói nên lời: [Có thể ngừng suy nghĩ về những điều không thể chấp nhận được không?]

 

[Tôi nghĩ cái gì? ] Tôi nghiêm túc.

 

[Khuôn mặt vàng vọt, còn tưởng là do hoàng hôn.]

 

Tôi: […]

 

Tôi là một công dân tốt chỉ nghĩ đến việc kiếm tiền!

 

Chỉ khi Tạ Uyên cảm thấy xấu hổ và tức giận thì mới có cơ hội tăng giá trị hắc hóa.

 

Tạ Uyên không có động tĩnh gì, trên khuôn mặt lạnh lùng và cấm dục hiện lên một vệt đỏ nhạt, trông như đang ngượng ngùng.

 

Vì thế tôi uy hiếp: "Nếu anh không cởi ra, tôi sẽ giúp anh."

 

Tôi cứ tưởng hắn sẽ càng ghê tởm hơn.

 

Nhưng Tạ Uyên lại đứng dậy, ngoan ngoãn đứng trước mặt tôi: "Được."

 

 

Bạn đang đọc truyện của nhà Cam edit. Chúc bae đọc truyện zui zẻ nhaaa 🍊.

 

Loading...