Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Thành Cố Gái Khắc Chồng Ở Thập Niên 70 - Chương 22: Lừa người

Cập nhật lúc: 2024-09-21 23:40:25
Lượt xem: 0

Trần Niên Niên vểnh tai nghe ngóng, tiếng lá cây khô bị người giẫm lên kêu xào xạc, tiếng bước chân càng ngày càng gần.

May mà Trần tai Thiên Hoằng tốt, phản ứng nhanh, hai người lại chui vào trong sơn động.

 

Ánh nắng nho nhỏ xuyên qua dây leo chiếu vào trong sơn động, không gian mờ mờ ảo ảo không tối tăm mù mịt nhưng bọn họ vẫn sợ.

Hai người ngồi xổm ở cửa động, họ vừa cố gắng che giấu bản thân vừa quan sát tình huống bên ngoài.

Lúc thấy rõ mặt người mới đến, Trần Thiên Hoằng kinh ngạc nói nhỏ: “Cô ấy lên núi làm gì?”

Trần Niên Niên nói hàm xúc: “Có lẽ giống chúng ta.”

Người mới đến là con gái của Trần mặt rỗ – Trần Xảo Vân.

Lúc đi làm Trần Niên Niên cũng nghe mấy người phụ nữ nói chuyện phiếm về Trần Xảo Vân nhưng đây là lần đầu tiên cô đối mặt với nữ chính trong quyển sách kia.

Trần Xảo Vân nhỏ hơn Trần Niên Niên 2 tuổi, năm nay cô 18 tuổi và cũng đến tuổi nói chuyện cưới xin.

Nhưng đến tận bây giờ người đến nhà làm mai cũng không nhiều bởi vì bố cô là còn đáng ghét hơn Trần Quý Tài nhiều.

Sau khi mẹ Trần Xảo Vân sinh cô, thân thể không được tốt lắm. Sau đó Trần mặt rỗ (Trần Ma Tử) không làm việc đàng hoàng, ông còn thường xuyên đánh bà, dưới sự tra tấn này, mẹ Trần Xảo Vân uống thuốc trừ sâu tự tử, trước khi c.h.ế.t trên người vẫn còn đầy vết thương mới.

Chuyện trong nhà ở nông thôn không phải bí mật gì, mười dặm tám thôi đều biết Trần Ma Tử làm chuyện thiếu đạo đức với vợ mình nên không có người bình thường nào muốn để con mình phải chịu tội cả.

Ông chỉ có một người con gái là Trần Xảo Vân, tương lai ai cưới Trần Xảo Vân nhất định phải chăm sóc ông bố vợ này. Ai lại nguyện ý dây dưa với tên lưu manh này chứ.

Có thể trở thành nhân vật chính của tiểu thuyết ngoại trừ gương mặt xinh đẹp, tính cách cũng phải cứng cáp hơn người bình thường, Trần Xảo Vân sống trong tình cảnh này nhưng không hối hận, cô còn cố gắng cải biến số phận của mình, cô vừa nghĩ biện pháp kiếm tiền vừa nói chuyện yêu đương với thanh niên trí thức ở trong huyện.

Sau khi khôi phục kỳ thi đại học, nam thanh niên trí thức kia quay về thành phố, mấy cô gái trong thôn đều chê cười Trần Xảo Vân xôi hỏng bỏng không. Mọi người cứ nghĩ mọi chuyện xong rồi, ai ngờ người thanh niên trí thức kia lại lái xe con về thôn nở mày nở mặt cưới cô vào cửa.

Tình yêu và sự nghiệp của Trần Xảo Vân đều tươi sáng, cô trở thành người chiến thắng giỏi nhất.

Trần Niên Niên nhớ lại nội dung trong sách, đây là lúc Trần Xảo Vân lên núi tìm thấy bảo bối.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/xuyen-thanh-co-gai-khac-chong-o-thap-nien-70/chuong-22-lua-nguoi.html.]

Khác hẳn với việc Trần Niên Niên cố ý lên núi tìm dược liệu, lần này Trần Xảo Vân chỉ đến nhặt củi mà thôi, nhưng trong lúc vô tình cô lại tìm thấy 5 cây nấm linh chi, 5 cây nấm này cũng trở thành số tiền đầu tiên cô kiếm được.

Bây giờ trong thôn không chặt cây đốn cây như thời của Trần Niên Niên, các thôn dân chỉ đi thu hoạch các loại cây trồng theo sắp xếp của đại đội, thỉnh thoảng có người đi lên núi nhặt cành cây khô hoặc cây dây gai, đôi khi không tìm được đồ tốt thì họ nhổ cỏ trong ruộng mang về nhà dùng. Do đó Trần Xảo Vân mới dám đi lên núi vào thời điểm này.

Nhìn Trần Xảo Vân rời đi, Trần Thiên Hoằng nói: “Giống chúng ta? Cô ấy cũng tìm dược liệu sao?”

Trong mắt Trần Thiên Hoằng, đầu cơ trục lợi là chuyện không cần mạng, hắn cứ nghĩ thôn dân trong thôn Trần Gia Loan không làm loại chuyện này nhưng bây giờ thấy một cô gái yếu đuối như Trần Xảo Vân mà dám đi vào đây, tâm tình của Trần Thiên Hoằng trở nên vi diệu.

 Kể từ khi biết bố muốn gả Trần Niên Niên cho Trần Ma Tử, Trần Thiên Hoằng cực kỳ ghét ông ta, Trần Xảo Vân là con gái của ông ta, Trần Thiên Hoằng cũng không thích cô.

Nếu ngày nào đó Trần Xảo Vân trở nên giàu có, Trần Ma Tử càng nghênh ngang huênh hoang ở trong thôn, nói không chừng bố hắn vì muốn nịnh bợ Trần Ma Tử mà gả Trần Niên Niên cho ông ta.

Một mình đi vào núi, Trần Xảo Vân hơi sợ nhưng trong nhà chỉ còn cô và Trần Ma Tử, bình thường Trần Ma Tử còn bỏ bê công việc tập thể huống chi là mấy việc vặt trong nhà.

Thật ra Trần Xảo Vân không đi làm thì trong nhà vẫn có lương thực để ăn, nhưng cô đã đến tuổi làm mai rồi mà trong nhà lại có người bố như kia nên không có mấy người dám cưới cô. Nếu cô không tạo danh tiếng tốt trước mặt mọi người thì lúc nào cô mới gả đi được đây.

Mấy ngày trước đó cô nghe Trần Ma Tử lải nhải nói qua một thời gian nữa ông sẽ cưới Trần Niên Niên, lúc đấy cô còn không tin nhưng về sau Trần Quý Tài chạy đến tận nhà bàn bạc chuyện cưới xin với Trần Ma Tử, cô mới biết việc này là thật.

Chuyện này làm Trần Xảo Vân cực kỳ vui, Trần Niên Niên khắc chồng, Trần Ma Tử khắc vợ, số mệnh hai người cứng rắn ở cùng nhau ngược lại phù hợp. Mà Trần Niên Niên cũng là người chịu khó, chờ cô ấy gả đến, công việc trong nhà tự nhiên đẩy lên người cô ấy, việc kết hôn này nghĩ thế nào cũng thấy nhà cô có lợi.

Ôi không biết bao giờ Trần Niên Niên mới gả tới.

Trần Xảo Vân nhìn bàn tay bị dây gai đ.â.m đau đớn, cô cảm thấy rất buồn phiền.

 Trong rừng âm u, thỉnh thoảng có vài tiếng chim kêu, Trần Xảo Vân vừa nhặt củi vừa tăng thêm lòng can đảm cho bản thân.

Nhặt rồi lại nhặt, đột nhiên cô cảm thấy có gì đó không thích hợp, sao trong rừng lại xuất hiện nhiều hố to kỳ quái như vậy?

Lúc bắt đầu mấy cái hố còn được lá cây khô che kín nên cô không phát hiện ra, nhưng lúc này giẫm phải mấy cái hố làm cô hơi lo lắng, không phải trong rừng có dã thú chứ?

Trần Xảo Vân vừa nghĩ đến điều này liền sợ run người.

Lúc trước chân của Trần Thiên Hoằng – anh của Trần Niên Niên bị thương là do lợn rừng cắn ở ngay trong ngọn núi này, một người đang mạnh mẽ cường tráng đột nhiên biến thành người thọt, nếu cô cũng gặp phải dã thú thì làm thế nào?

Tư mình bổ não dọa bản thân sợ run người, Trần Xảo Vân cảm thấy nguy hiểm ở khắp mọi nơi trong cánh rừng này.

“À hú…”

Loading...