Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Thành Cố Gái Khắc Chồng Ở Thập Niên 70 - Chương 12: Đại hội phê bình

Cập nhật lúc: 2024-09-21 23:35:54
Lượt xem: 0

Bị Trần Phú Quốc xử phạt rồi trừ tiền công không nói, Trần Quý Tài còn bị đám dân quân nhìn chằm chằm không thể nghỉ ngơi, ông vừa tức vừa mệt.

Lúc tan làm trở về thấy trên bàn xuất hiện một đĩa rau dại, cuối cùng cơn giận này cũng tìm thấy chỗ xả.

Đồ đàn bà phá của Tôn Tuệ Phương biết rõ mùi rau nhĩ căn tanh hôi không ăn được còn cho nhiều gia vị như vậy, đây không phải lãng phí thì là cái gì, không biết ông ăn phải cái nấm mốc nào mà cưới phải người đàn bà ngu ngốc không biết quản việc nhà như thế.

Trần Quý Tài không biết tốt xấu mắng Tôn Tuệ Phương một trận làm bà cực kỳ tủi thân.

Bà gắp một miếng rau nhĩ căn đưa đến bên miệng Trần Quý Tài: “Cho thêm gia vị không thối nữa, ông ăn thử đi!”

Trần Quý Tài đẩy tay bà ra: “Ông mày không thèm ăn đồ chó má này, tôi nói cho bà biết, bà làm đồ chơi này thì hôm nay bà phải ăn hết chỗ này cho tôi, không ăn hết không được ăn món khác.”

Sức lực của Trần Quý Tài rất mạnh, tay của Tôn Tuệ Phương lập tức đỏ lên.

Trần Niên Niên há miệng muốn nói hai câu nhưng Tôn Tuệ Phương lại dùng ánh mắt ngăn cô lại.

Một người bị mắng vẫn tốt là hai người bị mắng, nếu Trần Niên Niên nói thêm một câu, không biết Trần Quý Tài còn mắng đến lúc nào nữa.

Trần Niên Niên hiểu ý của bà, trong lòng cô càng ghét Trần Quý Tài.

Tuy nói cô mượn thân phận của nguyên chủ để sống ở đây nhưng những người trong nhà này đối với cô chỉ là người xa lạ, mà người xa lạ còn có ý đồ xấu với cô, cô không cần phải mềm yếu tha thứ nữa.

Trần Niên Niên suy nghĩ biện pháp trừng trị Trần Quý Tài.

Nhưng cô không ngờ cơ hội này lại tới nhanh như vậy.

Bên trong tiếng vo ve, bỗng nhiên có hai tiếng chim kêu trong trẻo vang vọng rất lâu trong hành lang. Lá bùa mang mệnh hỏa thoát ra ngoài, ở bên trong tiếng chim kêu dài dằng dặc, cái cổ xuất hiện đầu tiên rồi đến hai cái cánh màu vàng chói.

Bởi vì chưa thăm dò được tình hình hiện tại, mấy ngày nay Trần Niên Niên đều thành thật làm việc ở trong ruộng.

Đến ban đêm, cô nằm ở trên giường suy nghĩ chuyện buôn bán, mặc kệ rau nhĩ căn có bán được hay không, cô phải tìm thời gian lên huyện xem xét và tìm hiểu tình hình thịt trường bây giờ thế nào.

Nhưng nếu cô không đi làm việc, Trần Quý Tài sẽ không chịu đâu.

Nhắc tới cũng lạ, thường ngày Trần Quý Tài ngủ say ngáy như sấm ở sát vách nhưng đêm nay lại không có tiếng động gì, chẳng lẽ ông chưa ngủ?

Vừa nghĩ đến đây, trong sân truyền đến tiếng bước chân nhỏ nhẹ, Trần Niên Niên vểnh tai nghe ngóng, đột nhiên tiếng bước chân kia biến mất, đúng lúc cô cho rằng mình nghe nhầm, tiếng trèo tường xột xoạt lại truyền đến.

Lần này Trần Niên Niên dám khẳng định trong nhà mình có người đang làm chuyện xấu.

Cô lập tức ngồi dậy mặc áo khoác rồi nhìn qua khe cửa, cô vừa xem liền thế một cảnh kinh khủng. Có người đang bò lên tường nhà mình.

Đối với người bản thân cực kỳ chán ghét, Trần Niên Niên nhớ rất rõ, chỉ cần một bóng lưng cô cũng nhận ra được.

Lúc nghe thấy âm thanh cô liền suy nghĩ, trong nhà đã nghèo như vậy, ngoại trừ máy con gà bên ngoài sân thì không có gì đáng giá để người khác nhớ kỹ.

Hơn nữa Trần Quý Tài là tên lưu manh, nếu trộm đồ trong nhà ông mà bị ông bắt được thì không c.h.ế.t cũng phải lột da.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/xuyen-thanh-co-gai-khac-chong-o-thap-nien-70/chuong-12-dai-hoi-phe-binh.html.]

Kết quả không phải trộm vào nhà mà là Trần Quý Tài đêm hôm không thành thật.

Nhà sát vách là nhà Trần An Bang, không biết Trần Quý Tài lén lút trèo vào nhà người ta làm gì.

Trần Quý Tài lén lén lút lút nhìn xung quanh, ông thấy xung quanh yên tĩnh không có ai thì dùng sức giẫm lên tảng đá dưới chân rồi nhảy lên tường, hai tay bám chặt vào đầu tường trèo lên.

Lúc bò lên đến đầu tường ông thở phào một hơn, còn chưa kịp cao hứng thì cái gáy ăn ngay một gậy, ông đau đớn kêu to rồi ngã thằng vào trong sân nhà Trần An Bang.

Trần Niên Niên vứt cây gậy gỗ đi rồi căng cuống họng hô to: “Mọi người mau tới đây, nhà tôi có trộm, mau tới bắt trộm…”

Trần Thiên Hoằng và Trần Thiên Lộc vội vàng chạy từ trong phòng ra, một người cầm cuốc một người cầm đòn gánh rất có khí thế.

Trần Thiên Lộc nhổ nước bọt xuống đất mắng to: “Trần Niên Niên, trộm ở đâu? Để ông đây xem tên chó c.h.ế.t nào không biết xấu hổ trộm đồ nhà chúng ta?”

Tôn Tuệ Phương đi chậm chạp đến, hai tay bà nắm chặt vạt áo nói: “Niên Niên, có phải con nhìn nhầm rồi không?”

Trần Niên Niên vội vàng lắc đầu, giọng nói run run: “Không nhìn nhầm, con tận mắt thấy tên trộm trèo từ tường nhà mình sang nhà Trần An Bang ở sát vách.”

Nghe thấy lời này, Trần Thiên Lộc bĩu môi nói: “Trèo vào nhà ông ta thì liên quan gì đến chúng ta, thật sự trộm được đồ trong nhà ông ta mới tốt đấy!”

Cả ngày làm việc mệt mỏi không đi nổi, đúng lúc ngủ say lại Trần Niên Niên hô to gọi nhỏ, hắn còn tưởng trong nhà có trộm, ai ngờ trộm ở bên nhà Trần An Bang, chuyện đó thì liên quan gì đến nhà hắn chứ.

Trần Thiên Lộc ngáp dài chuẩn bị quay về phòng, bỗng nhiên Trần Thiên Hoằng hỏi: “Mẹ, bố đâu rồi?”

Tôn Tuệ Phương ngủ say nên đến chậm, bà cứ tưởng Trần Quý Tài ra trước rồi, lúc này bà mới nhận ra sự việc không giống như suy đoán của bà lắm.

“Mẹ… Mẹ cũng không biết…”

Lời này vừa nói ra, mấy người ở đây đều quay ra nhìn nhau, ngay cả Trần Thiên Lộc ngu ngốc cũng mơ hồ cảm thấy sự việc không thích hợp.

“Niên Niên, vừa rồi em nói em thấy tên trộm trèo từ nhà chúng ta sang đúng không?” Trần Thiên Hoằng hỏi tiếp.

Trần Niên Niên gật đầu, cô sợ hãi nói: “Vừa rồi em đang định đi vệ sinh thì nghe thấy tiếng động ở ngoài sân nhà chúng ta, em vừa ra xem thì thấy một bóng đen nhảy vào nhà Trần An Bang.”

Cô nói xong còn tỏ ra sợ hãi vỗ n.g.ự.c mình: “Thật sự làm em sợ gần chết.:

Vừa dứt lời, nhà sát vách liền truyền đến tiếng kêu thảm thiết giống như con lợn bị làm thịt.

Ba mẹ con Tôn Tuệ Phương rất quen thuộc với tiếng kêu thảm thiết này, không phải Trần Quý Tài thì còn ai vào đây nữa.

Lúc đầu Trần Thiên Lộc không quan tâm đến chuyện này nhưng bây giờ lại vội vàng ném đòn gánh đi rồi chạy sang nhà Trần An Bang, Tôn Tuệ Phương và Trần Niên Niên cũng chạy theo sát phía sau.

Trên mặt ba người đều hiện lên vẻ lo lắng.

Trần Niên Niên cũng vội vàng, cô vội đi xem náo nhiệt.

 

Loading...