Chạm để tắt
Chạm để tắt

Xuyên sách, ta trở thành chính thất đanh đá của phản diện - Chương 775

Cập nhật lúc: 2024-08-05 20:35:08
Lượt xem: 69

Chu Cảnh Sâm không yên tâm người ngoài, chỉ có thể giao nhiệm vụ này cho A Cửu. Vả lại, A Cửu cũng như Chu Cảnh Sâm, lâu không gặp Diệp Gia, càng lâu rồi chưa gặp Diệp Tứ muội và tụi nhỏ. Lần này để A Cửu về coi như là một công đôi việc.

Ngày về, A Cửu lời ít ý nhiêu nói rõ tình hình ở Yến Kinh và tính toán của Chu Cảnh Sâm cho Diệp Gia nghe. Diệp Giai không trả lời ngay mà chỉ bảo hắn ta về nghỉ ngơi, từ từ hẳn bàn.

Trở về đón người tất nhiên cũng không vội nhất thời, ít nhất cũng phải mất nửa năm. A Cửu đương nhiên đồng ý. Hắn ta thậm chí không màng ăn uống, dàn xếp ổn thỏa tùy tùng bên người. Trở lại Chu gia, vừa vào cửa đã khiêng Diệp tứ muội nhận được tin tức chạy tới, gấp gáp trở về tiểu viện của mình.

"ối!" Hai chân Diệp Tứ muội thình lình bay lên không, bị dọa giật mình.

Chờ ngửi thấy hơi thở quen thuộc trên người A Cửu, nàng ấy mới ôm n.g.ự.c thở hổn hển. Nghĩ đi nghĩ lại, vẫn cười giơ tay đập hắn ta một cái.

"Ta về rồi." Lâu lắm rồi A Cửu không gặp Diệp Tứ muội, nhớ điên người.

"Về phòng nàng nhớ chiều ta."

Diệp Tứ muội bị câu nói của hắn ta làm đỏ mặt.

Rướn đầu nhìn trái nhìn phải, thấy dưới hành lang không có ai thì nhỏ giọng mắng hắn ta vài câu. Nghe hắn ta thẳng mồm trêu chọc thì không nhịn được vùi mặt vào lòng hắn, thẹn thùng đến độ không dám nhìn mặt ai.

Khoảng sân nhỏ nằm cạnh sân chính, cách đó không xa. A Cửu khiêng Diệp Tứ muội sải bước xuyên qua vườn hoa, bước vào sân. Trong sân, Tiểu Thất Tiểu Bát và hai huynh đệ Tôn Tuấn, bốn đứa trẻ không cùng tuổi đang tụ lại giữa đình chơi đắp người tuyết.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/xuyen-sach-ta-tro-thanh-chinh-that-danh-da-cua-phan-dien/chuong-775.html.]

Trời lạnh nên mặc cũng dày, trông chả khác gì đống đất. Tường cao quanh sân chắn gió nên không quá lạnh. Bên cạnh là bà v.ú Diệp Gia chuyên tìm cho Diệp Tứ muội để chăm sóc đám trẻ. Bà v.ú vừa ngẩng đầu nhìn thấy chủ tử nhà mình bị một nam tử dị tộc bế vào thì hoảng sợ. Đợi đến khi nhìn rõ mặt mày A Cửu, bà lập tức nuốt xuống tiếng thét chói tai.

Dọc đường, hai người còn chưa kịp nói thêm hai câu, Diệp Tứ muội đã bị hắn ta ôm vào phòng trong.

Tiểu Thất Tiểu Bát quay đầu thấy một nam nhân cao lớn ôm mẹ vào nhà thì sợ tới mức ném cục tuyết trong tay. Bắp chân thô ngắn tập tenh đuổi theo. Vừa theo vừa gao khóc. Bà v.ú dù không nhận ra A Cửu, nhưng nhìn mặt mày A Cửu không khác Tiểu Bát, trong lòng lập tức đoán ra thân phận người này, bèn đi lên ngăn đứa bé lại.

"A nương, a nương...' Đám trẻ bị người ngăn lại thì khóc to hơn.

"Tiểu thiếu gia, tiểu thiếu gia, đừng quấy rối!" Bà v.ú cực có ánh mắt giữ lại. Mỗi tay ôm một đứa, không cho chúng chạy sang. Tiểu Thất Tiểu Bát càng không ngừng quay đạp, miệng còn không quên kêu to: "Nương, tên xấu xa kia bắt mẹ con!"

Diệp Tứ muội chỉ cảm thấy mặt càng ngày càng nóng, ước gì được ngộp c.h.ế.t trên lưng A Cửu.

Cánh cửa đóng sầm, chốt lại với một tiếng cách. Suốt cả chiều, A Cửu và Diệp Tứ muội đều không ra khỏi phòng.

Mọi người đều biết chuyện gì đang xảy ra ở cái sân nhỏ này. Diệp Gia tranh thủ thời gian để chuẩn bị bữa tối. Hai vợ chồng Diệp tứ muội A Cửu gần một năm không gặp, tiểu biệt thắng tân hôn*, có lẽ còn lâu mới ra. Dư thị thấy trời khá đẹp nên cố ý gọi bà v.ú đón Tiểu Thất Tiểu Bát tới. Tiểu Thất Tiểu Bát chơi một hồi liền quên mẹ, được Diệp Gia giữ lại, ban đêm ngủ luôn ở chỗ Diệp Gia.

(*) Tiểu biệt thắng tân hôn (小别胜新婚) : Vợ chồng son nếu vì công tác hoặc là có chút chuyện mà phải xa nhau vài ngày, tới lúc gặp lại, tình cảm càng thêm ngọt ngào (Gặp lại nhau sau một thời gian xa cách, cảm giác tựa như mới kết hôn).

Không nói đến lần lộ diện tiếp theo của A Cửu đã là buổi chiều ngày hôm sau, vừa tới đã nói chuyện Chu Cảnh Sâm muốn đón cả nhà đi Yến Kinh. Diệp Gia ngược lại rơi vào tình thế tiến thoái lưỡng nan.

Loading...