Chạm để tắt
Chạm để tắt

Xuyên sách, ta trở thành chính thất đanh đá của phản diện - Chương 769

Cập nhật lúc: 2024-08-05 20:33:32
Lượt xem: 97

Diệp Gia dừng bước, quay đầu nhìn ông ta.

"... Gần đây người Ô Hoàn đánh lén Bắc Đình, là ngươi trấn thủ trấn Toái Diệp sao?"

Diệp Gia nhìn ông ta, gật đầu: "Là ta."

"Lô cốt ở trấn Lý Bắc là do ngươi tu sửa sao?”

'Làta.

Nguyên Dương thở ra một hơi: "Thế tử phi nương nương, nếu ta nói, Dương Thành Cương c.h.ế.t là gieo gió gặt bão, ta căn bản không có ý định báo thù. Thật ra là có người lấy tính mạng cả nhà ta uy h.i.ế.p ta g.i.ế.c ngươi, ngươi tin không?”

Diệp Gia không khỏi ngẩn ra, Ba Trát Đồ đã hét lớn: "Ngươi nói cái gì?!"

Dương Thành Liệt lại không nói gì.

"Dương Thành Liệt, ngươi vừa nói cái gì?”

Dương Thành Liệt lại cúi đầu dựa vào tường.

"Dương Thành Liệt."

Nguyên Dương thở ra một hơi, bỗng cười một tiếng, chậm rãi nói: 'Nương nương, ngươi mặc dù xuất thân hương dã nhưng có tài kinh thế. Tiếc là trên đời này luôn có một số người tự cho mình là siêu phàm. Tự cho mình xuất thân cao quý, muốn gì làm nấy, phải cẩn thận người ở bên cạnh đấy..."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/xuyen-sach-ta-tro-thanh-chinh-that-danh-da-cua-phan-dien/chuong-769.html.]

Những gì Dương Thành Liệt nói thật kỳ lạ, sắc mặt của mọi người ở đây lập tức thay đổi.

Diệp Gia nhíu mày, tuy nói người sắp c.h.ế.t thường nói thật, nàng lại không mấy tin Dương Thành Liệt.

Đâu tiên, người Dương gia trước đó quỳ gối trước cửa Chu gia thỉnh tội, bây giờ một đại gia đình kia đang ở trong tay nàng, căn bản không bị người quản thúc. Thứ hai, người có thể uy h.i.ế.p Dương Thành Liệt quả thật không nhiều, cho dù Chu Cảnh Sâm thôi chức quan của Nguyên Dương, uy vọng trong quân của ông ta vẫn còn. Nhưng như vậy cũng không thể chắc chắn những gì Dương Thành Liệt nói đều là giả dối, trừ phi Dương Thành Liệt từ lâu đã đầu hàng triều đình, nếu không đối phó với người Chu gia, ông ta chỉ bị thiệt mà chẳng nhận về ích lợi gì. Ba là Chu Cảnh Sâm thiết lập các trạm kiểm soát nghiêm ngặt ở khắp nơi, người của Ba Trát Đồ giới nghiêm trấn Đông Hương, người bên ngoài căn bản không thể lẻn vào Đông hương trấn. Trừ phi có người cho qua, bằng không không bao giờ có chuyện im hơi lặng tiếng mà mò đến ngoài sân Chu gia. Nhưng chân tướng cụ thể thế nào, phải âm thâm điều tra mới được.

"Ba Trát Đồ, tạm nhốt hắn ở chỗ ngươi, trông coi kỹ vào." Xung quanh nàng nhất định có sơ hở.

Diệp Gia không ở địa lao quá lâu, hỏi rồi đi ngay.

Bazaar đồng ý, Diệp Gia rời khỏi nơi đóng quân.

Điều tra vụ việc này không hề dễ dàng. Thời xưa giao thông bất tiện, nhất là ở vùng Tây Bắc lạnh lão. Vừa đến ngày tuyết lớn, di chuyển bằng xe ngựa cũng khó khăn khôn kể, trao đổi thư từ cũng phải mất mấy tháng. Tin tức không linh thông. Đám người Chu Cảnh Sâm lúc này không ở Bắc Đình nên Diệp Gia không tiếp cận nội bộ quân doanh được.

Sau khi hồi phủ, Diệp Giai sai người đưa cả nhà Dương gia đến Chu gia.

Lão phu thê Dương gia từ lâu đã không còn dáng vẻ giàu có như hồi mới gặp lão thái gia Quan gia. Trong nhà đột ngột mất đi hai trụ cột, đè sập cái gia đình này. Dương lão gia tử quỳ trên đất, nước mắt lăn dài, không cần Diệp Gia hỏi, họ tự giác kể hết mọi chuyện.

Khoảng ba tháng trước, quả thật có người tới Dương gia.

Người này tự xưng là quý nhân đến từ Yên Kinh, thân phận tôn quý, bí mật đến Yên Kinh điều tra vụ án phản tặc. Lớn tiếng khiển trách Dương Thành Liệt là mệnh quan triều đình, lẽ ra phải hành động theo ý chỉ của triều đình, sao có thể làm đồng lõa của phản tặc? Sau khi lấy uy thế đe dọa người Dương gia, hắn ta tuyên bố chỉ cân Dương Thành Liệt hối cải sửa sai, âm thâm bắt giữ gia quyến Chu gia làm con tin, triều đình lập tức xí xóa mọi sai lâm ngày xưa của ông ta. Lúc đó Dương Thành Liệt không có ở nhà, những người khác của Dương gia sao biết được tình hình hiện tại như thế nào? Lập tức bị dọa.

Con trai của Dương Thành Cương là Dương Dũng tự ý tiếp nhận mật chỉ, cũng âm thầm tiếp xúc với bộ hạ cũ của Tô Lặc Đồ. Cùng đám người Lâm Chi Lan lén mượn danh Dương Thành Liệt thu nạp người cũ của Tô Lặc Đồ.

Loading...