Chạm để tắt
Chạm để tắt

Xuyên sách, ta trở thành chính thất đanh đá của phản diện - Chương 724

Cập nhật lúc: 2024-08-04 23:09:34
Lượt xem: 57

Bởi vì tâm quan trọng của việc sửa chữa tường thành, Chu Cảnh Sâm đã cho Triệu Vĩ Thanh một phương thức liên lạc đặc biệt. Vì thế thư của Triệu Vĩ Thanh đến trước thư của Diệp Gia.

Chu Cảnh Sâm cau mày sau khi nhận được lá thư. Phải nói rằng Triệu Vĩ Thanh khá có tài về văn thư.

Tuy nhiên, Chu Cảnh Sâm không tin tưởng Triệu Vĩ Thanh ngay, mà chỉ ngạc nhiên vì sao Tôn Ngọc Sơn lại làm như vậy.

Trên đường trở về, những người khác nhanh chóng đi thẳng đến nhà họ Chu ở trấn Đông Hương. Kết quả là khi trở về nhà, hắn không nhìn thấy Diệp gia, nghe gia tộc Vu gia nói Diệp Gia đang ở trong thành phố có tường bao quanh của trấn Lí Bắc, cho nên lập tức chạy tới trấn Lí Bắc.

Diệp Gia đã dành cả ngày lẫn đêm để liên tục kiểm tra địa hình của tòa thành và sau đó hoàn thiện thiết kế của mình theo thời gian thực. Trong thời gian này, Diệp Gia cũng phải đảm nhiệm một số lượng lớn hoạt động công nghiệp dưới sự chỉ huy của mình. Những công việc kinh doanh từ cửa hàng, cánh đồng màu mỡ vẫn sẽ được thường xuyên giao đến cho nàng. Mặc dù các chủ cửa hàng cấp dưới có quyền tự do nhất định trong việc lựa chọn hình thức kinh doanh nhưng họ phải báo cáo tình hình tài chính và tình hình hoạt động cho Diệp Gia.

Một trong những vấn đề của năm nay là cày xuân, năm ngoái mảnh đất màu mỡ do nhà họ Dương hiến tặng và bị nhà họ Ngô tịch thu đều cần phải thu xếp.

Mấy chuyện này đều không thể trì hoãn, Diệp Gia bận rộn như con quay.

Thực ra, đợt rét thấu xương hiếm gặp năm ngoái đã mang lại cho Diệp Gia một cảm giác rất tôi tệ. Thời tiết khắc nghiệt luôn khiến con người có cảm giác như một thảm họa thiên nhiên. Diệp Gia không nhớ trong nguyên tác có hạn hán hay không, nhưng nếu trong chiến tranh xảy ra hạn hán, hàng triệu người sẽ thiệt mạng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/xuyen-sach-ta-tro-thanh-chinh-that-danh-da-cua-phan-dien/chuong-724.html.]

Nàng đã liên tục tích trữ lương thực và vật tư kể từ khi Chu Cảnh Sâm quyết định chinh phục phía đông và phía nam. Năm ngoái, một kho thóc được dùng để giúp đỡ người dân. Lương thực cứ hao dần khiến Diệp Gia có cảm giác cấp bách không thể xem thường, năm nay trông trọt, trong lòng nàng thích trồng nhiều loại cây chịu hạn hơn. Không có nhiều loại cây trông chịu hạn như cà tím, vừng, khoai lang, ngô và tiêu.

Diệp Gia cũng nắm giữ trong tay một vũ khí sắc bén. Chỉ có cô mới có hạt giống và phương pháp trông khoai lang, một loại thực phẩm ngoại lai. Khoai lang tình cờ thu được đã được trồng rộng rãi trong hai năm qua dưới sự canh tác của Trương Xương Lễ và những người khác, và năng suất hiện tại thật đáng kinh ngạc.

Người trên quyết định, người dưới không hiểu nhưng vẫn làm theo mệnh lệnh. Hạ nhân đang bận rộn trồng trọt, trong lúc chờ đợi câu trả lời của Chu Cảnh Sâm, Diệp Gia quyết định thành lập kho thóc ở An Tây. Tháng hai trôi qua rất nhanh, Chu Cảnh Sâm đến còn nhanh hơn cả thư trả lời của hắn.

Ngày Chu Cảnh Sâm đến tường thành, hắn bị Triệu Vĩ Thanh chặn lại trước doanh trại. Triệu Vĩ Thanh trong lòng như có lửa đốt, vừa nhìn thấy Chu Cảnh Sâm liền quỳ phịch xuống. Mỗi câu đều khẩn thiết, cầu xin Chu Cảnh Sâm đi tìm công lý cho mình.

Động tĩnh của hai người bên ngoài doanh trại không hề nhỏ, từng lời nói đều truyền vào trong lầu chính một cách rõ ràng. Tình cờ Diệp Gia đang ở trong lêu đọc thư, nghe thấy âm thanh, nàng ngưng việc đang làm và bước ra ngoài.

Màn lêu vừa mở ra, hai người ở ngoài màn nhìn sang.

Triệu Vĩ Thanh và Diệp Gia gặp nhau, hành vi khóc ra m.á.u của hắn ta đột nhiên dừng lại. Hắn ta ngơ ngác nhìn Diệp Gia từng bước một đi đến bên cạnh Chu Cảnh Sâm. Chu Cảnh Sâm nhìn thấy trên mặt nàng tỏa ra tia sáng, sau đó tự nhiên đưa tay vén tóc Diệp Gia ra sau tai: "Nàng đã bình phục chưa? Tại sao lại đến đây một mình?"

"Tu sửa tường thành, chàng đừng lo lắng." Diệp Gia liếc mắt nhìn Triệu Vĩ Thanh trên mặt đất, Triệu Vĩ Thanh lúc này sắc mặt tái nhợt: "Chang đã đọc thư ta viết chưa? Ta có chuyện muốn nói".

Loading...