Chạm để tắt
Chạm để tắt

Xuyên sách, ta trở thành chính thất đanh đá của phản diện - Chương 531

Cập nhật lúc: 2024-08-01 22:19:39
Lượt xem: 104

Chu Cảnh Sâm nhíu mày, chậm rãi nhếch miệng; "Trái lại là Tuân cảnh sâm nhíu mày, chậm rãi nhếch miệng: "Ngược lại là một bộ dạng vui vẻ, hòa thuận cùng nhau."

Dương Thành Liệt nghe thấy lời này thì cảm thấy khó hiểu, nhưng cũng không có để ý lắm. Ông ta khoát khoát tay, không hề che giấu sự chán ghét của mình đối với Triệu Xung một chút nào: "Nếu đã là mở tiệc vì ngươi và đám thuộc hạ của ngươi, thì mình ngươi dẫn theo các huynh đệ thuộc hạ đi thôi. Còn ta thì không cần, nói với tên họ Triệu kia là ta bỗng nhiên bị nhiễm phong hàn*, nên không hào hứng đến chỗ đông người."

*Cảm úm, ốm.

Nói xong, sai khiến một binh lính dẫn đường cho Chu Cảnh Sâm. Còn ông ta thì xoa bóp cái gáy của mình rồi tranh thủ rời đi trong bóng tối.

Chu Cảnh Sâm đưa mắt dõi theo hướng ông ta đi xa, cũng không đi đến phủ đệ của Triệu gia, mà trực tiếp đi đến dịch quán.

Trong lúc đó, người của Triệu Xung đã đến dịch quán mời người hai lần liên, Chu Cảnh Sâm đều lấy lý do đi đường xóc nảy nhiều ngày nên cần nghỉ ngơi dưỡng sức để từ chối. Triệu Xung đương nhiên tỏ ra thái độ hiểu ý, lập tức bày tỏ ngày mai mở thêm yến tiệc cũng là điều nên làm. Chu Cảnh Sâm không có từ chối, lúc này người Triệu gia mới thỏa mãn rời đi. Lúc thư tín trao vào tay Chu Cảnh Sâm đã là đêm khuya, Chu Cảnh Sâm nhìn thấy bên trên phong thư viết bốn chữ 'Tướng công đích thân mở", cảm thấy có hơi thụ sủng nhược kinh*.

*Được yêu thương mà cảm thấy sợ hãi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/xuyen-sach-ta-tro-thanh-chinh-that-danh-da-cua-phan-dien/chuong-531.html.]

Nói mới nhớ, tiểu nương tử này nhà hắn rất vô tình, ngày xưa mặc kệ hắn có đi đâu trở về thì cũng đều không thèm quan tâm. Vậy mà lúc này lại nhớ tới viết thư cho hắn. Đương nhiên Chu Cảnh Sâm cảm thấy vô cùng vui sướng.

Khóe miệng vô thức nhếch lên cao, nhưng sau khi mở thư ra đọc thì dần dần không thể cười nổi nữa.

Chu Cảnh Sâm đương nhiên biết đến nha phiến, đám thế gia đại tộc của Đại Yên coi thứ này như một dược liệu bổ dưỡng, số người lén lút dùng trộm thứ này cũng không phải là ít. Ở đời trước, Chu Cảnh Sâm tận mắt chứng kiến những người dùng thứ này nhiều và trong thời gian dài sẽ dẫn đến bị nghiện, bộ dáng so với xương khô thì còn xấu xí hơn. Hơn nữa những người ăn nhiều thứ này dẫn đến bị nghiện thì không còn cách nào cai được. Trong lòng Chu Cảnh Sâm cảm thấy kì lạ, nha phiến cao vô vùng đắt đỏ, hắn hoàn toàn không nghĩ tới thứ này lại có khả năng xuất hiện trong trấn Đông Hương.

Theo như ý tứ của Diệp Gia, thì thứ này cũng vừa mới xuất hiện không bao lâu. Tạm thời thì chỉ bị kẻ khác lạm dụng rắc thêm vào trong thức ăn thôi. Chu Cảnh Sâm suy tư một lát, viết một phong thư phản hồi cho Diệp Gia, đồng thời cũng gửi cho Quách Hoài một phong thư. Chuyện này để cho Quách Hoài đi điều tra thì sẽ dễ dàng hơn. Bên phía Diệp Gia sai người theo dõi chặt chẽ hai ba hôm, cuối cùng cũng điều tra được một vài thứ. Những vỏ cây anh túc này là người bên ngoài cung cấp cho cửa hàng thịt Lưu gia để sử dụng.

Người này cũng không phải ai khác xa lạ, chính là Ngô gia.

Bởi vì Ngô gia kinh doanh son phấn bột nước, nên cân cùng một lượng bột phấn hoa hồng rất lớn. Ngoại trừ hoa hồng ra, còn có riêng cánh đồng trồng rất nhiều các loại hoa khác cần thiết để làm thành son phấn. Bởi vì có một số loại hoa khác nhau bị hạn chế do môi trường sinh trưởng khác biệt, chỉ có thể nở rộ rực rỡ ở vùng có khí hậu thích hợp, kỳ thật thì dưới danh nghĩa của Ngô gia có rất nhiều cánh đồng hoa được đặt ở các nơi khác nhau. Phần lớn phân xưởng chế tác son phấn bột nước của Ngô gia không có mặt ở trấn Đông Hương.

Chuyện kinh doanh cần phải đi lại nhiều từ trời Nam sang đất Bắc, nên người Ngô gia đương nhiên sở hữu lượng kiến thức rộng rãi. Thứ đồ giống như anh túc này, Ngô gia chắc chắn cũng có hiểu biết khá sâu.

Loading...