Chạm để tắt
Chạm để tắt

Xuyên sách, ta trở thành chính thất đanh đá của phản diện - Chương 397

Cập nhật lúc: 2024-08-01 21:37:25
Lượt xem: 111

Lời này vừa thốt ra, bầu không khí lập tức trở nên căng thẳng.

A Cửu vốn đang đứng một bên nói chuyện, lúc này lại nhìn thấy chân mày Trình Phong đang dần dần nhíu lại. Ngày xưa hắn ta từng qua lại với Trình Phong, lúc đó cảm thấy tính tình của người này hào sảng, nhưng bây giờ lại không cảm thấy như vậy.

Vẻ mặt Chu Cảnh Sâm dần trở nên không vui, ánh mắt dần trở nên sắc bén. Ở cửa lớn Trình gia có một người vội vàng chạy tới, Trương quản sự vội vàng đưa tay kéo lấy và giữ chặt Trình Phong đang gây sự, túm cậu ta qua một bên. Sau đó Trương quản sự lập tức tới trước mặt Chu Cảnh Sâm cúi chào, giọng điệu khách khí: "Có lỗi quá, không biết Chu Ty mã tới đây. Để Ty mã phu nhân đợi lâu rồi, mời hai vị đi vào bên trong. Xin mời."

"Đi thôi." Diệp Gia đưa tay cầm lấy cổ tay Chu Cảnh Sâm, khẽ nói một câu: "Việc chính quan trọng hơn."

Lúc này Chu Cảnh Sâm rất ít khi tức giận lại mang trong lòng một dòng ác khí không miêu tả được, rất hiếm khi nào hắn bị một lời nói khiêu khích khó nghe chọc giận. Nhưng hắn không dây dưa, chỉ liếc nhìn Trình Phong một cái, đi theo Diệp Gia vào Trình gia.

Giá của xà bông thơm rất dễ thương lượng, nửa tháng này, người nhà Trương quản sự đã cầm về một vài sản phẩm bên Diệp Gia đưa tới về dùng. Nữ nhi của Trương quản sự đã dùng liên tục rồi khen lấy khen để, nói là cả người trắng lên không ít. Đương nhiên Trương quản sự đã ghi nhớ chuyện này trong lòng, bây giờ càng coi trọng món hàng mà Diệp Gia đưa tới hơn. Với quan hệ vì lợi ích của nhau, khi hai bên thương lượng giá cả cũng dễ dàng hơn nhiều.

Trương quản sự không hề giấu diếm, cũng nói rõ ràng tình huống mua bán xà bông thơm với bên Tây Vực cho Diệp Gia nghe rõ ràng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/xuyen-sach-ta-tro-thanh-chinh-that-danh-da-cua-phan-dien/chuong-397.html.]

Dù sao cũng là hợp tác, giá đặt ra càng cao thì tiền lời của bọn họ đương nhiên cũng càng cao hơn. Trương quản sự cũng hy vọng sản phẩm này có thể bán tốt và phát triển dài lâu, nên lân này ông đã đưa ra ý kiến.

"Dựa theo giá cả hàng hóa của Trình gia đưa trước đó, một cục xà bông này có giá ba lạng năm đồng là tốt nhất." Trương quản sự đã cân nhắc chuyện này vài ngày, suy nghĩ trong đầu cũng đã thay đổi vài lần. Nói ra lời này xong, thi thoảng ánh mắt ông sẽ hướng qua phía Chu Cảnh Sâm: "Đương nhiên, đây chỉ là bắt đầu. Nếu sau này bán tốt thì có thể tăng giá cả lên thêm nữa.”

Diệp Gia suy nghĩ một lát, cảm thấy khả năng này có thể. Nhưng mà trước khi lên tiếng nàng vẫn nhìn thoáng qua Chu Cảnh Sâm.

Chu Cảnh Sâm không hiểu biết về giá cả của thứ này nhiều, nhưng xét về quan hệ hợp tác hai bên, Trương quản sự thật sự không cần phải cố tình gài bẫy cản trở gì. Hơn nữa, A Cửu muốn đi cùng đến, có việc gì cũng không giấu được: "Vậy cứ đặt giá đó đi."

Mọi chuyện quyết định dễ dàng hơn, hai bên đều nhất trí hợp tác. Trương quản sự vừa nhìn thấy giá cả được quyết định xong, lập tức trở nên vui vẻ. Hiếm khi thấy Chu Cảnh Sâm tới đây, ông là chủ nên đương nhiên là phải khoản đãi người ta. Ngay lúc Trương quản sự đang muốn mời họ vào nhà thì đã nghe thấy có người bên nhà chính tới. Trình lão gia tử tự mình tới khoản đãi phu thê Chu Cảnh Sâm. A Cửu còn có chuyện muốn đến Diệp gia trang một chuyến, lập tức rời khỏi trước.

Chu Cảnh Sâm và Diệp Gia không tiện từ chối, đương nhiên là đi theo Trình lão gia tử đến nhà chính.

Bọn họ mới ngồi xuống, bỗng nhiên có một người vội vã chạy từ bên ngoài vào. Cơ thể người nọ phủ đây cơ bắp, cường tráng trông giống một tòa núi nhỏ. Diệp Gia còn chưa kịp phản ứng, Chu Cảnh Sâm ở bên cạnh vừa nhìn thấy người đó thì nụ cười đã trở nên lạnh lẽo.

Dư quang nơi khóe mắt Diệp Gia chú ý tới thay đổi trên mặt hắn, nàng tò mò nhìn qua.

Loading...