Chạm để tắt
Chạm để tắt

Xuyên sách, ta trở thành chính thất đanh đá của phản diện - Chương 310

Cập nhật lúc: 2024-08-01 21:09:37
Lượt xem: 175

Không vội vàng quyết định ra giá bao nhiêu, mà chỉ ra lệnh cho người đưa trà ngon lên.

Lông mày của ông giãn ra trong lúc nói chuyện, mặc dù ông không nói rõ ràng rằng ông muốn hợp tác cùng với Diệp Gia, nhưng rõ rệt thái độ của ông đã gần gũi hơn rất nhiêu. Ngẩng đầu lên nhìn canh giờ, đúng lúc đã đến giờ ăn trưa. Trương quản sự lịch sự mời Diệp Gia và A Cửu ngồi xuống, ông còn nói rằng nhà mình có một người đầu bếp nấu thịt dê rất giỏi, mời Diệp Gia ở lại và ăn thử món này vào buổi trưa.

"Canh giờ này không còn sớm nữa, đúng lúc đến giờ ăn trưa. Bà chủ Diệp cứ yên tâm, người mã phu ở ngoài của ngươi sẽ có người chăm sóc."

Mí mắt Diệp Gia khẽ cử động, biết chuyện hôm nay đã giải quyết xong, nên nàng cũng không cân vội vàng nữa.

Quả thật đầu bếp Trình gia nấu món thịt dê rất giỏi, thịt dê thơm ngon được hắn ta hầm đến mức mềm nhữn. Diệp Gia ăn không nhiều, nhưng A Cửu đã uống rất nhiều rượu với Trương quản sự. May mắn là Diệp Gia đã đưa A Cửu đến đây, nếu không Trương quản sự muốn uống rượu, nàng cũng không còn cách nào ứng phó được.

Trương quản sự thấy sắc mặt của A Cửu vẫn tỉnh táo sau khi uống nhiều rượu đến như vậy, thậm chí vẫn bình tĩnh. Lập tức liên tục khen ngợi hắn ta: "Anh chàng này không tệ nha, uống được rượu mà tính tình cũng tốt, là người làm việc lớn."

Tự nhiên Diệp Gia cũng mỉm cười, lễ thượng vãng lai khen ngợi chất lượng rượu của Trương quản sự.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/xuyen-sach-ta-tro-thanh-chinh-that-danh-da-cua-phan-dien/chuong-310.html.]

Sau khi uống rượu xong, Trương quản sự bày tỏ ý muốn hợp tác với Diệp Gia. Nếu như chỉ có sự khác biệt về hương liệu, thì có thể bán với giá thấp hơn. Chỉ cần có đủ hàng, bán ra ngoài là có thể kiếm được tiền. Trương quản sự nhìn bộ dáng không kiêu ngạo không nóng nảy của Diệp Gia, trong lòng cảm thấy tiếc nuối. Nghe nói nha đầu này còn bị Tiểu Nhị Gia nhìn trúng ở lúc trước, nhưng cuối cùng lại có duyên mà không có nợ rơi vào trong nhà của người khác.

"Bà chủ Diệp muốn hợp tác như thế nào?" Đương nhiên Trương quản sự muốn mua đứt hết tất cả. Chỉ cân mua hết tất cả của Diệp Gia, rồi bán nó với giá bao nhiêu ở Tây Vực cũng được. Nhưng làm ăn là chuyện lâu dài, nếu muốn hợp tác, thì phải thể hiện lên sự chân thành của mình.

Tất nhiên Diệp Gia muốn chọn nhận hoa hồng, việc mua đứt là khi nàng cần tiền gấp, hiện tại nàng đang nắm hai nghìn lượng bạc ở trong tay. Căn bản nàng không cần tiền nhanh chóng.

Trương quản sự vừa nhìn đã biết nàng muốn nhận hoa hồng. Nhưng tỷ lệ hoa hồng cần phải được thỏa thuận chỉ tiết. Tuy hàng hóa là do Diệp Gia cung cấp, nhưng các mặt hàng phải được vận chuyển đến Tây Vực thì mới có thể bán được. Mà chỉ có các vật phẩm không có cửa hàng và khách hàng cũng không thể bán được. Nói cách khác, các món hàng của Diệp Gia có thể bán được bao nhiêu, kiếm được bao nhiêu tiền, đều phụ thuộc vào thương dự và danh tiếng của hiệu buôn Trình gia ở Tây Vực.

Với sự tự tin này, tiền hoa hồng không thể nào thấp được. Trương quản sự suy nghĩ một lúc, rồi đưa ra tỷ lệ hoa hồng cho Diệp Gia là năm năm.

Mức phí này đối với Diệp Gia là không thể chấp nhận được. Hàng hóa đều do bên nàng sản xuất, đương nhiên chi phí cũng là do Diệp Gia chỉ trả. Nếu như tiền hoa hồng là năm năm, thì các chi phí chi tiêu ra thì Chu gia sẽ nhiều hơn so với Trình gia, dù cho xưởng của nàng nhỏ nhưng cũng không đủ khả năng để kinh doanh như vậy.

"Giá cả mà Trương quản sự đưa ra có vẻ hơi thấp." Diệp Gia đã chuẩn bị sẵn sàng rằng việc kinh doanh này sẽ đàm phán không dễ dàng, lúc này nàng không hề hoảng sợ: "Phương thức sản xuất xà phòng thơm thuộc về Chu gia của bọn ta, chi phí chi trả cũng thuộc về Chu gia của bọn ta. Trình gia của ngươi chỉ có việc vận chuyển một chuyến, lấy hàng của cửa hàng ta bán mà còn kiếm được nhiều lợi nhuận hơn gia đình ta nữa, vậy thì chuyện làm ăn của ta còn không bằng đưa cho nhà ngươi làm luôn."

Loading...