Chạm để tắt
Chạm để tắt

Xuyên sách, ta trở thành chính thất đanh đá của phản diện - Chương 115

Cập nhật lúc: 2024-07-29 21:50:16
Lượt xem: 237

Diệp Gia cười cười, lại hàn huyên hai câu với bà ấy. Bảo ông Tôn sớm về chăm sóc cháu trai rồi cùng Dư thị về nhà.

Trong sân, chó con đã có thể chạy nhanh. Nghe thấy động tĩnh thì lao ra, vừa thấy là Diệp Gia, chạy vòng quanh nàng còn không ngừng kêu ngao ngao. Sau đó uốn éo cái m.ô.n.g nhỏ, ròi xông về phía cổng giống như ống pháp. Diệp Gia đi theo con vật nhỏ qua mới phát hiện, bát ăn đã sớm trống không. Rõ ràng đã bỏ đồ ăn cả ngày cho Điểm Điểm, chó con lại không trụ được một ngày đã ăn hết sạch.

Điểm Điểm lớn rất nhanh, sau thời gian nửa tháng đã lớn lên một vòng. Bởi vì Diệp Gia không tiếc, cho ăn đều là đồ ngon. Chó canh cổng nhà khác đều ăn cơm thừa, Điểm Điểm lại được ăn canh thịt trộn cơm. Tất nhiên lớn nhanh.

"Điểm Điểm làm sao ăn được như thết" Con vật nhỏ là nhi tử cố ý mang về bảo vệ cả nhà, Dư thị cũng không có ý ghét bỏ. Chỉ là nhớ tới mình và Nhuy Tả Nhi ba năm trước, dù sao cũng có chút nói thâm: "Vẫn may là cuộc sống nhà ta tốt. Nếu là ngày xưa, ta mà nuôi, con vật nhỏ này sợ là chỉ có bị c.h.ế.t đói."

Diệp Gia nhanh chóng múc một bầu sữa dê cho điểm Điểm, tên nhóc này bây giờ ăn thức ăn bổ sung bằng sữa dê. Nhìn nó ăn hai chân sau nâng lên, Diệp Gia nhịn không được cười: "Nói không chừng nạn đói năm nay, ta còn phải dựa vào Điểm Điểm đi săn để nuôi chúng tai"

Khi còn bé đã từng nghe nãi nãi nói, thời kỳ nạn đói cả nhà đói đến mức gặm cỏ. Đại bá tứ thúc của nàng dựa vào một con ch.ó già và một con mèo già trong nhà lên núi cắn thú hoang bắt chim sẻ về nuôi sống. Sau đó con ch.ó già trong nhà hai mươi bốn tuổi thì chết, đại bá còn cố ý vê nhà gặp nó. Diệp Gia không trải qua thời kỳ nạn đói lớn, nhưng mà đã được nghe nhiều khi còn bé, nên có thêm rất nhiều kiên nhẫn đối với chó mèo.

Nhìn Điểm Điểm một hồi, Diệp Gia đi vào trong phòng lấy xà bông thơm ra. Cho Chu Cảnh Sâm một miếng mang đi, còn lại mười bốn miếng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/xuyen-sach-ta-tro-thanh-chinh-that-danh-da-cua-phan-dien/chuong-115.html.]

Diệp Gia suy nghĩ nàng dùng một miếng, Dư thị dùng một miếng, lại giữ lại hai khối dự phòng. Còn lại mười khối mang đến cửa hàng son phấn trên trấn gửi bán. Cũng không biết nàng ra giá thứ này một lượng, cửa hàng son phấn có nhận hay không?

Hôm sau trời vừa sáng, Diệp Gia đã đặt bánh, nồi và bếp lên, lại gói kỹ mười miếng xà bông thơm hôm qua cất vào trong sọt mang lên thị trấn.

Hôm qua Chu Cảnh Sâm đã đi trụ sở, bây giờ không ai giúp Diệp Gia buôn bán ở trên trấn, Dư thị tất nhiên qua phụ một tay.

Bà ấy tới thứ nhất là vì phụ một tay, thứ hai là vì sự an toàn của Diệp Gia. Thân hình của Diệp Gia ngày càng đây đặn hơn, làn da cũng ngày càng trắng sáng hơn nếu ăn uống đầy đủ. Vải thô áo gai cũng không giấu được sự xinh đẹp. Quá hấp dẫn người khác. Nhuy Tả Nhi theo thường lệ được đưa tới nhà bà Vương hàng xóm, nhờ bà ấy trông coi. Bây giờ Chu gia đã có tiền, Dư thị cố ý làm mấy cái khóa lớn để khóa cửa sổ và cửa ra vào trong sân.

Lúc này hai người ngôi trên xe bò của ông Tôn, Diệp Gia nói ra chuyện mình muốn làm thêm đầu heo kho bán kèm bánh.

"Cái này có thể bán được sao?" Dư thị xưa nay rất ít khi chất vấn quyết định của Diệp Gia, nhưng mà thấy Diệp Gia đột nhiên nhắc đến nên có chút tò mò: "Bên này ăn thịt dê bò là nhiều, thịt đầu heo sợ là không dễ bán."

Diệp Gia tất nhiên biết, trấn Lý Bắc gần phía nam, có một nhóm người hồi cốt tụ họp ở đây. Hồi cốt cũng chính là dân tộc hồi ở thế hệ sau. Dân tộc hồi không ăn thịt heo. Thế hệ sau có nhiều giả thuyết về nguyên nhân cụ thể: một số được cho là tín ngưỡng tôn giáo.

Loading...