Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên nhanh công lược: Nam chính bệnh kiều đang hắc hoá - 30. Cục hộ tống Linh Môn (3)

Cập nhật lúc: 2024-08-18 15:07:25
Lượt xem: 86

Giờ Mẹo, trời còn mới tờ mờ sáng, nước giếng lạnh thấu xương.

 

Truyện được đăng tải tại MonkeyD, dưới nickname là Tịch Tịch, ủng hộ mình nhé

Theo những người khác, Hạ Lâm Âm dùng nước lạnh rửa mặt, dùng cành dương liễu đánh răng, chen lấn lấy màn thầu trong giỏ trúc, ăn cháo từ nồi to, Hạ Lâm Âm đã nhanh chóng hòa vào thân phận tiêu sư.

 

Hạ Lâm Âm vô tình cố ý bắt chuyện với những người khác, cô cũng thăm dò rõ ràng, nơi hiện tại cô đang ở là cục hộ tống Linh Môn, không giống những cục hộ tống khác, ngoại trừ giao hàng hóa, hộ tống phú hào thì còn ngầm tiếp nhận một số đơn hàng tiêu cục khác không dám nhận, ví dụ như giao vàng mã với thi thể.

 

Tiêu cục này ngoại trừ những cường giả, còn có thêm một nhóm âm dương sư, nhóm âm dương sư này chuyên môn nhận các đơn người chết.

 

Ăn xong cơm sáng xong, tiếp theo là tập thể dục buổi sáng, tất cả những người hộ tống đều tập hợp trên sân huấn luyện, ước chừng có 100 người.

 

“Hừ!”

 

“Ha!”

 

“Hắc!”

 

Âm thanh rung trời, hơn một trăm người sắp hàng ngay ngắn trên sân huấn luyện đánh quyền pháp.

 

Tuy Hạ Lâm Âm cố gắng đuổi kịp tiết tấu với những người khác, nhưng bộ quyền pháp này mỗi sáng đều phải luyện tập, mấy người khác nhắm mắt cũng có thể làm được, một nhóm người động tác nước chảy mây trôi, Hạ Lâm Âm không theo kịp thì như có vẻ vô cùng đột ngột.

 

Có vài tiêu sư cũng động tác vồ vập giống như cô.

 

Không cần nghi ngờ, mấy tiêu sư này tám chín phần là người chơi giống cô.

 

Dồn khí đan điền, cuối cùng làm một thủ thế xong, hai chân các tiêu sư hơi tách ra, đôi tay giao nhau phía sau, đứng tại chỗ.

 

Hạ Lâm Âm cũng ra dáng, ngẩng đầu ưỡn n.g.ự.c thu bụng.

 

Lâm tiêu đầu cầm roi ngựa trong tay chậm rãi dạo bước tới trước mặt một nam nhân vóc người nhỏ gầy, sau đó quất một roi vào người hắn: “Buổi sáng không ăn cơm hay sao? Động tác làm không hề có lực!”

 

“He he, đúng là buổi sáng chưa ăn no…” Nam nhân gầy gò l.i.ế.m môi cười nói, Lâm tiêu đầu đi khỏi hắn lập tức thu lại nụ cười lấy lòng trên mặt, nhìn theo bóng dáng Lâm tiêu đầu mà dựng ngón giữa.

 

Đánh nam nhân gầy xong, Lâm tiêu đầu vắt tay phía sau đi tới chỗ Hạ Lâm Âm, gã đánh giá cô trong chốc lát, đột nhiên rút roi ngựa, tiếng xé gió vang lên, nhưng mà roi này không quất vào người Hạ Lâm Âm, mà là “Bang” một cái, đánh ở trên mặt đất.

 

Âm thanh làm lòng người run sợ vang lên, thân thể Hạ Lâm Âm run nhẹ.

 

Lâm tiêu đầu vừa lòng cười một cái: “Sợ cái gì, Tiểu Âm ngươi thân da thịt non mịn, Lâm tiêu đầu ta đây nỡ đánh à, lỡ như đánh hư thì làm sao bây giờ.”

 

Nụ cười của Lâm tiêu đầu càng thêm mập mờ, cố tình đè thấp giọng: “Tiểu m này, chuyện lần trước ta nói với ngươi, suy xét thế nào rồi?”

 

Sau khi nói xong còn trả lại cho Hạ Lâm Âm một ánh mắt “Ngươi hiểu đó”.

 

Hạ Lâm Âm không biết Lâm tiêu đầu nói tới chuyện gì, nhưng thấy cũng không phải chuyện tốt gì, nhìn ánh mắt không mấy tốt đẹp kia của Lâm tiêu đầu là biết, Hạ Lâm Âm lơ mơ lên tiếng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/xuyen-nhanh-cong-luoc-nam-chinh-benh-kieu-dang-hac-hoa/30-cuc-ho-tong-linh-mon-3.html.]

 

“Lúc này mới nghĩ thông à.” Lâm tiêu đầu vui mừng vỗ nhẹ bả vai Hạ Lâm Âm, sau đó nói: “Buổi tối tới phòng ta một chuyến.”

 

Trên mặt Lâm tiêu đầu khôi phục lại bộ dáng ít nói ít cười, rồi đi tới chỗ người đàn ông mập mạp: “Tóm lại ngươi có đánh quyền được không, thứ vừa đánh ra là thứ quái gì vậy? Đứa trẻ ba tuổi còn đánh tốt hơn ngươi! Hôm nay đánh không đủ hai mươi quyền thì đừng có ăn cơm, á…”

 

Cùng với tiếng kêu gào, người đàn ông mập mạp giơ chân đá Lâm tiêu đầu như bao cát, gã bay thành một đường cong giữa không trung rồi ngã mạnh trên đất.

 

Lâm tiêu đầu che lại n.g.ự.c bị thương, hít một hơi, nói không ra câu: “Phản rồi, ngươi phản rồi…”

 

Nhìn các tiêu sư khác há hốc mồm ngây ngốc, đôi mắt của Lâm tiêu đầu thiếu điều phun ra lửa, tức giận nói: “Còn không mau bắt thằng lợn mập này lại, xử phạt nghiêm khắc!”

 

Khi các tiêu sư đang chuẩn bị bắt người đàn ông mập mạp, một bà thím trung niên mặc váy đỏ thắm, trang điểm đậm lắc m.ô.n.g đi tới, phấn khởi hô lên: “Đơn hàng lớn, đơn hàng lớn nè~”

 

“Ai ui, Lâm tiêu đầu ngươi làm sao vậy, sao nằm trên đất thế này.” Người phụ nữ khoa trương kinh ngạc gọi một tiếng, cầm cây quạt trong tay vỗ nhẹ Lâm tiêu đầu một chút: “Nhìn cái mặt c.h.ế.t trôi của ngươi kìa, còn không nhanh lên, đơn hàng lớn này không thể chậm trễ được.”

 

Quạt của mỹ nhân mang theo hương thơm xộc vào mũi, Lâm tiêu đâu cho dù tức giận lớn đến mấy cũng phải hòa hoãn lại, đôi mắt cay nghiệt trừng người đàn ông mập mạp, rồi nói với người phụ nữ: “Bà mối Lý, đơn hàng lớn gì mà làm phiền ngươi tự thân ra trận thế.”

 

Mặc dù bà mối Lý đã qua trung niên, nhưng nàng bảo dưỡng cực kỳ tốt, dáng người cũng rất đầy đặn, cho nên cả người toát lên một vẻ thành thục, không ít người đàn ông đều quỳ gối dưới váy thạch lựu của nàng.

 

Cơ mà bản lĩnh của nàng không chỉ có mỗi vậy, bà mối Lý không phải như bà mối bình thường, nàng là một linh môi, chuyên kéo tơ hồng dắt nhân duyên cho người chết.

 

Bà mối Lý vừa phe phẩy cây quạt vừa cùng Lâm tiêu đầu đi tới phòng bàn chuyện, đôi môi đỏ thắm lúc đóng lúc mở nói: “Một thời gian trước ta có mơ thấy một giấc mộng, mơ thấy thái giám bên cạnh Võ Hầu Vương báo mộng cho ta, để ta giúp hắn tìm một vị Vương phi, sau hai ngày nay, cuối cùng cũng tìm được tân nương tử thích hợp, nữ cương thi một ngàn năm, thời điểm c.h.ế.t vẫn còn tấm thân xử nữ, hơn nữa bát tự gì đó cực kỳ hợp với Võ Hầu Vương.”

 

Nói tới đây bà mối Lý che miệng cười duyên, hiển nhiên vô cùng hài lòng với nữ cương thi ngàn năm này.

 

Lúc này, hai người đã đi đến hội trường, Lâm tiêu đầu ngồi xuống ghế, gã đã hợp tác với bà mối Lý mấy lần, đương nhiên biết rằng những gì bà mối Lý đang nói không phải đùa, đối với việc này cũng thấy không vô lí gì, gã cười nói: "Không hổ là bà mối Lý, khó trách Võ Hầu Vương sẽ tìm tới ngươi, việc này chỉ có ngươi là làm thỏa đáng thôi."

 

"Cục hộ tống Linh Môn danh bất hư truyền, nếu không hôm nay ta cũng không tìm đến đây."

 

Bà mối Lý mỉm cười, từ trong tay áo móc ra một chồng ngân phiếu: "Chuyện hộ tống nữ cương thi ngàn năm đến lăng mộ phải phiền các ngươi rồi."

 

"Này..." Lâm tiêu đầu nhìn ngân phiếu bà mối Lý đẩy ra, khuôn mặt lộ vẻ khó xử, đây đúng thật là một đơn hàng lớn, nếu làm tốt thì danh tiếng của cục hộ tống Linh Môn của bọn họ sẽ nổi danh, còn làm không xong nói không chừng…

 

Hộ tống khối cương thi ngàn năm đến mộ Võ Hầu Vương há lại là chuyện dễ?

 

"Lâm tiêu đầu, đây chỉ là tiền trả trước, làm xong chuyện này chỗ tốt sẽ không thiếu ngươi, đến lúc đó Võ Hầu Vương vui vẻ, vàng bạc trong mộ tùy tiện lấy." Bà mối Lý vẽ cho gã chiếc bánh lớn.

 

Trong lòng Lâm tiêu đầu hơi lung lay nhưng ngoài miệng lại nói: "Ta đây không phải là sợ tìm không thấy nơi kia sao."

 

"Ngươi yên tâm, lần này ta sẽ đi theo."

 

Nếu thái giám bên người Võ Hầu Vương báo mộng cho bà mối Lý, nàng đương nhiên biết đường đi đến mộ như thế nào.

 

"Vậy ta kêu tất cả âm dương sư trong cục tới đây hết." Lâm tiêu đầu nói, tuy gã là tiêu đầu nhưng nhóm âm dương sư lại không phải do gã quản lý, hai bên chỉ là quan hệ hợp tác.

Loading...