Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Vô tình ở nhà của Diêm Vương - Chương 7

Cập nhật lúc: 2024-10-02 14:23:25
Lượt xem: 124

13.

Giống như kiểu của tôi vậy.

 

Đầu tôi đau dữ dội, rất nhiều hình ảnh ký ức lộn xộn hiện lên trong đầu tôi.

 

Tôi đang vùng vẫy dưới một người đàn ông … Tôi đang nằm trong vũng m.á.u …

 

Cơn đau dữ dội đột nhiên biến mất, những ký ức đó cũng bị gián đoạn.

 

Tôi nhìn lên những người đã tấp vào lề đường.

 

Kẹp tóc đó!

 

Vấn đề chắc hẳn là do chiếc kẹp tóc mà cô gái đó đang đeo.

 

Tôi kéo hành lý của mình đi theo.

 

Có điều, càng đến gần, tim tôi càng loạn nhịp.

 

Tôi, tôi cảm thấy bản thân như đang sợ hãi!

 

Nhưng tôi lại không biết mình đang sợ điều gì?

 

Có điều, càng đến gần họ, nỗi sợ hãi trong lòng tôi càng tăng lên!

 

Cơ thể tôi thậm chí bất giác run lên …

 

Tôi đột ngột quay đầu bỏ chạy.

 

Tựa như có một cảm giác tiềm thức thôi thúc tôi: chạy đi, nhanh chạy đi!

 

Hãy trốn đến một nơi an toàn!

 

Tôi chạy về nhà Diêm vương.

 

Định thần lại thì đã thấy mình đã đứng ở cửa biệt thự rồi.

 

Tôi kéo hành lý, nấp ngoài cửa, cẩn thận xem xét.

 

Một mùi thơm xộc thẳng vào lỗ mũi.

 

Vị chua chua ngọt ngọt rất hấp dẫn.

 

Bụng tôi cồn cào, đói đến mức nó bắt đầu ca bài “Vườn không nhà trống” luôn rồi

 

Đói quá đi.

 

“Em mà còn không vào nữa thì thịt bò nóng hổi thơm phức cùng sườn xào chua ngọt sẽ nguội mất đó.” Giọng nói của Diêm vương truyền đến.

 

Giọng này không giống đang tức giận cho lắm?

 

Tôi lưỡng lự rồi lôi hành lý vào.

 

Anh ta bưng đĩa cá hấp vừa ra khỏi nồi, quay người đi về phía phòng bếp, ngẩng đầu nhìn tôi nói: “Rửa tay rồi ra ăn đi.”

 

Hành lý của tôi anh ta cứ coi như không thấy.

 

“Ồ.” Tôi đặt hành lý xuống, đi rửa tay.

 

“Tôm rang muối tiêu, thịt bò sốt cà chua, sườn xào chua ngọt, củ cải hấp, rau xào tỏi băm, canh ốc xà cừ, mướp đông.” Diêm vương giải thích từng món cho tôi. (đói:)))))))

 

Tôi nhìn anh ta như hiểu ý, cho tay vào túi quần, lấy ra một nắm tiền.

 

“Phí sinh hoạt.” Tôi thận trọng đặt tiền vào tay anh ta.

 

Anh ta cầm tiền, nhìn tôi chằm chằm không nói tiếng nào.

 

Tôi hỏi: “Không đủ sao?”

 

Anh ta vẫn không nói.

 

Tôi nhìn những món ăn phong phú, đầy màu sắc, thơm phức và đầy hương vị trên bàn.

 

Quả thật, nửa đồng lương ít ỏi của tôi đúng là không đủ?

 

Tôi cảm thấy da thịt hơi đau, trong lòng rất bất đắc dĩ, nhưng cuối cùng vẫn rút ra những đồng tiền cuối cùng nhét vào tay anh ta: “Đại nhân, hết thật rồi đó!”

 

Đây là tiền lương cả tháng của tôi đó, chỉ còn nhiêu đó thôi!

 

“Đây là chi phí sinh hoạt?” Diêm vương nhướng mày hỏi: “Còn chi phí ở thì sao?

 

14.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/vo-tinh-o-nha-cua-diem-vuong/chuong-7.html.]

Tôi nghe vậy thì mở to mắt.

 

Còn đòi tiền ở?

 

Vậy tôi đi nhá?

 

Có điều, tôi không dám nói thẳng ra như vậy.

 

Nếu anh ta muốn để tôi đi, đêm qua anh ta đã không đe dọa tôi, thậm chí sẽ không gặm nhấm tôi lại dấu ấn của mình như vậy.

 

Tôi nhìn chén dĩa trên bàn, sau đó nhìn anh: “vậy ăn xong tôi chịu trách nhiệm rửa chén ha?”

 

“Còn gì nữa không?”

 

“Tôi lau nhà.” Nói xong, thấy anh ta vẫn nhìn như kiểu đang đợi tôi tiếp tục, tôi thẳng thắng xổ một hơi dài: “Đại nhân à, tôi không biết nấu ăn, ngoại trừ nấu ăn, những việc nhà còn lại, tôi thầu hết được chưa! ”

 

“Được.” Anh ta nở một nụ cười mãn nguyện, rồi cầm số tiền khó khắn mới kiếm được của tôi đếm từng đồng một.

 

Cái tên Diêm Vương bóc lột nô lệ này, hừ!

 

Song, ăn xong bữa ăn này, tôi thực sự cảm thấy số tiền bỏ ra hoàn toàn xứng đáng!

 

Ngon muốn xỉu luôn á!

 

Tôi bắt đầu rửa chén, lau nhà, cọ toilet, làm trâu làm ngựa hầu hạ Diêm vương!

 

Buổi tối tắm rửa xong, nhìn Diêm Vương đang nằm trên giường, trong lòng biết anh ta không ăn ma, chỉ là đang uy h.i.ế.p mình nên tôi dũng cảm hơn đêm qua.

 

Tôi bước tới, hỏi anh ta “Đại nhân, tôi có thể ở phòng bên cạnh được không?”

 

Anh ta ngước nhìn tôi: “Tại sao?”

 

Tôi cười nịnh hót: “Tiểu nhân không muốn quấy rầy giấc ngủ của người.”

 

“Không phiền.” Anh ta nâng chăn bông lên, vỗ vỗ chỗ bên cạnh “Lên đây, cùng nhau xem phim nào.”

 

“Không không, tôi vẫn cảm thấy mình sẽ quấy rầy giấc ngủ của ngài, tôi sang phòng bên … ah ah …”

 

Tôi chưa kịp nói hết lời thì đã bị một lực hút kéo lên giường, đẩy thẳng vào vòng tay Diêm Vương.

 

Anh ta đưa tay ra, dễ dàng bắt lấy tôi, ôm tôi vào lòng.

 

Danh tính của anh ta đã được tiết lộ, anh ta không hề giấu giếm khả năng của mình nữa.

 

Với sức mạnh phi thường của mình, tủ tự động mở ra, máy tính bảng và chân đế tự động được đặt, phim tự động mở.

 

Tôi ngẩng đầu nhìn anh ta, định vùng vẫy một lần nữa: “Xem phim xong rồi … tôi có thể sang phòng bên cạnh không?”

 

“Không phải chính em đã nói nếu chúng ta cùng là ma, em nhất định sẽ chịu trách nhiệm với anh sao? Bây giờ, bổn vương đáp ứng em rồi đó.”

 

Anh đẹp trai bá đạo hơn cả Diêm vương này còn nói muốn làm bạn trai của tôi! Để tôi không phải ghen tị với người bạn ma Tiểu Giá của mình nữa chứ, đi theo anh ấy, tôi không chỉ có thể sống dưới âm phủ mà còn có thể đi ngang trong âm phủ.

 

Tôi đâu phải con cua, sao tôi lại đi ngang cớ chứ?

 

Dĩ nhiên, tôi nhanh chóng từ chối!

 

Đồng thời tôi cũng vạch trần lời nói dối của anh ta rằng anh ta sẽ ăn thịt tôi.

 

“Bổn vương không thích ăn ma, nhưng chính em đã trêu chọc bổn vương, lúc ngủ còn ôm lấy bổn vương hết lần này đến lần khác. Chỉ nhiêu đây thôi … đủ cho em vào chảo rán, nổ tung thành từng mảnh.” Anh ta bày vẻ uể oải cười cười với tôi. “Bổn vương không ép, em cứ tự mình chọn 1 trong 2 đi.”

 

Hoặc là yêu hoặc là bị nổ tung.

 

Dưới sự ép buộc lẫn cám dỗ của Diêm Vương, tôi dã phấn khích đến mức suýt khóc …

 

Tình yêu ngọt ngào cuối cùng cũng quay tới mình … không đúng, đến lượt mình mới đúng!

 

Lúc tôi gật đầu đồng ý, Diêm vương lấy kẹp tóc hình con bướm của tôi ra và nói đây sẽ là minh chứng cho tình yêu của tôi dành cho anh ấy.

 

Anh sờ vào mặt tôi, dịu dàng, ân cần nói: “Đã là người phụ nữ của bổn vương thì em không cần phải làm việc nhà nữa.Về sau, những việc nhà đó cứ giao cho bổn vương là được.”

 

Giao tất cả cho anh ấy?

 

Tôi đây có phải đang vào vai con dâu bá đạo mọi người hay nói đến?

 

Song, ngày hôm sau tôi mới hiểu rõ, anh ấy là Diêm vương, là một thế giới khác với những hồn ma bình thường.

 

Anh chỉ cần sử dụng một ít mana, cây lau nhà sẽ tự động lau sàn nhà, bát đũa cũng sẽ tự động được làm sạch, bồn cầu cũng sẽ tự động được cọ sạch …

 

Chặng đường mà tôi đã làm hóa ra chỉ là bẫy của Diêm Vương!

 

Anh ấy còn nói chỉ cần tôi chủ động hôn anh ấy, anh ấy sẽ cho tôi mười triệu!

 

Loading...