Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

[Vô Hạn Lưu] Mười Vạn Câu Hỏi Vì Sao - Chương 106: Hiện Thực

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2024-08-06 11:53:26
Lượt xem: 181

Quay trở lại hiện thực, Cố Sở căn bản không thể kiểm tra phần thưởng lần này ngay lập tức. 

Cơ thể cô liên tục chuyển đổi giữa trạng thái con người và cương thi, lượng oán khí khổng lồ hấp thụ từ hai chị em Giang Ngôn Ngôn và Lâm Sở Sở dường như khiến cô có chút “quá tải”. Lúc này, cơ thể cô giống như một cái bình chứa, chứa đựng nhiều hơn khả năng của nó, chỉ cần một chút sơ suất, cái bình sẽ nổ tung.

Nếu chỉ là đau đớn, Cố Sở sẽ không sợ hãi, dù đau đớn thế nào, cô cũng đã chịu đựng qua.

Điều thực sự khiến cô thống khổ là oán niệm gần như hủy diệt thế giới sinh ra từ việc hấp thụ lượng cảm xúc tiêu cực khổng lồ.

Những móng tay dài màu xanh lam đã cắm sâu vào sàn nhà, theo sự giãy giụa của cô mà để lại những vết xước sâu. Dưới làn da trắng bệch, những mạch m.á.u hiện rõ, giống như có vật gì đó đang di chuyển trong cơ thể, liên tục đẩy da lên rồi lại xẹp xuống.

Cố Đỗ Đỗ lại chạy ra ngoài. Trong câu chuyện trước, Cố Sở không thành công triệu hồi “Mẹ Con Quỷ Sát” của mình, có thể là do thế giới đó áp chế những thứ dễ ảnh hưởng đến cốt truyện như Cố Đỗ Đỗ. Khi cô trở lại thế giới thực, Cố Đỗ Đỗ mới có xuất hiện. <bản chuyển ngữ được thực hiện bởi Amireux - vui lòng không re-up>

Nó nhìn thấy Cố Sở liền kêu ngao ngao muốn lại gần, nhưng vì cảm nhận được khí tức đáng sợ từ cô mà nằm rạp xuống đất. 

“Ngao ngao ngao!” 

Mặc dù đầu óc nó không tốt, chính xác mà nói có lẽ não còn chưa phát triển, nhưng theo bản năng, nó vẫn sợ hãi hình dạng cương thi của Cố Sở. Dù sao cũng từng bị hành hạ thảm thương, nhất là bây giờ, khí tức vốn áp chế nó hình như trở nên đáng sợ hơn rồi.

Trong mắt Cố Đỗ Đỗ, lúc này Cố Sở bị bao phủ bởi một tầng khí đen, lớp sương đen đó bao trùm lên cơ thể cô, liên tục tràn vào, thỉnh thoảng lại có chút tràn ra. 

Cố Đỗ Đỗ vừa sợ hãi, vừa muốn lại gần. 

Vì thế nó trực tiếp nằm rạp xuống đất, giống như con rùa nhỏ, từ từ, từ từ, bò lại gần Cố Sở hơn.

Nó cũng không nhận ra rằng những làn sương đen kia đang tụ lại, xâm nhập vào cơ thể mình. Cố Đỗ Đỗ không biết gì, chỉ cảm thấy cảm giác này vừa đáng sợ vừa dễ chịu. Vậy nên con quỷ nhỏ cứ nằm đó, nhìn Cố Sở nhắm chặt mắt, môi mím chặt, chỉ có đôi lông mày hình chữ Xuyên ( 川) thể hiện nỗi đau và sự kìm nén của cô lúc này.

Cứ thế qua một đêm, khi Cố Sở tỉnh dậy, sàn gỗ dưới chân đã bị cào nát. 

Cố Đỗ Đỗ không biết từ lúc nào đã nằm cạnh cô, khi Cố Sở tỉnh dậy, nó cũng mở mắt theo. 

Mắt?

Là một phôi thai chưa phát triển hoàn toàn, khuôn mặt của Cố Đỗ Đỗ chỉ có hình dạng mờ nhạt của con người. Thêm vào đó, vừa bị lấy ra khỏi cơ thể mẹ đã bị ngâm trong formalin, nên khuôn mặt của nó cực kỳ không rõ ràng. 

Nhưng bây giờ, cô có thể phân biệt rõ ràng các đường nét trên mặt của con quỷ nhỏ, thậm chí còn thấy đôi mắt dưới mí mắt hé mở của thằng bé, mặc dù khe hở này không lớn lắm.

Không chỉ vậy, cơ thể của Cố Đỗ Đỗ cũng lớn hơn một chút, trông giống như một phôi thai 6 7 tháng trong cơ thể mẹ. Da cũng không còn sưng phồng và thối rữa như trước. 

“Ngao ngao ngao!” 

Cố Đỗ Đỗ giơ móng vuốt về phía Cố Sở. Nó nhìn quanh, không thấy thứ đen đen thơm ngon kia nữa, liền trừng mắt nhìn Cố Sở một cái, rồi biến mất trong không khí, giống như khi xuất hiện, chẳng biết chào hỏi bao giờ.

Cố Sở suy nghĩ, ý thức của tiểu quỷ dường như cũng rõ ràng hơn một chút, không còn hung dữ như trước. 

Sự thay đổi này đến từ đâu? 

Có phải là do đã ăn một phần của bà lão quỷ trước đó không? 

Về điểm này, Cố Sở chưa từng xác nhận với Mao Thập Thất, nhưng không có gì ngạc nhiên, quỷ ăn quỷ có lẽ là một trong những cách tiến hóa của quỷ vật.

Tạm thời gác lại chuyện Cố Đỗ Đỗ, Cố Sở đi đến trước gương trong phòng tắm, kiểm tra những thay đổi trên cơ thể mình. 

Khi ở hình dạng con người, không có sự khác biệt gì lắm, chỉ có màu sắc của đồng tử hình như đậm hơn một chút. 

Cố Sở nhìn vào đôi mắt của mình trong gương, trước đây màu đồng tử của cô hơi nâu, giống như hầu hết người châu Á, nhưng bây giờ nó đã trở thành màu đen hoàn toàn, giống như màu mực đậm.

Cố Sở lại chuyển sang hình dạng cương thi. 

Làn da càng trở nên tái nhợt hơn, hoàn toàn không có chút màu m.á.u nào, vài cái động mạch chủ hiện lên màu xanh tím dưới bề mặt da mỏng gần như trong suốt. Chỉ có Cố Sở biết, làn da trông mỏng manh yếu ớt này, hiện giờ lại vô cùng kiên cố. 

Ngoài ra, cảm giác khát m.á.u cực độ đã biến mất, dù lúc này cô có thể ngửi thấy mùi m.á.u của tất cả người sống trong bán kính 1km, cũng không nảy sinh khát vọng hút máu.

Amireux - thơ thẩn giữa đời...
(vui lòng không reup)

Có vẻ như suy đoán của cô không sai, ngoài m.á.u của con người hoặc một số tinh quái, bất kỳ cảm xúc tiêu cực nào cũng là nguồn dinh dưỡng tốt nhất cho cương thi. 

Ma quỷ có cảm xúc tiêu cực, vậy con người thì sao? 

So với quỷ quái, dường như cảm xúc tiêu cực của con người dễ dàng bị chiếm đoạt hơn, và số lượng người cũng lớn hơn nhiều.

Cố Sở không khỏi nghĩ tới, nếu trên thế giới này tồn tại những cương thi khác ngoài bản thân, họ có chọn phương pháp tiện lợi hơn này không. Phải biết rằng, mặt tối của con người, luôn dễ dàng bị khơi dậy. 

Hiện tại, cương thi duy nhất mà cô biết là người đàn ông đeo mặt nạ vàng biến mất trong ngôi mộ cổ. 

Cố Sở không biết hắn chỉ tồn tại trong thế giới câu chuyện đó, hay cũng tồn tại trong hiện thực, nhưng cô phải chuẩn bị cho tình huống xấu nhất. 

Trong thời gian này, sự tồn tại đó có thể phát triển vô số cương thi giống như cô.

Tuy nhiên, người bình thường không thể chịu đựng được loại năng lượng có thể làm nổ tung cơ thể đó. Cô cũng chỉ may mắn sống sót nhờ vào huyết thống được bán trong cửa hàng, nhưng không loại trừ khả năng xảy ra xác suất hiếm hoi. Ngoài thể chất đặc biệt và may mắn, người bị cắn cũng có thể là độc giả giống như cô.

Chỉ nghĩ đến việc phải đối mặt với một hoặc nhiều cương thi không biết thiện ác trong tương lai, Cố Sở đã cảm thấy đau đầu. 

Ngoài ra, sau khi biến thành cương thi, cơ thể của cô không có sự thay đổi rõ rệt. Sức mạnh dường như mạnh hơn một chút, phạm vi cảm nhận cũng rộng hơn một chút, nhưng năng lượng đó chưa đủ để cô đột phá sang giai đoạn mới. Tuy nhiên, việc biết cách kiềm chế ham muốn hút m.á.u đã khiến Cố Sở rất vui.

Cô quay trở lại hình dạng con người và trở về phòng ngủ.

Khi đi đến bên giường, Cố Sở nhìn sàn nhà bị chính mình cào nát. Tìm người sửa chữa không thực tế, dấu vết này rõ ràng không thể là do mèo hay chó để lại. Cố Sở sợ phiền phức, thôi thì để ngày khác tự mình thử thay sàn gỗ. Nếu không được, thì để nó vậy, dù sao cũng hiếm khi có khách đến thăm nhà, và ngay cả khi có, họ cũng không vào phòng ngủ của cô. 

Cố Sở tiếp tục đi vào trong phòng, sau đó nằm lên giường, nửa ngồi dựa vào đầu giường, lấy ra cuốn sổ nhiệm vụ từ ý thức. <bản chuyển ngữ được thực hiện bởi Amireux - chỉ đăng tải tại MonkeyD>

[Nhiệm vụ bắt buộc: Sống đến khi kết thúc, thưởng 50 phiếu sách] - Đã hoàn thành

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/vo-han-luu-muoi-van-cau-hoi-vi-sao/chuong-106-hien-thuc.html.]

[Nhiệm vụ đặc biệt: Mỗi đêm, trước 8:00, tất cả độc giả phải chọn kẻ mà bạn nghi ngờ là hung thủ, viết tên lên mảnh giấy và đốt trước thời gian quy định. Nếu chọn đúng, bạn sẽ được thưởng một vật phẩm đặc biệt. Nếu chọn sai, mức độ nguy hiểm trong ngày sẽ tăng lên. Lưu ý, tất cả mọi người không được giao tiếp riêng để loại trừ đáp án sai, người vi phạm sẽ gặp nguy hiểm khủng khiếp.] - Đã hoàn thành

Thưởng tổng cộng: 50 phiếu sách

Phiếu sách tích lũy: 202 điểm

Phía dưới trống rỗng, hết rồi!

Cố Sở nhíu mày, đây có lẽ là lần đầu tiên cô hoàn thành nhiệm vụ mà không nhận được phần thưởng đặc biệt.

Tuy nhiên, cô không buồn quá lâu, vì trước đó bản thân đã biết không phải lúc nào hoàn thành nhiệm vụ cũng nhận được phần thưởng đặc biệt.

Hơn nữa, trong câu chuyện này, cô ấy đã tìm ra cách giảm bớt cơn khát và tăng cường sức mạnh mà không cần hút m.á.u người, cũng không phải là không có thu hoạch.

Ánh mắt Cố Sở chuyển đến số phiếu sách hiện có, 202 điểm, đủ để cô nâng cấp thành độc giả cao cấp.

Cô vẫn nhớ, trong nhóm chat bí mật từng nói về những ưu đãi đặc biệt khi nâng cấp thành độc giả cao cấp, và phiếu sách đối với Cố Sở không phải là thứ quá mức cần thiết. Cho nên, cô không chút do dự, chọn tiêu 200 điểm phiếu sách để nâng cấp thành độc giả cao cấp.

200 phiếu sách nhanh chóng bị trừ đi, lúc này số phiếu sách của cô chỉ còn lại một chút ít ỏi.

Sau khi chọn nâng cấp, trang thông tin của cuốn sách nhiệm vụ có một số thay đổi, trước tên của thông tin cá nhân xuất hiện một ký hiệu kỳ lạ, chắc hẳn là dấu hiệu của độc giả cao cấp.

Nhưng đặc quyền trì hoãn bắt đầu nhiệm vụ tiếp theo thì sao?

Cô Cố lật qua lật lại cuốn《 Mười Vạn Câu Hỏi Vì Sao 》nhưng không tìm thấy đặc quyền này.

Tiêu tốn 200 phiếu, chẳng lẽ chỉ để thêm một ký hiệu vào trang thông tin của cuốn sách nhiệm vụ?

Ánh mắt của Cố Sở càng thêm âm trầm, đen kịt như một đám mực không thể tan. 

Cô mím chặt môi, sau đó cầm điện thoại đặt ở đầu giường, thông qua một loạt liên kết đặc biệt để vào web xám.

Trong thời gian cô không đăng nhập, nhóm 5200258 đã có gần trăm tin nhắn chưa đọc, phần lớn là thảo luận về kinh nghiệm nhiệm vụ của từng người, còn có một số yêu cầu trao đổi hoặc thuê mượn vật phẩm đặc biệt.

Tin nhắn gần đây nhất đã là từ 9 giờ trước.

[Nòng nọc nhỏ tìm anh trai]: Xin hỏi sau khi nâng cấp lên độc giả cao cấp có thể trì hoãn thời gian bắt đầu nhiệm vụ tiếp theo không?

Đây là lần đầu tiên Cố Sở phát biểu trong nhóm.

Nhóm rất yên tĩnh, hầu hết các biểu tượng đều đen, không có ai online.

Trong quá trình chờ đợi phản hồi, Cố Sở không cam lòng lại lật qua lật lại cuốn sách nhiệm vụ nhiều lần, đồng thời cố gắng dùng ý thức cảm ứng, nhưng đều không có kết quả.

Khoảng 13 14 phút sau, cuối cùng cũng có tin nhắn đầu tiên.

[Một Chiếc Thuyền Lá]: Đúng vậy, nhưng cần phải trả giá. Mỗi khi nhiệm vụ bắt đầu, độc giả sẽ nhận được cảm ứng, nếu là độc giả cao cấp, có thể ngay lập tức triệu hồi 《 Mười vạn 》, nhấp vào biểu tượng đặc biệt xuất hiện sau khi nâng cấp trên trang thông tin cá nhân. Khi biểu tượng này sáng lên, đó là tín hiệu bạn muốn hoãn thời gian bắt đầu nhiệm vụ. Trong khoảng thời gian hoãn, bạn sẽ trải qua nhiều trải nghiệm kinh khủng trong cuộc sống thực, cho đến khi bạn nhấp vào biểu tượng đặc biệt một lần nữa. Lúc đó, bạn sẽ bắt đầu nhiệm vụ tiếp theo.

[Một Chiếc Thuyền Lá]: Nói chung, thời gian trì hoãn càng lâu, những chuyện xảy ra sau đó càng đáng sợ. Tuy nhiên, nếu có điều kiện nâng cấp lên độc giả cao cấp, tốt nhất vẫn nên nâng cấp. Biết đâu lại gặp phải tình huống đặc biệt, buộc phải trì hoãn thời gian vào câu chuyện?

[Một Chiếc Thuyền Lá]: Ngoài ra, biểu tượng đó còn có một cách sử dụng khác, đó là nhấp đúp. Điều này sẽ rút ngắn khoảng thời gian bạn vào câu chuyện tiếp theo, nhưng chắc không ai chọn làm vậy, ngoại trừ…

Câu cuối cùng bị ngắt quãng, dường như “Một chiếc thuyền lá” cũng không có ý định bổ sung thêm. Cho đến lúc này, câu trả lời của đối phương đã rất chi tiết rồi.

[Giết Chết Mười Vạn]: Tôi đã cảm nhận được, sắp bắt đầu nhiệm vụ tiếp theo rồi. Mới có một tháng rưỡi trôi qua, tâm trạng vẫn chưa điều chỉnh lại được.

[Một Chiếc Thuyền Lá]: Đừng nhắc nữa, vừa kết thúc một thế giới. Nói ra không sợ các bạn cười chết, cuối cùng tôi cũng không biết mình thắng thế nào.

[Nhược Thủy]: Thuyền Lá, nếu tôi nhớ không nhầm, nửa đầu năm nay anh đã thực hiện hai nhiệm vụ rồi, vừa hoàn thành một nhiệm vụ nữa. Tức là trong vòng nửa năm anh đã thực hiện ba nhiệm vụ?

Sau khi “Một chiếc thuyền lá” mở lời, những người khác trong nhóm cũng bắt đầu nói chuyện.

[Giết Chết Mười Vạn]: Tò mò hơn là bạn đã vượt qua thế nào. Nghe nói nội dung câu chuyện ngày càng biến thái, và thường có những người mới hoặc độc giả sơ cấp vào những câu chuyện khó. Những độc giả có chút kinh nghiệm như chúng ta, đều bị kéo theo rất thảm. Tôi sắp vào câu chuyện tiếp theo rồi, không biết có sống sót trở về không, hy vọng gặp được những đồng đội đáng tin cậy.

[Một Chiếc Thuyền Lá]: Chúc bạn bình an. Bị cái thứ c.h.ế.t tiệt này chọn, sống thêm một ngày là một ngày. Nhưng trong câu chuyện vừa rồi, tôi gặp một độc giả thực sự thú vị. Đáng tiếc là trong thiết lập của câu chuyện đó, chúng tôi không thể tiết lộ danh tính độc giả của nhau. Nếu không, tôi thực sự muốn liên lạc với cô ấy ngoài đời, xem có phù hợp để kéo vào nhóm này không.

Đến đây, Cố Sở cảm thán trong lòng, không lẽ trùng hợp vậy sao?

Người đứng sau Một chiếc thuyền lá là ai trong số “Nam Kha”, “Sở Xuân Dân”, “Sở Hạ Tư”?

Cố Sở suy nghĩ một lúc, lại nhìn vào ký hiệu đặc biệt trên sách nhiệm vụ, rồi đưa tay chạm vào.

Không có ánh sáng như “Một chiếc thuyền lá” nói, chẳng lẽ phải đợi cảm nhận được nhiệm vụ tiếp theo sắp bắt đầu mới có thể kích hoạt ký hiệu kỳ lạ này?

Cố Sở nghĩ, 《 Mười vạn 》 chắc không ác ý với cô đến mức đó đâu nhỉ. Những người khác đều dùng được đặc quyền lợi của độc giả cao cấp, còn đến lượt cô thì vô hiệu hóa. Nếu đúng như vậy, cô chẳng phải đã lãng phí hai trăm điểm sách phiếu sao.

Nhưng không hiểu sao, trong lòng Cố Sở có một dự cảm không lành, dường như《 Mười vạn 》 đối xử với cô rất đặc biệt.

Đầu hơi đau, Cố Sở xoa trán, sau khi thu lại sách nhiệm vụ vào ý thức, chọn nằm lại giường nghỉ ngơi.

Dù thời gian cô rời khỏi hiện thực có thể chỉ là một khoảnh khắc ngắn ngủi, nhưng đầu óc vẫn mệt mỏi vì những ngày căng thẳng trên đảo hoang.

Cô nhanh chóng chìm vào giấc ngủ nhẹ.

Hình như đã bỏ qua điều gì đó…

Là gì nhỉ…

......

Loading...