Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Vợ Cũ Thiên Tài, Tổng Tài Hối Hận - Chương 233

Cập nhật lúc: 2024-09-17 12:15:42
Lượt xem: 13

Vợ là con gái của cấp trên, cũng là người mà những năm đó anh ta bất đắc dĩ mới cưới để thăng tiến.

Khương Minh Huệ mặt vẫn còn ửng hồng, nũng nịu nói: "Anh còn nói nữa, chẳng lẽ anh với vợ anh không làm à?"

Chu Cơ ôm bà ta, cười gian xảo: "Anh thấy em là cố ý đấy, người phụ nữ nhà anh vừa xấu vừa nhạt nhẽo, làm với em mới thoải mái."

Khương Minh Huệ cười tươi như hoa.

Đương nhiên là khác nhau rồi.

Phụ nữ sinh ra trong gia đình đó, ở thời đại đó đều đặc biệt bảo thủ, đến tuổi này, sớm đã khô khan vô vị.

Dĩ nhiên không thể so sánh với bà ta.

Bà ta thường xuyên chăm sóc da mặt, chăm sóc cơ thể, rất biết cách giữ gìn bản thân.

"Thôi được rồi, anh biết dỗ em là được, em không so đo với anh nữa."

Khương Minh Huệ vào thẳng vấn đề: "Nhưng có một việc anh còn phải giúp em, con bé Niệm Niệm nhất quyết muốn gả cho Thẩm Thời Dịch. Đường Noãn kia, vốn dĩ cũng dễ đối phó, nhưng giờ lại mang thai, cái thai trong bụng cô ta một ngày không giải quyết, Thẩm Thời Dịch không thể nào ly hôn với cô ta."

Chu Cơ châm một điếu thuốc, nheo mắt suy nghĩ, một lúc lâu mới nói: "Gần đây chúng ta làm không ít chuyện, Thẩm Thời Dịch không phải người tầm thường, cứ để yên vài ngày, chờ êm êm rồi anh sẽ nghĩ cách cho em."

Khương Minh Huệ ngẩng mặt lên, toàn bộ cơ thể phơi bày trước mặt anh ta không chút che giấu.

Bà ta nũng nịu: "Anh đừng có lừa em đấy, hạnh phúc cả đời của Niệm Niệm nằm trong tay anh đấy."

Chu Cơ phả ra một làn khói, cười gian xảo: "Con gái em chính là con gái anh, anh lừa em làm gì? Yên tâm đi, anh sẽ nghĩ cách cho em."

Khương Minh Huệ lúc này mới yên tâm.

Thấy thời gian không còn sớm, bà ta đứng dậy mặc quần áo: "Tối nay ra ngoài đủ lâu rồi, em về trước, chờ tin tốt của anh."

Chu Cơ thuận tay bóp m.ô.n.g bà ta một cái: "Nhớ đấy, đừng để lão già đó chạm vào em."

Khương Minh Huệ cười càng thêm phong tình quyến rũ, véo cằm anh ta, nói: "Anh cũng vậy, không được chạm vào người phụ nữ nhà anh."

Mặc quần áo xong, Khương Minh Huệ lên xe, rời khỏi biệt thự.

Từ biệt thự về trung tâm thành phố, phải đi qua một đoạn đường rợp bóng cây.

Nơi này có một khu rừng rậm rạp, thậm chí không có đèn đường.

Khuôn mặt được bồi bổ của Khương Minh Huệ hồng hào, vừa lái xe vừa ngân nga, không hề chú ý, bỗng nhiên, xe đ.â.m phải thứ gì đó, phát ra một tiếng động lớn.

Chiếc xe lập tức mất lái, Khương Minh Huệ vội vàng đạp phanh, nhìn chiếc xe lệch khỏi đường, đ.â.m vào cây đại thụ bên cạnh!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/vo-cu-thien-tai-tong-tai-hoi-han/chuong-233.html.]

 36: Bị trả thù

Ngay sau đó, xung quanh xuất hiện một nhóm người.

Hàng mấy người, ai nấy đều trùm kín mặt, chỉ để lộ đôi mắt.

Trán Khương Minh Huệ đập vào vô lăng, túi khí không bung ra, bà ta đeo một miếng Phật bài trên ngực, n.g.ự.c cũng đập vào vô lăng, đau đến mức sắc mặt nhăn nhó.

Mấy người áo đen tiến lên, không nói một lời, lấy dụng cụ đập vỡ kính xe.

Kính cửa xe bên ghế lái vỡ tan tành.

Người đàn ông cao gầy thò tay vào, mở cửa xe, sau đó lôi Khương Minh Huệ ra.

Khương Minh Huệ vẫn chưa nhận ra nguy hiểm đang đến gần, kêu cứu: "Cứu tôi với, tôi đau n.g.ự.c quá, các anh cứu tôi với."

Mấy người đàn ông không hề động lòng.

Bắt đầu lục soát đồ đạc trên xe.

Người đàn ông cao gầy ngồi xổm xuống, sờ soạng trên người bà ta.

Khương Minh Huệ vì đến gặp Chu Cơ nên đã ăn mặc rất lộng lẫy.

Không chỉ đeo Phật bài bình an, mà còn đeo dây chuyền kim cương 10 carat.

Trên cổ tay còn đeo vòng tay, vòng tay kim cương, đồng hồ đeo tay đắt tiền.

Bông tai kim cương, ngay cả trâm cài áo cũng là hàng hiệu xa xỉ.

Tối nay, có thể nói là lấp lánh, sang trọng, kiêu ngạo.

Nhưng tất cả đều bị người đàn ông lục soát sạch sẽ, Khương Minh Huệ ôm lấy tay anh ta: "Anh muốn làm gì, trả lại cho tôi..."

Lúc này bà ta mới hơi tỉnh táo lại, nhận ra mình đang phải đối mặt với điều gì.

Người đàn ông cao gầy lộ ra đôi mắt hung dữ: "Ngoan ngoãn hợp tác, tao có thể không g.i.ế.c mày!"

Khương Minh Huệ đau nhức toàn thân.

Đặc biệt là ngực, thở vào nhiều hơn thở ra.

Bà ta túm lấy người đàn ông như túm lấy cọng rơm cứu mạng.

Bà ta quá khổ sở, vội vàng nói: "Không sao, đồ, đồ tôi đưa cho anh, tôi cầu xin anh, gọi xe cấp cứu đi, tôi đau n.g.ự.c quá."

Loading...