Chạm để tắt
Chạm để tắt

Vợ Ảnh đế là Paparazzi - Chương 275

Cập nhật lúc: 2024-07-30 19:34:02
Lượt xem: 272

Chương 275. -

 

----

Hạ Trừng Trừng khóc không ra nước mắt.

Nếu như ở chung một phòng với Tạ Tri Hành... Thì cô còn mạng để sau này bạo dưa sao?

Mỗi lần trốn Tạ Tri Hành, tuyệt đối, sẽ bị anh dùng cách khác bắt trở về.

Lão hồ ly trước mặt này, thật sự là không có lấy một chỗ tốt.

Không chỉ như thế, Tạ Tri Hành còn tốt bụng hỏi:

"Làm sao vậy, Đông Đông lão sư, ở cùng một phòng với tôi anh để ý sao?"

Đôi mắt đen nhanh của anh bị che kín bởi một tầng sương mù:

"Có phải tôi làm sai chuyện gì chọc anh tức giận hay không?

Đông Đông lão sư, không phải là anh ghét tôi chứ?"

Hạ Trừng Trừng: "...?".

Tạ Tri Hành đây là học theo kỹ năng diễn xuất của Diệp Thi Văn sao!

Cuối cùng, Hạ Trừng Trừng cũng không thể thoát khỏi ma trảo của Tạ Tri Hành, kiên trì đi theo anh về phía phòng executive trên tầng cao nhất.

Hai người một trước một sau đi trong hành lang, có thể là do xung quanh không có ai, nên Tạ Tri Hành cũng lười làm bộ làm tịch với Hạ Trừng Trừng.

"Mục đích em tới Hoành Điếm, xem ra không phải là phơi bày chuyện Dịch Trạch Khải và Mạnh Như Yên yêu nhau."

Giọng nói của anh bình thản:

"Vậy em tới nơi này để làm gì?"

Hạ Trừng Trừng giả ngây giả ngốc:

"Tạ lão sư, tôi không hiểu rõ ý của anh lắm, tôi là một chuyên gia trang điểm, Mạnh Như Yên là khách hàng của tôi, tại sao tôi phải phơi bày chuyện này ra ngoài?"

Tạ Tri Hành cũng chẳng nói gì, chỉ nhẹ nhàng nở nụ cười.

Hai người đi đến cửa phòng executive.

Mặc dù vẻ mặt Hạ Trừng Trừng không tình nguyện, nhưng vẫn đi theo Tạ Tri Hành vào phòng executive.

Nhưng, khi nhìn thấy trong phòng khách còn có hai người đàn ông, trong đó hình như có một người không phải là người của Tạ thị, Hạ Trừng Trừng thở phào nhẹ nhõm.

Nếu Tạ Tri Hành muốn chôn mình, cũng không đến mức làm trước mặt người ngoài đúng chứ?

Để tránh việc Tạ Tri Hành lại hỏi đông hỏi tây, Hạ Trừng Trừng bỏ lại một câu:

"Tạ lão sư, tôi thật sự quá mệt rồi đi ngủ trước đây!"

Sau đó trốn vào một căn phòng, nhanh chóng khóa trái cửa phòng lại.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/vo-anh-de-la-paparazzi/chuong-275.html.]

Đây đại khái là tốc độ nhanh nhất đời này của Hạ Trừng Trừng, ba người Tạ Tri Hành, Phó Dương Vinh, Chu Đặc trong phòng khách nhất thời cũng không kịp phản ứng.

Chờ bọn họ khôi phục tinh thần lại, chỉ nghe thấy tiếng khóa trái cửa.

Tạ Tri Hành: "......."

Thời gian cũng không còn sớm, vốn định hỏi thêm vài vấn đề, nhưng cũng đành thả cô ra.

Phó Dương Vinh đi đến bên cạnh Tạ Tri Hành, có chút nghi hoặc:

"Tạ tổng, ngài nhận nhầm hay không, nhìn tên này rõ ràng là đàn ông mà!"

Chu Đặc bên cạnh cũng gật đầu như mổ thóc:

"Người đàn ông này nhìn rất man thật sự là phu nhân sao? Thật sự là hoàn toàn nhìn không ra!"

Tạ Tri Hành lại rất chắc canh nói:

"Tuyệt đối sẽ không sai đâu."

"Lịch trình tại núi Tam Nương Nương chỉ có hai ngày, nếu như cô đã đi theo Mạnh Như Yên đến núi Tam Nương Nương, chứng tỏ nơi này nhất định có dưa mà cô ấy muốn."

Tạ Tri Hành tiếp tục nói:

"Đêm nay, cô ấy chắc canh sẽ rời khỏi nơi này."

Phó Dương Vinh lại không biết chuyện này có thể xảy ra hay không:

"Tôi và Chu đặc trợ đều ở trong phòng khách đây, cô ấy làm sao ra ngoài được?"

Nói xong, Phó Dương Vinh chú ý tới ánh mắt Tạ Tri Hành, đang nhìn về phía ngoài cửa sổ.

"Đây là lầu bảy đó!"

Phó Dương Vinh nhịn không được nói.

Leo ra bên ngoài một chút bảo hộ cũng không có, cho dù thân thủ Hạ Trừng Trừng linh hoạt đến này, cũng không đến mức trèo cửa sổ chứ?

"Phó lão sư, để tôi nhìn một chút." Tạ Tri Hành trầm giọng.

Để cho Hạ Trừng Trừng chuồn mất mấy lần, Tạ Tri Hành cũng hiểu rõ, Hạ Trừng Trừng vì chạy trốn và đi chụp lén có thể làm ra bất cứ chuyện gì, chứ đừng nói đến việc leo cửa sổ.

"Nếu không, chúng ta lại một lần nữa dùng mạo hiểm?"

Phó Dương Vinh nhanh chóng nói, sau đó từ trong túi quần lấy ra một cái còng tay lắc lư, đắc ý:

"Như vậy cô ấy có muốn cũng không thể chuồn đi được!"

Tạ Tri Hành: "..."

Tạ Tri Hành liếc mắt nhìn cửa phòng Hạ Trừng Trừng, trong lòng tràn đầy tin tưởng.

"Tôi cảm thấy, lần này chắc là tôi không cần dùng cũng được."

Nhưng nửa tiếng sau, khi Tạ Tri Hành đập cửa phòng Hạ Trừng Trừng, nhìn thấy trong phòng trống rỗng.

Tạ Tri Hành âm trầm vươn tay về phía Phó Dương Vinh.

Loading...