Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Vân Tự phu nhân - Chương 22+23

Cập nhật lúc: 2024-07-27 19:29:56
Lượt xem: 61

22 

 

Mấy ngày sau, ta tự mình vào cung gặp hoàng đế. 

 

Vẫn là cùng lần trước như vậy, bình tán tất cả mọi người, chỉ còn ta cùng hoàng đế. 

 

Ta nhìn hoàng đế ngồi vững trên long ỷ, lẳng lặng đánh giá hắn. 

 

Hôm nay Hoàng đế tuổi không quá bốn mươi, ngoại trừ khóe mắt vài chỗ nếp nhăn nhỏ, thời gian ở trên người hắn cơ hồ không có lưu lại dấu vết gì, một đôi mắt u ám thâm thúy, tựa như chim ưng trong đêm tối. 

 

Sau khi hắn lên làm hoàng đế, nhiều năm nay hậu cung càng lúc càng tràn đầy, các loại mỹ nhân tuyệt sắc, nhưng con nối dõi rất ít, chỉ có ba đứa con trai. 

 

Trong ba người con trai, lại chỉ có Thái tử có thể gánh vác trọng trách, hai người còn lại đều thiểu nămg trí tuệ bẩm sinh. 

 

Trong mắt ta xẹt qua một tia trào phúng. 

 

Cũng không biết có phải báo ứng hay không.

 

23 

 

Ta quỳ xuống thật sâu trước mặt hoàng đế, bình tĩnh nói: 

 

"Thần nữ nguyện ý vì bệ hạ đổ đầy quốc khố, cung cấp ngân lượng cho tiền tuyến." 

 

hoàng đế mừng rỡ, bước nhanh xuống muốn nâng ta dậy. 

 

Ta lại không chịu dậy. 

 

“Bệ hạ, ta có điều kiện. "

 

Hoàng đế vung tay lên, để cho ta tùy tiện nói:

 

" Không phải là diệt Lâm gia sao? Ta nguyện ý giúp ngươi. "

 

Ta lắc đầu:" Ta muốn mạng Thái tử. "

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/van-tu-phu-nhan/chuong-2223.html.]

Hoàng đế mới vừa rồi còn vẻ mặt vui mừng, bây giờ lại tràn ngập sát ý. 

 

"Lâm Ý Đàn, ngươi có biết ngươi đang nói cái gì không?" 

 

Ta vẫn quỳ thẳng tắp, trực tiếp ngẩng đầu nhìn thẳng vào mắt hoàng đế. 

 

“Nhưng thần nữ cũng biết, nếu bệ hạ thành công đánh bại Hung Nô, mở rộng lãnh thổ quốc gia, đó chính là đế vương lưu danh sử sách!" 

 

Hắn chấp chính nhiều năm, đối với Hung Nô phía bắc áp dụng thái độ "Tiêu diệt".

 

Hắn tính toán cái gì, tất cả mọi người rõ ràng. 

 

Thần tử muốn kiến công lập nghiệp lưu danh sử sách, Hoàng đế tự nhiên cũng muốn. 

 

Quả nhiên, hoàng đế nghe vậy, hô hấp bất giác tăng thêm. 

 

Mèo không ăn cá

lẩm bẩm nói. 

 

"Thiên cổ... Nhất đế." 

 

Ta kiên định lặp lại: "Đúng, Thiên cổ nhất đế." 

 

"Chỉ cần bệ hạ nguyện ý lấy mạng Thái tử đổi lấy, Thương hội nguyện ý vẫn vì bệ hạ ra sức, trợ giúp bệ hạ thực hiện hùng tâm tráng chí." 

 

Ta tăng thêm lợi thế, không ngừng mê hoặc hắn. 

 

"Huống hồ, bệ hạ đang tuổi tráng niên, cần gì phải lo lắng không có con chứ?"

 

“Một đứa con trai, đổi thiên cổ lưu danh. Bệ hạ, không thiệt thòi a. “

 

Lần này đến phiên Hoàng đế chần chừ. 

 

Hắn hỏi: "Tại sao?”

Ta không trả lời, lại quỳ thật sâu. 

 

"Thần nữ, chờ mong tin tức của bệ hạ."

Loading...