Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

VẢ MẶT - Phần 5

Cập nhật lúc: 2024-10-02 21:37:14
Lượt xem: 181

Tôi vừa về đến nhà, liền thấy bà Ngư vẻ mặt cầu xin mẹ tôi từ chức:

 

“Phu nhân, là tôi chăm sóc không chu toàn, chọc cho đại tiểu thư mất hứng. Tôi cũng không có mặt mũi ở nhà người nữa, hay là để cho tôi đi thôi.”

 

Mẹ tôi nhíu mày: 

 

"Cô Ngư, cô nói rõ một chút, rốt cuộc cô đã làm chuyện gì khiến Tuyết Quan mất hứng, thậm chí đến mức phải rời đi?"

 

"Cái này..." 

 

Bà Ngữ cũng không nghĩ tới ngày thường mẹ tôi hiền lành lại nhất định phải đánh vỡ nồi cát hỏi đến cùng.

 

Trong mắt bà ta lóe lên một tia oán hận.

 

Nhưng khi bà ta nhìn thấy tôi, sự phẫn nộ đó trở thành một nỗi sợ hãi.

 

“Đại...... Đại tiểu thư sao người lại trở về vào lúc này.”

 

“Hôm nay tôi không có tiết, đi bệnh viện dạo một vòng rồi về nhà sớm hơn bình thường.”

 

Tống gia đãi ngộ phong phú, bà Ngư căn bản không muốn từ chức. 

 

Bà ta chỉ muốn đánh thời gian chênh lệch, trước khi tôi trở về hướng mẹ tôi từ chức nhưng thật ra là phàn nàn về tôi.

 

Tôi một năm một mười nói: 

 

"Con gái bà ấy trộm thiết kế tốt nghiệp của con, lúc cùng Túc Hòa yêu đương vụng trộm còn làm hỏng váy của con, chơi SM với đứa con trai nhỏ nhà Trầm gia, bị thương liền đẩy tội lên người con, vu khống là con làm bị thương cô ta, lừa Tống Phong Trì ra mặt vì cô ta.”

 

Chỉ nói không đủ, tôi còn cho mẹ xem cảnh Ngư Trăn Trăn và Túc Hòa yêu đương vụng trộm.

 

Nhìn đến cuối cùng, mặt mẹ tôi đã đen như đáy nồi. 

 

Giáo dưỡng tốt khiến bà không nổi giận, chỉ bảo quản gia ném hành lý của bà Ngư và Ngư Trăn Trăn ra ngoài.

 

Bà Ngư nóng nảy: 

 

Nguyệt

"Phu nhân, tôi một người mang theo Trăn Trăn sống không dễ dàng, người đem hai mẹ con tôi đuổi ra ngoài, là muốn mạng của chúng tôi sao!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/va-mat/phan-5.html.]

 

Nghe thấy bà ta bắt cóc đạo đức, các dì khác trong nhà tôi nhịn không được chế nhạo: 

 

"Thôi đi, mấy năm nay kho bạc nhỏ của bà giấu kín bao nhiêu, phu nhân đều mắt nhắm mắt mở cho qua.”

 

“Đúng vậy. Đại tiểu thư có thể báo cảnh sát bắt con gái bà, chẳng lẽ phu nhân không thể báo cảnh sát bắt bà?”

 

“Nếu không phải là phu nhân tâm thiện, đã sớm đuổi bà đi. Loại tay chân không sạch sẽ như bà, chính là bại hoại những người giúp việc như chúng tôi.”

 

Bà Ngư mắng chửi đĩnh đạc bị quản gia xách ra ngoài.

 

Sau khi bà Ngư đi, tôi nói với mẹ muốn từ hôn với Túc Hòa.

 

Mẹ tôi không nói hai lời liền đáp ứng.

 

Tôi không ngờ mọi việc lại suôn sẻ như vậy, dù sao mẹ tôi lúc trước đối với Ngư Trăn Trăn rất yêu thích, rất nhiều thứ tốt, tôi có cũng sẽ cho cô ta một phần. 

 

Tôi còn tưởng rằng dưới ảnh hưởng của cốt truyện, mẹ sẽ thiên vị Ngư Trăn Trăn.

 

Mẹ ngược lại rất nghi hoặc tôi sẽ hỏi như vậy: 

 

"Con là con gái ruột của mẹ, mẹ không thương con chẳng lẽ đi thương con gái bảo mẫu?"

 

Tôi nhào vào vòng tay mẹ.

 

Từ hôm qua thức tỉnh cốt truyện tới nay, tinh thần của tôi vẫn luôn căng thẳng.

 

Tôi cảm giác mình tựa như một con rối gỗ, bị bàn tay vô hình điều khiển, thậm chí có chút phân không rõ tưởng tượng cùng hiện thực.

 

Thế nhưng, cho dù tôi là một nhân vật hư cấu trong một quyển tiểu thuyết, tình yêu của mẹ đối với tôi lại là thật. 

 

Khuôn mặt ấm áp của mẹ trước mắt đan xen với t.h.i t.h.ể tan thành từng mảnh nhỏ trong đầu, một nỗi đau đớn như kim đ.â.m xông lên đầu. 

 

Tôi không thể không đem móng tay thật sâu bấm vào lòng bàn tay, mới có thể chống lại cơn đau nhói không tả xiết này.

 

Bất kể tôi phải làm gì hay phải trả cái giá nào, tôi nhất định sẽ đảo ngược kết cục đó.

 

Loading...