Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

TUYẾT LÊ NGẠO CỐT - Chương 20

Cập nhật lúc: 2024-07-14 09:46:43
Lượt xem: 465

Điệu múa kết thúc, nàng nhíu mày nhìn về phía vũ cơ lúc nãy:

 

“Thứ muội, ngươi nhìn rõ không? Là do kỹ thuật của ngươi không tốt, vừa rồi còn nhảy sai hai nhịp!”

 

“Hôm nay ta múa điệu này, không phải là để cướp đi sự chú ý dành cho ngươi. Ta sợ mọi người bị ngươi che mắt mà lầm tưởng rằng một điệu múa đẹp cũng chỉ nhàm chán như vậy.”

 

Tương Vương khen nàng múa rất uyển chuyển, còn lên tiếng muốn đưa nàng về Vương phủ.

 

Ta chứng kiến cô nương kia trở thành tiêu điểm giữa đám người, vũ cơ vừa rồi thì lại không được ai nhắc đến.

 

Ta đi đến bên người vũ cơ, đưa cho nàng ám khí mà thế tử đã tặng ta.

 

“Ngươi có ý gì?”

 

“Cho ngươi, có lẽ sau này ngươi sẽ cần dùng đến nó.”

 

Đích tỷ của nàng, rất giống tỷ tỷ lúc trước.

 

Ta nhìn nàng, cũng giống như thấy ta của lúc trước.

 

Tỷ tỷ vừa coi thường ta, lại vừa muốn giẫm lên đầu ta để khiến nàng tỏa sáng, coi ta như bậc thang giúp nàng trèo lên trên cao.

 

Có lẽ, vì đã từng bị ướt mưa, nên ta muốn che ô cho người khác.

 

Ta hy vọng tương lai của nàng sẽ dễ dàng hơn một chút.

Edit bởi Ú nu phơi nắng, đứa nào reup sẽ bị ỉa chảy suốt đời!!!

 

Vừa ra khỏi nhạc phường, ta đã nghe thấy tiếng người hò hét.

 

Bọn họ nói, vị thiếp thất bị Thẩm gia đuổi ra ngoài kia đã chec.

 

Tỷ tỷ đã chec.

 

Nàng chec ở trên đường bò đến y quán.

 

20.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/tuyet-le-ngao-cot/chuong-20.html.]

Sau khi trở thành huyện chúa, ta lập tức cho người xây dựng thiện đường, dùng để giúp đỡ người nghèo.

 

Ta vẫn luôn nhớ rõ tấm lòng nhân ái của một vị quý nhân đã dành cho mẫu thân, cho dù bát cháo đó đã bị tỷ tỷ hất đổ.

 

Ta còn mở xưởng thêu, tuyển dụng được một đám cô nương về làm việc.

 

Thế tử lại chạy tới tìm ta, hỏi rằng:

 

“Nguyên Nghi La, nếu hôn nhân không trói buộc tự do của nàng thì sao?”

 

Ta không đáp lại hắn, bởi vì ta không nghĩ việc đó có thể trở thành sự thật được.

Thế tử cũng không hỏi lại nữa.

 

Hắn muốn góp vốn mở thiện đường với ta, cũng muốn tham gia vào cả xưởng thêu.

 

Ta đồng ý với hắn, dù sao thì thế tử cũng có rất nhiều tiền.

 

Thiện đường hoạt động rất tốt, xưởng thêu ngày càng mở rộng.

 

Vào mùa xuân, thế tử đã rải hạt giống hoa lăng tiêu ở quanh thiện đường.

 

Hoa lăng tiêu có sức sống mạnh mẽ, tự bén rễ nảy mầm mà bò lên trên tường, vươn lên tận mái nhà.

 

Khi mùa hè đến, hoa lăng tiêu nở rộ rực rỡ, một màu đỏ cam bao phủ toàn bộ bức tường.

 

Thế tử nắm tay kéo ta đi xem.

 

“Nguyên Nghi La, bây giờ ta cũng rất thích hoa lăng tiêu.”

 

“Bởi vì nó và nàng thực sự giống nhau.”

 

Ta nhìn hoa lăng tiêu đang sinh trưởng mạnh mẽ, nước mắt không hiểu sao lại trào ra.

 

Làm hoa lăng tiêu có gì không tốt đâu?

 

Suy cho cùng thì, cuộc sống chưa bao giờ thuận buồm xuôi gió, phẩm chất yếu kém chưa chắc đã không thể thành công.

 

Loading...