Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tuế Tuế - C1

Cập nhật lúc: 2024-08-21 00:17:04
Lượt xem: 2,658

1.

Trước khi chết, ta mới biết mẫu thân ta hận cha ta cả đời. Kéo theo đó, bà cũng chán ghét hai đứa con bà nhận về cả đời.

Anan

Bà dùng tiền đồ và tính mạng của tỷ đệ ta, để trải đường mây cho con cái của người trong lòng bà, thanh mai trúc mã của bà.

Trước khi nhắm mắt, ta đã từng hỏi bà: "Bà chưa từng d.a.o động sao?"

Bà chỉ quay đầu đi với vẻ chán ghét, sau đó đứng dậy rời đi, không thèm nhìn ta lấy một cái.

Bông hoa đỏ nở rộ bên ngoài cửa sổ, rơi từ cành cây xuống, rơi vào lớp đất bẩn thỉu.

Nó cũng từng được người ta ngưỡng mộ, cũng từng kiêu hãnh đứng trên cành cây, nhưng cuối cùng một cơn gió thổi qua, liền trở thành câu chuyện khiến người ta thở dài.

 

2.

"Phụng Thiên Thừa Vận, Hoàng đế chiếu viết... phong Mộ Tuế làm Đại Hạ quốc tòng nhất phẩm Quận chúa, khâm thử."

Ta đã từng vô số lần mơ thấy cảnh tượng ngày hôm đó trong mơ, nhưng không ngờ mở mắt ra lần nữa, ta lại trở về ngày này.

Ta nhớ lại rất nhiều chuyện.

Cha ta là vị tướng nổi tiếng nhất Đại Hạ quốc, ông và Hoàng đế hiện tại là huynh đệ tốt nhất.

Khi ông còn sống, Hoàng đế đã ban thưởng vô số, nhà ta vô cùng oai phong, là gia đình khiến người ta ghen tị nhất kinh thành.

Năm ta tám tuổi, ông nhận được quân lệnh phải đi trấn thủ biên cương.

Trước khi ra trận, ông ôm ta nói, sẽ giành cho ta một tước vị Quận chúa.

Ông đã làm được, nhưng ông sẽ không bao giờ trở lại nữa.

Ta ngẩng đầu nhìn về phía cửa, nước mắt lập tức tuôn rơi.

Khi còn nhỏ, ta không hiểu nỗi đau mất cha, giờ đây trở lại ngày này, hóa ra là đau lòng đến vậy.

Chỉ là lần này, sau khi khóc xong, ta muốn tất cả những kẻ đã hãm hại Trấn Bắc Vương phủ phải trả giá!

Ta ngã quỵ trước quan tài, đau buồn đến không thể tự chủ.

Mẫu thân ta lau nước mắt, đưa tay muốn ôm ta dậy, bà cảm thấy ta như vậy rất mất mặt.

Nhưng ta lại nắm chặt quan tài của cha ta không buông, khi bà mất hết kiên nhẫn, muốn sai người kéo ta ra.

Hoàng đế và con trai ông cùng xuất hiện tại tang lễ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/tue-tue/c1.html.]

Tất cả mọi người đều quỳ xuống hành lễ, chỉ riêng ta, quay người nhìn ông.

"Bá bá, con không còn cha nữa."

"Bá bá, con không muốn làm Quận chúa nữa."

"Bá bá, con muốn cha trở về."

Ta khóc đến mức ruột gan đứt đoạn, thở không ra hơi, nói chuyện cũng lắp bắp.

Hoàng đế vốn đã áy náy với ta, giờ đây thấy ta như vậy, càng thêm thương xót.

Ông bước tới ôm ta vào lòng, nhẹ nhàng an ủi:

"Tuế Tuế, con mất cha rồi, sau này bá bá sẽ là cha của con."

"Cha con sẽ cho con cái gì, bá bá cũng sẽ cho con."

Cha ta và vị Hoàng đế xuất thân nghèo khó trước mắt này, là tình nghĩa cùng trải qua bao nhiêu sóng gió.

Hoàng đế đã nói như vậy, tự nhiên cũng là nghiêm túc.

Ta quay đầu nhìn thấy khuôn mặt mẫu thân ta trong nháy mắt trở nên tái nhợt, trong ánh mắt bà ẩn chứa một tia oán độc.

Kiếp trước, ta không hiểu được niềm vui trong mắt bà lúc trước. Giờ đây, ta lại hiểu được sự oán độc trong mắt bà.

Thật nực cười!

Kiếp trước, sau khi cha ta mất, mẫu thân ta bắt đầu hủy hoại danh tiếng của ta, nuôi dưỡng ta thành một tính cách ngang ngược, kiêu ngạo và ngu dốt.

Nếu không phải sau đó, ta đã chịu đủ mọi đau khổ dưới tay bọn họ, thì cũng sẽ không tỉnh ngộ.

Trở lại một lần nữa, ta muốn từng chút nghiền nát hy vọng của bọn họ, để bọn họ nếm trải mùi vị đau khổ.

 

3.

Tang lễ kết thúc, thánh chỉ trong cung liền được ban xuống, ta và đệ đệ cùng được đón vào hoàng cung.

Mẫu thân ta hết lần này đến lần khác ngăn cản cũng không ngăn được.

Bà không muốn chúng ta tiếp xúc quá nhiều với hoàng tộc, bà sợ ta và đệ đệ sẽ thoát khỏi sự kiểm soát của bà.

Bà sợ Hoàng đế sẽ ngày càng quan tâm đến chúng ta, một đôi tỷ đệ đáng thương.

Sự lo lắng của bà là đúng!

Loading...