Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Từ cổ đại xuyên đến niên đại văn - 77

Cập nhật lúc: 2024-10-13 13:33:57
Lượt xem: 29

Lúc ở trong thôn vẫn đang còn bàn tán chuyện này, Triệu Văn Thao với vợ hắn còn đang ở trong phòng kiểm tra sổ sách.

Ngày hôm qua bốn cân thịt, buôn bán lời được một đồng hai hào tám, hôm nay so với ngày hôm qua ít một chút, chỉ có ba cân thịt, kiếm được so với ngày hôm qua ít một chút, nhưng mà lại lời hơn được tờ phiếu.

Tờ phiếu kia hắn đã lấy đưa cho chị cả, ngày hôm qua mua xe đạp không phải chị ấy còn cho vay tiền sao, hôm nay lấy tiền qua trả cho chị cả hắn, đưa thêm một tờ phiếu.

Thịt heo buôn bán lời chín hào sáu, nhưng hôm nay so với ngày hôm qua hơn mấy cân đậu tương và đậu phộng, kiếm được đúng là không nhiều lắm, chỉ có một hào tám, chuyện này thì không lừa người.

Bởi vì chút nông sản này chẳng đem lại được bao nhiêu lợi nhuận, hơn nữa số lượng còn ít như vậy, mấu chốt những thứ này được chia cho hắn khi ra ở riêng, bằng không đi theo người khác mua, chắc chắn cũng kiếm được thêm mấy đồng.

Tại sao người bên ngoài vừa nghe đều lắc đầu? Cũng chính là do rõ ràng khoản lợi nhuận này ít ỏi này.

Có ông chú trong tộc lại đây tìm cha Triệu nói chuyện phiếm, trôi chảy nói ra một câu, tỏ vẻ nếu Triệu Văn Thao cứ tiếp tục như vậy thì không ổn, không thể cứ tiếp tục làm ăn tùy tiện như vậy được.

Hiện tại vẫn chưa có con, về sau có con thì như thế nào, cũng không thể tiếp tục làm việc không đứng đắn như thế.

Cha Triệu cũng rất lo lắng, nhưng ông không biết rằng con trai mình lại làm như vậy, hắn thông minh nhanh nhẹn lắm kia mà, cho nên cũng sẵng giọng: "Hiện tại cứ để nó tùy ý làm đi, chờ sang năm chắc chắn nó phải tu chí làm ăn đàng hoàng."

Ông chú đó lúc này mới không nói gì thêm.

Mẹ Triệu còn bởi vì chuyện bị mấy chị em dâu trào phúng một phen, đang tức giận đến nỗi dậm chân.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/tu-co-dai-xuyen-den-nien-dai-van/77.html.]

"Mẹ, mẹ tức giận với bác của con làm gì, bác ấy là người thế nào mẹ không phải biết rõ rồi sao." Triệu Văn Thao nói.

Mẹ Triệu liền hỏi hắn: "Vậy con có kiếm được tiền không? Nếu như con kiếm được tiền, mẹ mới có thể ăn nói rõ ràng trước mặt bác con, làm cho bà ấy ghen tị há mồm đến răng rơi đầy đất!"

Triệu Văn Thao liền nở nụ cười, hắn kéo mẹ hắn vào trong phòng, nhỏ giọng nói chuyện bán thịt heo cho mẹ hắn nghe.

Mẹ Triệu vừa nghe mắt đã sáng lên: "Thái đồ tể thật sự nâng đỡ con như vậy?"

"Chẳng lẽ là giả? Ngày đó con ôm một bình rượu qua tìm anh ấy uống, ngày hôm qua anh ấy cho con bốn cân thịt, con buôn bán lời một đồng hai hào tám, hôm nay cho con ba cân, anh ấy nói hôm nay ít hơn chút, nhưng ngày mai có thể cho con những năm cân!" Triệu Văn Thao thấp giọng cười nói.

Cá Kho Mặn hay Thịt Kho Tàu ngon hơn ta ^^

Tâm tình mẹ Triệu tốt hơn, bà đã biết con trai mình chắc chắn là có tiền đồ, tuyệt đối không phải là người có thể coi thường được!

"Nhưng mà mẹ, việc này mẹ cũng đừng nói với bên ngoài, việc này nếu để người ngoài biết, thì không thể giữ được, cũng sẽ không buôn bán lời được nữa." Triệu Văn Thao nhỏ giọng nói.

"Con yên tâm, con yên tâm, mẹ biết đạo lý im hơi lặng tiếng mà phát tài, chắc chắn sẽ không đi nói ra ngoài đâu, để mẹ nói cho cha con, cha con đang rất lo lắng cho con." Mẹ Triệu nói.

Triệu Văn Thao gật gật đầu, chuyện này cho cha mẹ hắn biết sẽ không sao, cha mẹ hắn đều là người lí lẽ, cũng là người kín miệng.

Mẹ Triệu trở về nói một câu với cha Triệu, cha Triệu vốn mặt nhăn mày nhó liền buông lỏng ra, gật gật đầu rồi không nói gì, tiếp tục làm cái lồng gà.

Nhưng tâm tình hiển nhiên là không tồi, nhìn xem, lúc này thằng bé mới ở riêng mà đã có quý nhân đến giúp đỡ.

Loading...