Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Từ cổ đại xuyên đến niên đại văn - 276

Cập nhật lúc: 2024-10-20 10:00:45
Lượt xem: 8

Nhiều năm như vậy không biết mẹ đã châm biếm nó bao nhiêu lần, không phải vẫn thế đấy sao? Nhưng mẹ không nhìn ra Sở Sở có thể oán giận người khác như thế đấy." Mẹ Triệu nói: "Lúc vừa vào cửa được hai ba ngày đã cãi nhau với Văn Thao, sau thì không cãi cọ nữa, tốt vô cùng, tính tình cũng trở nên mềm mại rồi. Mẹ ngẫm nghĩ, đám thanh niên này ấy à, chỉ mỗi tội tính cách không được bình tĩnh, bây giờ nhìn lại, gì mà tính cách không được bình tĩnh, rõ là bé ớt!"

"Bé ớt?" Chị cả tò mò nhìn mẹ già.

Mẹ Triệu cười: "Biệt danh lúc trẻ của mẹ Sở Sở đấy, mẹ cũng chỉ nghe người ta nói thôi."

Chị cả cũng nở nụ cười.

Dựng đòn dông nhà xong thì cũng nhanh hơn, dù sao hiện tại ở nông thôn vẫn không chú ý việc lắp đặt thiết bị, lắp cửa sổ lên, đóng cái giường lò, đặt nồi xuống là có thể vào ở.

Ở giai đoạn này, anh hai và anh ba tiến hành cực nhanh, trước ngày quốc tế thiếu nhi đã dọn vào rồi, còn bên Triệu Văn Thao vẫn đang lo liệu.

"Vợ đừng vội, chúng ta cứ làm cho đàng hoàng rồi chuyển vào sau." Triệu Văn Thao an ủi Diệp Sở Sở.

Diệp Sở Sở cười nói: "Em không vội, anh cứ làm đi, em xem anh có thể làm ra căn nhà thế nào."

Cá Kho Mặn hay Thịt Kho Tàu ngon hơn ta ^^

Triệu Văn Thao hôn lên mặt vợ một cái rồi nói: "Em chỉ cần nhìn là được rồi!" Nói xong thì đi mất.

Hiện tại hắn buôn bán có hơi hỗn tạp, hè đã đến rồi, ở nông thôn cơ bản là tự cấp tự túc, thứ có thể mua bán rất ít, nếu không phải đầu óc hắn linh hoạt thì không thể buôn bán được rồi.

Diệp Sở Sở không cần xuống đồng, Triệu Văn Thao có thể tự mình lo liệu cho ngô và hoa hướng dương, không thể tự làm thì thuê Thôi Đại.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/tu-co-dai-xuyen-den-nien-dai-van/276.html.]

Ở trong phòng một thời gian dài cũng buồn chán, Diệp Sở Sở không có việc gì là lại ra ngoài đi dạo, có đôi khi đến chỗ Hạ Tùng Chi ngồi một lúc. Hạ Tùng Chi sắp sinh rồi, chính là mấy ngày này, hiện tại đang vô cùng khẩn trương. Ở nông thôn sinh con mà đến huyện thì quá xa nên đều đến trạm y tế xã, nhưng dù thế cũng cần đi một đoạn đường, Hạ Tùng Chi vẫn lo lắng không đến kịp phải sinh ở trên đường. Diệp Sở Sở chỉ đành an ủi, song lời an ủi như vậy cũng khá vô dụng, hơn nữa cô cũng đang có mang, cứ đi vậy lại làm phiền người ta nên mấy ngày gần đây chỉ đi dạo loanh quanh, thuận tiện tìm một vài việc để làm.

Ở nông thôn thiếu gì chứ cũng không thiếu hoa dại, Diệp Sở Sở nhớ lại trước đây cùng các bạn nữ làm son, bèn mang theo cái rổ nhỏ, hái cánh hoa nhỏ đủ loại màu sắc, dự định trở về làm chút son phấn gì đó.

Trong thôn này những người phụ nữ trong thôn đang bận rộn chăm sóc hoa màu thấy thế, ai nấy đều rất ngứa mắt, nhìn cô vợ nhỏ của cậu sáu Triệu kìa, sống thoải mái biết bao, chị dâu thứ tư của cô cũng mang thai đấy, nhưng có thấy cả ngày mang theo cái rổ nhỏ đi hái hoa chơi khắp nơi đâu.

"Lại đi ra hái hoa đấy à?"

Ngày hôm đó Diệp Sở Sở đi ra hái hoa, ngẩng đầu thấy là chị Trang ở sau chợ, gật đầu nói: "Đi ra một lúc ạ."

"Tôi nói này Sở Sở, cô sống thật là tốt, mang thai là không cần xuống đồng làm việc. Nhớ lại bọn tôi khi đó, sắp sinh rồi còn phải làm đấy!" Giọng chị Trang mang theo sự ghen tỵ.

Sao Diệp Sở Sở lại không hiểu nhưng cũng không hề tức giận, chỉ cười nói: "Chị Trang ơi, chị chớ nên nói lời này với em mà nên nói với anh Trang của em, hỏi anh ấy sao có thể để chị khổ cực như vậy chứ, có con rồi còn bắt chị làm việc. Nếu anh ấy không cho chị một lời giải thích thì chị đừng nấu cơm cho anh ấy nữa!"

Chị Trang hơi mất tự nhiên, ai mà không biết đôi này cả ngày cãi nhau, cãi nhau ầm ĩ đến mức anh ta không muốn về nhà, còn hỏi thử á, không hỏi đã cãi nhau rồi, đừng nói đến hỏi.

"Hỏi gì chứ, hạng người như anh ta còn có thể chú ý hơn em ư? Được rồi, chị đi làm việc đây." Chị Trang ngượng ngùng cười một cái rồi đi mất.

Diệp Sở Sở tiếp tục hái hoa như thể chưa từng xảy ra chuyện gì. Đừng thấy cô bình thường dịu dàng mềm mại, dáng vẻ dễ nói chuyện dễ bắt nạt, trên thực tế đó là vì cô không muốn chấp nhặt với bọn họ, nếu thật sự phải ác lên, cô cũng không kém cạnh!

Cô biết trong thôn có rất nhiều người giống như chị Trang, chỉ là đa số đều nói sau lưng nên cô sẽ không để ý, càng không để ảnh hưởng đến tâm trạng của mình. Chồng mình nói rất đúng, để ý đến bọn họ làm rắm gì!

Diệp Sở Sở nghĩ tới câu nói này thì không nhịn được cười.

Loading...