Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Từ cổ đại xuyên đến niên đại văn - 260

Cập nhật lúc: 2024-10-19 16:16:45
Lượt xem: 9

 

"Đúng là bọn họ có giao hàng, nhưng phải tốn tiền đó." Anh Diệp không thể không nhắc nhở.

"Tốn tiền thì tốn tiền, dù sao cũng đến mùa thu mới phải trả mà." Triệu Văn Thao không thèm để ý chút nào.

Anh hai Diệp có chút không nói nên lời, dù là mùa thu trả thì đó cũng là tiền mà, người em rể này đúng là tiêu xài hoang phí quá mức rồi.

Hai người đang ăn thì mẹ Diệp bưng một chậu thịt gà tới, lại lấy thêm cho bọn họ.

"Mẹ à, đủ rồi." Triệu Văn Thao vội nói.

"Ăn nhiều thịt một chút, vất vả lâu như vậy mà." Mẹ Diệp không rời đi ngay lập tức mà lại hỏi Triệu Văn Thao: "Con và anh ba con nói chuyện điện thoại tiếp chưa?"

Triệu Văn Thao biết mẹ Diệp nhớ con trai và con dâu nên nói: "Hai ngày trước con và anh ba có nói chuyện điện thoại rồi, anh nói vô cùng tốt, chị ba của con cũng rất khỏe, đến bệnh viện kiểm tra rồi, đứa bé rất khỏe mạnh."

Mẹ Diệp nở nụ cười: "Vậy thì tốt."

Anh Diệp nói: "Mẹ à, ở thủ đô nhất định là sẽ tốt hơn bên này của chúng ta, mẹ cũng đừng bận tâm nữa."

Triệu Văn Thao cười nói: "Đúng vậy, mẹ à, ở bên kia muốn đến bệnh viện cũng thuận lợi hơn, gọi xe cái là đi được luôn, mẹ cứ yên tâm đi."

Mẹ Diệp nói: "Mẹ cũng biết là mẹ đang lo nghĩ không đâu, nhưng người già đều như vậy cả mà."

Mẹ Diệp vốn dĩ định bảo con trai đón con dâu về để dưỡng thai, kết quả là con trai lại ở luôn đó, ban đầu còn có chút nghĩ không thông, nhưng sau đó biết được con trai đang quản lý một xưởng may quần áo nhỏ, mỗi ngày đều đi làm rồi tan ca, trải qua cuộc sống của những người thành thị thì mới cảm thấy đầu óc của mình đã già rồi, bình thường nước chảy từ chỗ cao xuống thấp thì con người sẽ đi đến chỗ cao hơn, con trai của mình đến thủ đô là chuyện tốt, tất nhiên là phải ủng hộ rồi, sao có thể còn gây cản trở cho nó được.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/tu-co-dai-xuyen-den-nien-dai-van/260.html.]

Mẹ Diệp là một người sáng suốt, quyết đoán, nếu không thì cũng đã không nuôi gà và bán trứng từ rất sớm, sống tốt hơn những người khác rất nhiều, chỉ là ở nông thôn quá lâu nên tầm nhìn bị giới hạn đôi chút, nhưng đây chỉ là chuyện nhất thời thôi, không giống những bà già ở nông thôn, cố chấp đến cùng, cũng chẳng chịu nghe lời khuyên của ai cả.

Bây giờ lo lắng thì cũng là do bản tính của thiên chức làm mẹ mà thôi.

"Được rồi, kệ bọn chúng đi, dầu gì thì người trẻ tuổi cũng có khát vọng lớn hơn bọn ta khi trước!" Mẹ Diệp khoát khoát tay.

Cá Kho Mặn hay Thịt Kho Tàu ngon hơn ta ^^

Triệu Văn Thao rất tán thưởng điểm này ở ba mẹ vợ, không giống như những người già, cứ luôn luôn nói, con nhìn mấy người trẻ tuổi các con đi, chẳng đàng hoàng chút nào cả!

"Mẹ, mới vừa rồi con nói chuyện với anh cả, chờ lát nữa đi đến nhà máy gạch, muốn chịu nợ gạch ngói rồi về xây nhà." Triệu Văn Thao nói với mẹ Diệp.

Anh Diệp cũng nhìn về phía mẹ, anh ta hy vọng mẹ có thể khuyên mấy câu, anh ta không tán đồng với quyết định xây nhà vào lúc này của Triệu Văn Thao, anh ta đã nghe nói là tiền xe vẫn còn chưa lấy lại vốn kia kìa, vậy mà hắn còn muốn xây nhà, xây nhà cũng không phải chỉ cần mỗi gạch ngói thôi đâu.

Mẹ Diệp hơi sửng sốt: "Con muốn xây nhà trong năm nay hả?"

Triệu Văn Thao gật đầu một cái: "Khi ra ở riêng thì con đã muốn xây nhà trong năm nay rồi, đúng lúc Sở Sở cũng đang mang thai, khoảng đến mùa đông thì sẽ sinh, ngôi nhà kia quá lạnh, con định lắp một lò sưởi trong nhà mới, khi đứa bé chào đời cũng có thể ở trong ngôi nhà mới đó!"

Mẹ Diệp nghe ra tâm ý của con rể với con gái mình, thầm gật đầu, đúng là không chọn sai đứa con rể này mà!

"Vậy con xây luôn đi, nếu gặp khó khăn, đừng thấy anh cả và chị dâu con cũng xây nhà, nhà chúng ta có bao nhiêu người thân, chỉ cần mỗi người giúp một tay cũng đủ rồi, dù sao thì con cũng làm chuyện đứng đắn." Khẩu khí mẹ Diệp rất lớn, bày tỏ sự ủng hộ.

Triệu Văn Thao gật đầu cảm kích: "Mẹ, mẹ yên tâm đi, trong lòng con biết rõ!"

Anh Diệp thấy mẹ đã đồng ý thì lại cảm thấy hình như Triệu Văn Thao xây nhà cũng không phải chuyện gì khó khăn cả.

Những chuyện mà mẹ đã quyết định, kết quả cho thấy đều chưa bao giờ sai cả.

Loading...