Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Từ cổ đại xuyên đến niên đại văn - 251

Cập nhật lúc: 2024-10-19 16:14:57
Lượt xem: 12

"Đây là chuyện cực tốt đó nha!" Mẹ Diệp nói: "Được mấy tháng rồi? Nếu như vẫn chưa được ba tháng thì nhất định phải chú ý một chút đó nha!"

Diệp Minh Bắc có chút phiền muộn: "Con quên không hỏi được mấy tháng rồi."

"Con nói xem con, chuyện quan trọng như vậy mà cũng quên được!" Mẹ Diệp oán hận nói.

"Nó đã có con bao giờ đâu, làm sao hiểu được mấy thứ này." Cha Diệp nói: "Vậy thì các con dự định làm thế nào?"

Diệp Minh Bắc kể về kế hoạch của Chu Mẫn, đôi vợ chồng già đều có chút bất ngờ, để con trai đi kinh thành thuê nhà chăm sóc cho vợ, sao nghe ra có vẻ không đáng tin nhỉ!

"Vậy thì cần bao nhiêu tiền chứ?" Cha Diệp kì thực không tưởng tượng ra được.

"Mẫn Mẫn nói rằng cô ấy có tiền, con chỉ cần qua đó là được rồi." Diệp Minh Bắc nói.

Mẹ Diệp lắc đầu, quả quyết nói: "Cho dù nó có tiền cũng không được, nhà nó cũng không phải sống trong kinh thành, bên đó còn không có bất kì người thân nào, nếu chỉ một mình con qua đó, đến lúc đó có chuyện gì thì chúng ta bàn, nhưng khi sinh con thì làm thế nào? Chuyện này không phải có tiền là có thể giải quyết được. Con qua đó đón con bé về đi, con cứ nói với nó là chuyện này do mẹ bảo."

Diệp Minh Bắc gật đầu đồng ý: "Sáng ngày mai con sẽ đi rút ít tiền."

Chuyện này cũng là học được từ Triệu Văn Thao, trước kia tiền nhà họ Diệp đều cất trong bình và lọ trong nhà, sau này nhìn thấy Triệu Văn Thao gửi tiền vào ngân hàng nên anh ta mới gửi tiền vào ngân hàng.

"Con rút bao nhiêu?" Cha Diệp nói.

"Ít nhất cũng phải ba bốn trăm chứ nhỉ?" Diệp Minh Bắc nhìn cha mẹ với vẻ dò hỏi.

Cha Diệp định nói là quá nhiều rồi, nhưng mẹ Diệp lại nói: "Vậy thì cứ bốn trăm đi! Thời gian này con và Văn Thao chuyển hàng cũng đã kiếm được không ít, mẹ chỉ để lại cho một mình con thôi, nhưng mà rút ra số tiền này thì tiền vốn chiếc xe kia của con cũng không còn, con nhớ nói với vợ con một tiếng."

Không phải mẹ Diệp nghĩ nhiều, mà là tiền chiếc xe kia là do Chu Mẫn lấy, kiếm được bao nhiêu hay tiêu hết bao nhiêu đều phải nói một tiếng.

Cha Diệp mở miệng, đổi sang một vấn đề khác: "Còn cái xe kia thì sao, con và Văn Thao dự định thế nào?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/tu-co-dai-xuyen-den-nien-dai-van/251.html.]

"Cha, sao phải dự định thế nào?" Diệp Minh Bắc vẫn có chút không hiểu.

Mẹ Diệp hiểu ý của cha Diệp, không vui nói: "Còn có thể dự định thế nào, Minh Bắc đi kinh thành mấy ngày là quay về rồi, còn có thể dự định thế nào nữa!"

"Mấy ngày thì xe cũng không rảnh rỗi đâu." Cha Diệp lầm bầm một câu.

Lúc này Diệp Minh Bắc mới hiểu ý của cha mình, có chút không nói nên lời, cha lại mắc bệnh nhỏ nhen rồi."

Ngày hôm sau, Diệp Minh Bắc đạp xe đến ngân hàng trên huyện, vừa hay cũng gặp được Triệu Văn Thao.

"Anh ba, trùng hợp quá, vừa đúng lúc em rút cho anh ít tiền, em cũng không cần qua đó đưa cho anh nữa." Triệu Văn Thao đưa tiền cho anh ba trăm.

"Không cần đâu, anh tới để rút tiền đây, không cần tiền của em đâu!" Diệp Minh Bắc nhớ đến tính cách hẹp hòi của cha mình tối qua thì có chút xấu hổ.

"Nhà nghèo thì đi đường cũng phải có tiền, anh cứ mang nhiều một chút đi, nếu dùng không hết thì về trả lại em." Triệu Văn Thao nhét vào trong túi của anh ta: "Cho thì anh cứ lấy đi!"

Diệp Minh Bắc thấy vậy cũng chỉ đành nhận lấy.

"Anh ba, chúng ta hẹn thời gian đi, em gọi điện cho anh hay anh gọi cho em?" Triệu Văn Thao nói.

"Được, em đến đại đội của em nhận điện thoại à?" Diệp Minh Bắc nói.

Cá Kho Mặn hay Thịt Kho Tàu ngon hơn ta ^^

"Trạm kỹ thuật nông nghiệp đi, em quen với bên đó rồi, ước chừng còn phải chuyển hai chuyến hàng nữa."

Diệp Minh Bắc đồng ý, hai người hẹn xong thời gian gọi điện, đến lúc đó Triệu Văn Thao đến phòng văn thư của trạm kỹ thuật nông nghiệp đợi điện thoại.

Ngày hôm sau, Diệp Minh Bắc đi kinh thành.

Cha Diệp và mẹ Diệp đã bắt đầu tính toán thời gian từ khi con trai lên xe, lần đầu tiên con trai đi xa như vậy, nói không lo lắng là giả. Mãi đến hai ngày sau, khi nhận được bức điện báo an toàn của con trai, bọn họ mới yên tâm, nhưng mà lại nhớ đến một chuyện khác, đó chính là con trai đi đón vợ thì khi nào mới lên xe, khi nào mới quay về?

Loading...