Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Từ cổ đại xuyên đến niên đại văn - 240

Cập nhật lúc: 2024-10-18 22:46:30
Lượt xem: 11

"Anh Triệu, thế này đi, trong túi em có tiền, em cho anh mượn, đến lúc đó anh thắng rồi thì lại trả em. Nhân lúc trời còn sớm thì chúng ta đi chơi vài ván, thắng được thì càng tốt, thua cũng không sao, về nhà ăn cơm, sau đó anh trả lại tiền cho em sau." Mã Tiểu Lục nói.

"Được đó!" Triệu Văn Thao rất vui vẻ, hít một hơi thuốc dài, vứt xuống đất rồi dập tắt: "Thành thật mà nói, tôi thực sự không dám xin tiền vợ."

"He he! Đàn bà ở nhà cái gì cũng không hiểu, còn thích quan tâm chuyện của đàn ông, rất phiền phức! Đi thôi!"

Hai người sánh vai cùng đi đến thôn Tây.

Chưa đi được bao xa thì hai người gặp được vợ của Vương lão tam đang san bằng bờ ruộng, cô ta nhìn thấy bọn họ thì có chút bất ngờ, rồi hỏi hai người đang đi đâu.

Triệu Văn Thao úp úp mở mở nói rằng có chuyện, bảo cô ta quay về nói với vợ mình một tiếng, sau đó hắn vội vàng đi với Mã Tiểu Lục.

Mã Tiểu Lục cũng xem như là người có tiếng trong thôn, chuyên lôi kéo người tham gia bài bạc, sau đó đạt được lợi từ nó, cậu ta đã từng bị bắt vào tù, khi ra tù vẫn là c.h.ế.t cũng không chừa, mọi người trong thôn nếu muốn nghiêm túc trải qua cuộc sống thì đều không muốn qua lại với cậu ta.

Ở cùng với loại người như này thì còn có chuyện gì nữa, dùng chân cũng có thể nghĩ ra được!

Cá Kho Mặn hay Thịt Kho Tàu ngon hơn ta ^^

Vợ của Vương lão tam thốt lên một tiếng cảm thán ai da mẹ của tôi ơi, Triệu lão lục này xong rồi, sắp xuống dốc rồi!

Với cái miệng của cô ta, còn chưa đến tối thì toàn bộ người trong thôn đều đã biết hết, Triệu Văn Thao và Mã Tiểu Lục đi cùng nhau rồi.

"Cái tên Mã Tiểu Lục đó là loại người gì vậy chứ! Hàng xóm của em họ thứ 2 của tôi vừa mới mua vài cái sọt liễu, cậu ta đã lập tức nhắm vào nó rồi, muốn kéo người ta đi chơi, kết quả đi thật, tiền mua sọt liễu thua hết sạch thì không nói, còn nợ nần chồng chất!"

"Thằng nhóc đó thất đức lắm, nghe nói có chút tiền là lao đầu vào, sau đó thì phủi sạch sẽ quan hệ với mấy người thua!"

"Người như thế này nên bị nhốt trong tù, thả ra chỉ giao tai vạ cho người khác thôi!"

"Thằng nhóc Triệu Văn Thao này coi như xong rồi, bôn ba buôn bán còn chưa kiếm được tiền của ngày kia thì đã bị nhắm vào rồi, lần này các cô cứ nhìn đi, không thua hết sạch tiền thì không về được!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/tu-co-dai-xuyen-den-nien-dai-van/240.html.]

"Các cô nói xem, chuyện này có nên quản hay không?"

"Quản cái gì, bây giờ ai có thời gian rảnh mà quản mấy chuyện đó, đều đang bận rộn thu xếp đồng ruộng đây!"

"Không phải bảo Triệu lão lục đi san bằng bờ ruộng à, sao lại dính vào cậu ta rồi?"

"Chỉ có sáu Triệu đó còn đòi san bằng bờ ruộng? Không phải tôi nói nhé, ngay cả san bằng bờ ruộng là gì hắn cũng không biết ấy chứ?"

Về chuyện này thì vợ của Vương lão tam là có quyền lên tiếng nhất.

"Tôi nhìn thấy rồi, cái xẻng đó vẫn còn mới lắm, chưa dính chút đất nào. Tôi đoán là, sáu Triệu sớm đã thanh toán tiền với Mã Tiểu Lục rồi, còn san bằng đồng ruộng cái gì, san cái rắm, cậu ta còn chưa thèm xuống ruộng đã đi lừa bịp người khác rồi!" Vợ của Vương lão tam giống như là đã tận mắt nhìn thấy mọi chuyện.

Mấy tin đồn này tất nhiên cũng sẽ bay đến tai nhà họ Triệu, mẹ Triệu lúc này rất lo lắng, mặc dù bà tin tưởng con trai, nhưng bà cũng biết Mã Tiểu Lục là loại người nào.

Chỉ có cha Triệu là vẫn ngồi bên giường hút thuốc, bày ra dáng vẻ bình tĩnh như thường. "Tôi nói cái ông già này, ông vẫn còn ngồi đó được à, còn không đi tìm Văn Thao về, nó đã cờ b.ạ.c rồi kia kìa, mấy trò đó nếu nghiện thì c.h.ế.t chắc rồi!" Mẹ Triệu nhìn thấy dáng vẻ đó của ông chồng thì vô cùng tức giận.

Cha Triệu cười cười, nói một câu không suy nghĩ: "Thằng nhóc này, tầm mắt vậy mà đạt đó!"

Mẹ Triệu mở to mắt, ông lão này khiến con trai tức điên đấy à?

Cha Triệu nhìn thấy mẹ Triệu như vậy thì liền lấy ra chiếc nhẫn bạc ông nhặt được từ trong túi cho bà xem, còn kể lại những chuyện mình đã nhìn thấy.

Mẹ Triệu há hốc miệng, rất lâu sau mới phản ứng lại: "Ông nói là, nó, nó cố ý đi cùng Mã Tiểu Lục?"

"Có cố ý hay không thì tôi cũng không biết, tôi chỉ biết là vận may của tiểu tử này quá tốt rồi, không cần phải lo lắng." Cha Triệu nói.

"Ông không biết à, vậy mà tôi còn tưởng ông biết chứ!" Mẹ Triệu vừa yên tâm thì tim lại bị treo lên: "Cứ cho là vận may của nó tốt, thắng được tiền, thì cờ b.ạ.c cũng không phải là chuyện tốt! Hai năm trước Mã Tiểu Lục vì đánh bạc mà bị bắt vào tù, chuyện này là để lấy ra đùa à!"

Loading...