Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Từ cổ đại xuyên đến niên đại văn - 226

Cập nhật lúc: 2024-10-18 22:43:52
Lượt xem: 10

"Vợ, anh nghĩ xong rồi, đợi đến khi xe hoàn vốn, xây nhà lại, con cái được sinh ra, gom góp được một ít tiền, anh sẽ đi thủ đô ngay, anh phải đi quan sát cho thật kỹ, nếu có thể thì anh sẽ mua một số món đồ để quay về bán, giống như lần ở thôn Thái Bình, em nói xem có được không?" Triệu Văn Thao và vợ lên kế hoạch cho sự nghiệp của hắn.

Diệp Sở Sở thản nhiên nói: "Vậy là phải đợi bao nhiêu năm, đến khi con cái của chúng ta vừa đủ lớn ư?"

Triệu Văn Thao sửng sốt một chút, sau đó hắn mới kịp phản ứng lại: "Vợ à, em đang hoài nghi năng lực của chồng em đấy!"

Con nít có thể giúp đỡ việc vặt vãnh trong gia đình thì ít nhất cũng phải ba bốn tuổi, điều này chẳng phải có nghĩa là ba bốn năm sau hắn mới có thể đi thủ đô sao, mà kế hoạch của hắn lại là tranh thủ sang năm đi ngay.

Diệp Sở Sở bật cười một tiếng: "Em nào có, chống của em rất tài giỏi, bây giờ còn muốn tới thủ đô, những người khác còn chẳng dám đi lên thành phố nữa mà."

Triệu Văn Thao cũng cười theo cô: "Vợ, chờ con lớn hơn được một chút, anh dẫn em đi, cả nhà chúng ta cùng nhau đi ngắm thủ đô!"

"Thật ư?" Diệp Sở Sở nhìn hắn.

"Hiển nhiên rồi, vợ của anh, có khi nào anh lừa gạt em chưa?" Triệu Văn Thao đáp lại.

"Anh nói xem thủ đô ra sao?" Diệp Sở Sở bắt đầu tưởng tượng về thủ đô.

"Chắc chắn là rất rộng lớn, có rất nhiều xe, còn có cả nhà lầu, nhất định là còn cao hơn so với nhà lầu ở trong thị trấn của chúng ta!" Triệu Văn Thao cũng đang suy nghĩ.

"Chị ba em nói, ở thị trấn không được xem là nhà lầu, chỉ có thể xem như là nhà sàn, không so với thủ đô được." Diệp Sở Sở sửa lại câu nói của hắn.

"Vậy chắc chắn là không thể nào so sánh được rồi." Triệu Văn Thao ngáp một cái.

Trong lúc đi ngủ, hai người họ tha hồ tưởng tượng thủ đô trông ra sao.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/tu-co-dai-xuyen-den-nien-dai-van/226.html.]

Vừa qua ngày rằm tháng giêng, các đại đội lập tức bắt đầu tổ chức cho mọi người một cuộc thương lượng phân chia ruộng đất, tham gia cuộc hội nghị đều là những người già có đạo đức và uy tín cao ở trong thôn, người có m.á.u mặt, đó có thể là người có kiến thức, biết cách nói và dám nói như Triệu Văn Thao.

Triệu Văn Thao cũng chẳng thích tham gia mấy cái hội nghị như vậy, mặc dù bây giờ vừa hết một năm, mọi người còn chưa ăn xong đồ ăn mà họ đã mua vào năm trước, việc kinh doanh buôn bán của hắn còn chưa khai trương, thời gian đó đi lên núi dạo quanh một chút, có thể bắt gặp mấy con thỏ ngu ngốc và con gà rừng đần độn, còn hơn là nghe bí thư nói này này hay, chỉ là trong nhà không chấp nhận.

"Chú sáu à, em không thể không đi được, cha thì da mặt mỏng, anh hai thì lại không thông minh, anh và anh tư của em thì ăn nói vụng về, lại còn nói không ra gì, trong nhà có thể được chia đất tốt hay không đều dựa vào em!" Anh ba nói: "Cha, cha nói xem?"

Ch Triệu gật đầu một cái: "Anh ba con nói đúng, năm trước g.i.ế.c heo, con còn uống rượu cùng với bí thư, con đi cũng dễ nói chuyện hơn."

"Cha, đó mà là tình bằng hữu gì chứ." Triệu Văn Thao tỏ ý phản đối: "Hơn nữa, đất thì cũng chỉ có như thế, không phải là để chia."

"Chú sáu, nói câu này là không đúng rồi." Chuyện liên quan đến phân chia đất là chuyện hệ trọng, mẹ Triệu cũng nói: "Nó không giống nhau, có đất tốt, có đất không tốt."

"Gì cũng chẳng làm, nào biết mấy thứ này!" Anh ba Triệu lẩm bẩm trong miệng một tiếng.

Triệu Văn Thao lập tức trừng mắt nhìn anh ta, anh ba Triệu quay đầu sang chỗ khác, làm bộ không thấy.

Triệu Văn Thao cũng không để ý tới anh ta nữa, hắn nói với cha mẹ hắn: "Mẹ, chúng con biết có đất tốt, có đất xấu, vậy chắc chắn là người khác cũng biết, mẹ hài lòng về chuyện này thì cha không hài lòng, cha hài lòng, thì con không hài lòng, cuối cùng là phải bốc thăm, chúng con ra ở riêng, bốc thăm là cho các nhà bốc riêng, cũng chẳng cần con làm gì."

"Chú sáu, dĩ nhiên bốc thăm là các nhà bốc riêng rồi, nhưng mà vụ họp thì em phải đi, và nói những gì em cần phải nói, việc chia đất rất quan trọng!" Anh hai nói.

Triệu Văn Thao không còn cách nào khác, cũng không thể làm gì hơn là đành chấp nhận, còn phần có muốn phát biểu trong buổi họp hay không lại là chuyện khác.

Đầu tiên là bí thư đại đội triệu tập các đội trưởng của mỗi nhóm, hỏi thăm ý kiến của người dân trong thôn, tiếp đến là triệu tập một vài người cao tuổi, lúc này cha Triệu và Triệu Văn Thao cũng tham gia. Bước đầu quyết định tám mẫu đất cho một người, bốn mẫu ruộng đồi, bốn mẫu ruộng nước, về phần chia làm sao, thì Triệu Văn Thao đã đoán đúng, chính là bốc thăm, tốt hay xấu đều dựa vào vận may hết, không ai có thể oán trách ai.

Cá Kho Mặn hay Thịt Kho Tàu ngon hơn ta ^^

Phương hướng chung đã được quyết định, tiếp theo là triệu tập tất cả mọi người trong thôn, lúc này mới ra đề, làm thế nào để tính được đường bờ ruộng.

Loading...