Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Từ cổ đại xuyên đến niên đại văn - 211

Cập nhật lúc: 2024-10-17 18:54:41
Lượt xem: 3

Chị tư vừa nói vừa nhanh chóng lấy ra mấy tờ tiền hào, chuyện có liên quan đến con trai, chị ta không dám bất cẩn chút nào.

Diệp Sở Sở âm thầm thở dài trong lòng, người chị tư này bị ám ảnh bởi suy nghĩ phải có con trai.

"Chị Tư, em chỉ còn lại hai bức tranh giống nhau thôi, em đưa cho chị xem một chút, chị thích cái nào thì lấy cái đó."

Diệp Sở Sở quay lại lấy bức tranh ra, cô còn thắp ngọn đèn dầu chiếu sáng.

"Chị xem thử một chút, đây có phải là bé trai mập mạp mà chị muốn không?" Diệp Sở Sở nói.

Chị tư nhìn đứa nhỏ ở trên bức vẽ, đầu trọc, cơ thể trần trụi, giữa hai chân còn có một vật nhỏ nhăn nhúm, chị ta lập tức không nhịn được mà bật cười.

"Đúng đúng, cái chị cần là phải như vậy! Đây mới là bức vẽ bé trai mập mạp!"

Này mà còn không nhìn ra là bé gái hay bé trai nữ thì Diệp Sở Sở cũng không còn cách nào khác.

"Chị Tư, chị thích thì tốt rồi, vậy hai bức này, chị xem chị muốn bức nào?" Diệp Sở Sở hỏi chị ta.

Chị tư chọn lấy một bức, rồi cẩn thận cuộn nó lại, chị ta hỏi cô: "Thím sáu, cái này bao nhiêu tiền thế?"

"Chỉ còn lại hai bức vẽ, chúng ta mỗi người lấy một bức, cần gì tiền ạ." Diệp Sở Sở cười nói: "Chị mau về dán nó lên đi, đứng ở đây nửa buổi cũng đủ lạnh rồi."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/tu-co-dai-xuyen-den-nien-dai-van/211.html.]

Chị tư cảm thấy rất cảm động: "Thím sáu, thím thật tốt bụng, cảm ơn thím, nếu không nhờ thím thì năm nay không có được bé trai mập mạp rồi!"

"Không có gì đâu ạ, chị Tư, chị mau quay về đi."

Chị tư cảm thấy vô cùng vui vẻ.

Diệp Sở Sở đi vào nhà, Triệu Văn Thao đã tỉnh dậy, hắn nhìn vợ rồi hỏi: "Em biếu chị ta?"

Diệp Sở Sở thở dài và nói: "Chị Tư muốn có con trai mà không được, đầu năm ăn tết, chị ấy muốn bức tranh, sao em có thể đòi tiền được."

Triệu Văn Thao ngáp một cái rồi nói: "Vợ à, anh nói em nghe, càng mong muốn thứ gì đó thì nó lại càng không tới, chị ta như vậy, thì chắc chắn không phải là con trai!"

Diệp Sở Sở vỗ một cái vào mặt hắn: "Anh đừng nói nhảm, nào có như anh nói!"

Triệu Văn Thao cười một tiếng: "Vợ, anh cũng đâu có nói cho người khác nghe, anh nói với em mà. Được rồi, chuyện có phải là con trai hay không, anh cũng không quan tâm, để anh đi làm nhân bánh, chúng ta gói sủi cảo ăn!"

"Em hy vọng chị tư sinh con trai." Diệp Sở Sở nói.

"Anh cũng hy vọng chị ta sinh con trai." Triệu Văn Thao không hề để tâm mà nói: "Vợ, chúng ta đừng bận tâm đến chuyện của chị ta nữa, vẫn nên để ý đến một chút sủi cảo của chúng ta này."

Diệp Sở Sở vừa tức giận vừa buồn cười, cô trừng mắt nhìn hắn một cái.

Triệu Văn Thao mỉm cười hì hì, sau đó hắn làm nhân bánh.

Cá Kho Mặn hay Thịt Kho Tàu ngon hơn ta ^^

Hai người ăn một bó dưa chua, nửa cục đậu hũ là đủ rồi, Triệu Văn Thao mò từ trong lu ra một bó dưa chua, sau đó hắn rửa nó sạch sẽ bằng nước nóng, cắt nhỏ, để ráo bớt nước rồi bỏ vào trong thau.

Loading...